Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1028: Chỉ hi vọng công chúa đừng quên ta




Vừa nhắc tới công chúa điện hạ, hai mươi mấy vị Yêu Vương ở phía sau đều đỏ mặt, mũi phả ra khí nóng cuồn cuộn. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu: chỉ cần bắt được Đường Tam Tạng, công chúa điện hạ sẽ thuộc về mình, mình sẽ đưa nàng cao chạy xa bay.

Một tên Dã Trư Yêu Vương đứng đằng sau sốt sắng hỏi: "Lão Hắc, mật thất kia ở đâu?"

Hắc Báo Yêu Vương đến gần ngọn núi, vươn tay ấn lên ngọn núi. Một cánh cửa im hơi lặng tiếng xuất hiện trên sườn núi. Trên cánh cửa màu đen loang lổ vết máu đỏ thẫm, tràn đầy khí tức không lành. Trên cánh cửa bên trái và bên phải khắc một thanh thần kiếm. Hai thanh thần kiếm giao nhau, thoạt nhìn giống như hai thanh thần kiếm đang phong ấn cánh cửa.

Hắc Báo Yêu Vương lùi về sau mấy bước, thấp giọng nói: "Cánh cửa này tràn đầy máu tanh và khí tức không lành. Có lẽ Thiết Phiến Tiên đặt nhà giam ở đây, nhất định là Đường Tam Tạng đang bị giam ở bên trong."

"Vậy thì để ta đưa hắn ra ngoài." Dã Trư Yêu Vương lập tức lao thẳng về phía ngọn núi vì sợ các Yêu Vương khác đoạt trước. Hắn cầm hai thanh cương xoa lạnh lẽo đâm rầm rầm vào cánh cửa.

Hắc Báo Yêu Vương lẳng lặng quan sát, chân đã dung nhập vào bóng tối. Cánh cửa này khiến hắn lờ mờ cảm thấy vô cùng bất an, cho nên lần trước hắn mới không tự tiện động vào. Để cho Dã Trư Yêu Vương thăm dò cũng tốt.

Hai thanh cương đâm vào cánh cửa, phát ra tiếng 'rầm' chấn động. Hai đạo kiếm khí vô hình từ bên trong phóng ra. Phụt! Dã Trư Yêu Vương lập tức chia thành hai nửa, yêu huyết văng lên cửa.

Thân xác của Dã Trư Yêu Vương cũng hiện nguyên hình, hai mảnh thân thể Dã Trư to lớn từ trên không trung rơi xuống, đập bộp xuống chân núi, không hề có sức kháng cự, đạo cơ bất hủ cũng bị tiêu diệt.

Các Yêu Vương còn lại kinh hãi, rối rít lùi về sau. Tu vi của Dã Trư Yêu Vương và bọn hắn xấp xỉ nhau, vậy mà thoáng cái đối phương đã mất mạng, không đỡ nổi một chiêu.

Một con Lang Vương kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, trầm giọng nói: "Hắc Báo, ngươi từng tới đây, bây giờ phải làm thế nào? Nếu ngay cả cửa chúng ta cũng không vào được, thì nói gì đến chuyện đưa Đường Tam Tạng đi."

Hắc Báo Yêu Vương cũng kinh hồn bạt vía. Nếu kiếm khí kia nhằm vào mình thì e là ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có. Hắn nghĩ đến gương mặt yêu kiều của Ngọc Diện Hồ Ly, dũng khí lại trào dâng trong lòng. Hắn thấp giọng nói: "Công chúa ban cho ta một món pháp bảo có thể phá trận pháp. Nhưng muốn khởi động pháp bảo này thì một mình ta không đủ sức, cần chư vị giúp ta một tay."

Các Yêu Vương còn lại đều nhìn Hắc Báo bằng ánh mắt ghen tị. Không ngờ công chúa lại ban pháp bảo cho hắn, dựa vào đâu mà hắn lại được công chúa ban pháp bảo? Tuyệt đối không thể giữ lại con báo này.

Trong mắt Lang Vương lóe lên lục quang, hắn nói khẽ: "Có pháp bảo thì mau lấy ra!"

