Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1027: Thu dọn chiến trường




Một vị Phật Đà đi ra, quát lớn: "Yêu Vương dưới kia nghe đây, nếu bây giờ các ngươi bó tay chịu trói, bỏ tà theo chính, thì ta có thể tha thứ cho lỗi lầm của các ngươi."

Ngưu Ma Vương cười ha hả: "Các ngươi có bản lĩnh thì đánh đi, không có bản lĩnh thì cút về Phật Giáo. Hô hào lòng dạ từ bi gì chứ, chỉ thêm nực cười mà thôi."

"Ha ha!" Tất cả Yêu Vương bên dưới đều cười to.

"Cút!"

"Cút!"

"Cút!"

...

Yêu binh yêu tướng khắp núi cũng nhao nhao gầm gào không ngừng, âm thanh chấn động thiên địa.

Phật Đà sa sầm sắc mặt, quát: "Các ngươi không biết tốt xấu thì hôm nay Phật môn ta sẽ thay tam giới trừ khử thứ tai họa các ngươi, thanh lọc hoàn vũ, tạo phúc cho chúng sinh. Chúng La Hán Kim Cương theo ta phục ma!"

Kim vân sà xuống. Trên kim vân là vô số La Hán Kim Cương, khí cơ tương liên, nhìn hằm hằm đám yêu ma quỷ quái bên dưới.

Mười mấy vị Phật Đà Bồ Tát cấp bậc Đại La ngạo nghễ đứng trên đám mây. Đại La chi uy ngưng tụ thời không, thiên địa xung quanh đều bị phong tỏa, không thể trốn thoát.

Long Tôn Vương Phật thét to: "Ngưu Ma Vương lên thiên không chiến một trận!"

Ngưu Ma Vương nhếch miệng cười, đám Yêu Vương phía sau cũng nhếch môi nở nụ cười xấu xa.

Ngưu Ma Vương giơ tay, cất cao giọng hô: "Chúng ta hướng tới hòa bình!"

Đông đảo Yêu Vương phía sau đều cười ha ha quái dị: "Chúng ta hướng tới hòa bình."

Trên vai chúng Yêu Vương đồng thời xuất hiện một cây nấm to. Cây nấm trên vai Ngưu Ma Vương to nhất.

Tất cả Yêu Vương đồng thanh hô to: "Hòa bình!"

Toàn bộ nấm đồng loạt bay về phía kim vân của Phật Giáo, giống như từng ngôi sao băng lướt qua bầu trời, nhiệt tình chào hỏi đám Đại La Kim Tiên của Phật Giáo.

Không ít đệ tử Phật Giáo là đệ tử Tiệt Giáo ngày trước. Vừa trông thấy cây nấm khổng lồ bay tới, mặt ai nấy đều biến sắc. Đây... đây là Hòa Bình Cô của Cô Lương. Trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi tột độ.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

...

Từng đám mây hình nấm mọc lên trong thiên địa. Mây hình nấm lấp kín thiên địa, sáng át mặt trời. Thiên địa thất thanh, kim vân tan tành trong tiếng nổ, vô số La Hán Bồ Tát im hơi lặng tiếng rơi khỏi đám mây. Mùi nấm xào xộc thẳng lên Cửu Tiêu.

Ngưu Ma Vương đứng trước Ma Vân Động cũng cảm nhận được trời rung đất chuyển, sóng nhiệt ùn ùn ập đến trước mặt. Hắn vung Tiên Kiếm trong tay lên, đồng thời hô: "Các huynh đệ, giết theo ta!"

"Giết!"

"Giết con lừa trọc, lấy thịt Đường Tăng."

...

Trong tiếng hô giết vang trời, yêu binh yêu tướng đông nghìn nghịt xông lên trời.

Chúng Yêu Vương cũng hăng hái xông lên, tay cầm pháp bảo. Nào là Nhị Long Kiếm, Loan Phi Kiếm, Dao Trì Bạch Quang Kiếm. Nào là Vạn Quỷ Phiên, Lạc Phách Phiên, Cửu Tiêu Dẫn Lôi Phiên. Nào là Càn Khôn Cung, Chấn Thiên Tiễn, Lục Giác Mai Hoa Tiêu.

Bảo quang chồng chéo, vô tình thắt cổ Phật Giáo may mắn sống sót.

Đệ tử Phật Giáo may mắn sống sót còn chưa phản ứng kịp đã bị các loại pháp bảo đánh cho trở tay không kịp, người nào người nấy la hét trong hoảng sợ, cuống quýt chạy trốn.

Một cây thanh trúc xuất hiện, đứng sừng sững giữa thiên địa. Trúc biếc xanh tươi vô cùng bát nhã, hoa vàng rực rỡ rất đẹp.

Thanh trúc đung đưa, thiền vận dẫn phật ý. Tất cả những Đại La của Phật Giáo chưa đoạn thất tình, lục căn không tịnh đều phụt máu tươi, phật pháp trong cơ thể gần như ngưng kết. Bọn hắn sợ hãi nhìn cây thúy trúc đứng sừng sững giữa thiên địa kia, cuống quýt chạy về phía sau.

Long Tôn Vương Phật hoảng sợ hét to: "Lùi lại! Lùi lại! Tất cả mau lùi lại!"

Toàn bộ Phật Đà Bồ Tát đều sợ hãi chạy về phương Tây.

Ngưu Ma Vương xuất hiện trước Lục Căn Thanh Tịnh Trúc, cười sằng sặc: "Muốn rút lui ư, muộn rồi!"

Hắn vươn tay tóm lấy Lục Căn Thanh Tịnh Trúc, hai tay dùng lực, hô: "Lên!"

Lục Căn Thanh Tịnh Trúc đung đưa xào xạc, từ từ mọc lên. Thiên địa xung quanh nổi lên từng đợt sóng dao động, giống như rung chuyển thiên địa.

Ngưu Ma Vương vác Lục Căn Thanh Tịnh Trúc phang về phía Tây. Một đạo thần quang xanh biếc quét qua, những nơi nó đi qua đều rơi vào kết cục pháp tắc hỗn loạn, thời không vỡ nát.

Long Tôn Vương Phật hoảng sợ hét to: "Mời phật bảo!" Hắn vung tay lên, một đạo lưu quang bắn ra, hóa thành một tòa bảo tháp tọa lạc giữa thiên địa. Tháp cao ba mươi ba tầng, đỉnh thiên lập địa.

Rầm! Lục Căn Thanh Tịnh Trúc giáng lên bảo tháp, phát ra âm thanh rung trời chuyển đất. Một đạo thanh quang lan ra bốn phía, bất kể là yêu ma hay là La Hán của Phật Giáo đều kêu gào thảm thiết, bị đánh bay ra ngoài. Xung quanh trống trải.

Ngưu Ma Vương nâng Lục Căn Thanh Tịnh Trúc, cảnh giác nhìn tòa bảo tháp đứng sừng sững ở phương Tây kia. Không ngờ lại bị nó chặn lại.

Một vị Yêu Vương bay đến bên cạnh Ngưu Ma Vương, vội vàng hỏi: "Đại vương, giờ phải làm sao?"

Ngưu Ma Vương trầm giọng ra lệnh: "Thu dọn chiến trường!"

Yêu Vương cung kính trả lời: "Vâng!" sau đó xoay người bay vèo xuống.

Ở đằng xa, Ngọc La Sát đứng trên một đỉnh núi không bị ảnh hưởng, lẳng lặng nhìn chiến trường, ánh mắt hơi do dự. Sao con trâu này lại chọc vào Phật Giáo? Hắn có chống đỡ được không?

Ở một nơi khác, trong Ba Tiêu Động trên Thúy Vân Sơn, một chấm đen không thể thấy bằng mắt thường nhanh chóng chui vào chỗ tối, băng qua bóng tối trong chính điện và bóng cây ở hoa viên.

Cuối cùng nó dừng lại trước một ngọn núi giả, bóng đen dưới núi giả rục rịch, cái bóng trên mặt đất trông như một bãi mực nhô lên cao. Hơn hai mươi thân ảnh như nước mực xuất hiện, hắc quang lưu động trên bề mặt.

Hai mươi mấy thân ảnh ngưng thực, khôi phục màu sắc, tựa như người trong tranh bước ra hiện thực. Dẫn đầu là một con ma báo đen xì.

Mặc báo cất giọng trầm khàn: "Đường Tam Tạng đang ở trong tòa mật thất này. Vì công chúa điện hạ, chúng ta nhất định phải tìm được Đường Tam Tạng và đưa hắn về."