Hắc Báo Yêu Vương chìa tay, trên lòng bàn tay xuất hiện một vòng tròn. Trên vòng tròn khắc rất nhiều mỹ nữ với các dáng vẻ khác nhau, điểm giống nhau duy nhất là dáng vẻ nào cũng vô cùng quyến rũ, chỉ liếc mắt một cái cũng châm lên ngọn lửa ham muốn trong lòng.

Ánh mắt mấy Yêu Vương đều sáng ngời, nhìn vòng tròn kia với bộ dạng tham lam và nồng nhiệt, toàn thân nóng hừng hực. Trong đầu bọn hắn hiện lên một thân ảnh xinh đẹp mặc voan mỏng, nhảy múa quanh người mình, khiến chúng yêu trầm mê trong đó, khó có thể thoát ra. Thân ảnh xinh đẹp kia chính là Ngọc Diện Công Chúa, thật sự là quá đẹp!

Hắc Báo Yêu Vương không ngừng đưa yêu lực vào trong vòng tròn. Vòng tròn bay lơ lửng giữa không trung, tỏa ra kim quang mỏng manh. Hắn vội vàng hô: "Chư vị đạo hữu cùng ra tay đi!"

Các Yêu Vương khác trầm mê trong ảo cảnh, cong môi nở nụ cười si mê, còn chảy nước miếng nữa.

Nhìn dáng vẻ hồn bay phách lạc của bọn hắn, Hắc Báo bỗng nổi giận, sao lại không biết bọn hắn đang nghĩ gì. Trước đây, lúc mình có được chiếc vòng này cũng suy nghĩ vẩn vơ. Nhưng ta nghĩ thì được, chứ đám cầm thú các ngươi đâu xứng với công chúa.

Hắc Báo lập tức giận dữ quát: "Tất cả đến đây cho ta, nếu làm chậm trễ đại sự của công chúa thì ta giết các ngươi." Một đạo nguyên thần công kích chúng Yêu Vương.

Chúng Yêu Vương lập tức bừng tỉnh, vội vàng đứng quanh vòng tròn và chỉ tay vào nó. Từng luồng yêu lực dồi dào từ trong lòng bàn tay liên tục rót vào vòng tròn.

Vòng tròn được vô số yêu lực gia trì, càng ngày càng sáng, trên bề mặt dần có Phạn văn lưu chuyển.

Chốc lát sau, Thố Yêu Vương có tu vi thấp nhất không kìm được lên tiếng: "Không ổn rồi, yêu lực của ta không còn nhiều, đợi ta nghỉ một lát rồi lại rót tiếp." Dứt lời hắn định thu tay lại.

Nét mặt Thố Yêu Vương chợt cứng đờ, hắn không thể rút tay về, yêu lực vẫn đang không ngừng trôi đi.

Thố Yêu Vương thốt lên đầy kinh hãi: "Hắc Báo, chuyện gì thế này? Vì sao ta không thể rút tay về?"

Các Yêu Vương khác cũng biến sắc, rối rít thử rút tay về, thế nhưng cơ thể cứ như không phải của mình, không thể rụt tay lại. Yêu lực trong cơ thể mất khống chế, cứ tuôn ra ngoài. Vòng tròn này vẫn đang chủ động hấp thu yêu lực của bọn hắn.

Sắc mặt Hắc Báo Yêu Vương cũng lập tức thay đổi, sao lại thế? Lúc trước công chúa không nói với mình như vậy!

Các Yêu Vương khác đều hoảng sợ nhìn Hắc Báo Yêu Vương, ánh mắt đong đầy sợ hãi.

Lúc này Hắc Báo Yêu Vương đã bình tĩnh lại, trong lòng xuất hiện thân ảnh Ngọc Diện Công Chúa nhìn mình với dáng vẻ như thẹn như giận, ánh mắt quyến rũ.

Hắc Báo Yêu Vương nhếch miệng cười khẽ, bình tĩnh cất lời: "Mạng của chúng ta vốn là của công chúa, được chết vì công chúa là niềm vinh hạnh của chúng ta.

Sau này không có chúng ta bên cạnh nàng, mong rằng nàng có thể tự chăm sóc mình thật tốt, đừng để bị ai bắt nạt. Lấy mạng của ta đổi lấy sự bất tử bất diệt cho công chúa là một việc rất hời, chỉ hi vọng công chúa đừng quên ta."