Hôn Ước, Mê Đắm Em

Chương 6: Tự Nguyện Hay Không, Thì Em Vẫn Sẽ Là Vợ Của Anh!




Vào phòng ăn ở dinh thự Vu Hoàng, Vu Duẫn ga lăng kéo ghế cho Lam Xảo Nhiên ngồi xuống và thản nhiên ngồi bên cạnh của cô. Lúc này, cô bắt đầu đưa tầm mắt quan sát xung quanh, cảm thấy choáng ngợp với không gian vô cùng sang trọng, từng vị trí đều được sắp xếp và trang trí đơn giản nhưng tinh tế, thích nhất là chiếc đèn chùm lộng lẫy ở giữa.

Quả thật, còn đẳng cấp hơn cả lời đồn.

Lúc này, ông Vu Hoằng nâng ly rượu vang thượng hạng lên trên tay, mỉm cười vui vẻ cất tiếng:

“ Nào, chúng ta cùng nhau cạn ly, chúc mừng Vu Gia chính thức có thêm thành viên mới, hoàn thành di nguyện của ông. Cả chúc mừng cho em trai của anh đã có con dâu ngoan ngoãn, và tiểu Duẫn không còn cô đơn một mình nữa. ”

Keng...keng...

“ Cảm ơn anh! ”

“ Cảm ơn bác hai! ”

Sau đó, Vu Duẫn từ tốn nâng ly rượu vang lên miệng, nhưng ánh mắt bỗng lia qua Lam Xảo Nhiên đang cầm ly rượu và nhấp môi. Cuối cùng, anh cũng uống một ngụm nhỏ rồi bỏ xuống, cầm đũa gấp thức ăn vào bát cho cô.

Bỗng dưng, anh khe khẽ lên tiếng:

“ Không biết uống sao? Hay để anh lấy ly nước cam? ”

Lam Xảo Nhiên thành thật lắc đầu, khẳng định chắc nịch:

“ Biết uống! ”

Và rồi, cô lại thỏ thỉ vào tai anh:

“ Tại anh mà em bị vạ lây, 23 tuổi đã làm thím với mợ! ”

•Ting...

Bỗng dưng, điện thoại trong chiếc túi xách được để sau lưng của Lam Xảo Nhiên vang lên âm thanh thông báo tin nhắn, thành công gây sự chú ý của Vu Duẫn và cả cô.

Thế nên, Xảo Nhiên lập tức lấy xem, là bạn thân Tịch Tố Hinh lo lắng cho cô nên nhắn tin hỏi thăm:

“ Sao rồi?



- Bên nhà của Vu Duẫn đối xử với cậu thế nào? ”

Làn môi của Lam Xảo Nhiên cong lên vui vẻ, nhanh tay soạn tin gửi lại:

“ Tốt lắm! Cậu yên tâm! ”

•Ting...

“ Còn Vu Duẫn, đối xử với cậu thế nào? ”

Ờ thì... anh đối với cô rất tốt, vô cùng nhẹ nhàng, tinh tế, ga lăng...10 điểm có nhưng, và là những gì Vu Tiệp Trân đã nói với cô.

Thế nhưng, nội dung cô gửi đi lại khác:

“ Cũng tốt! ”

• Ting...

Vừa gửi đi, thì rất nhanh tin nhắn đã được gửi đến.

Lúc này, sắc mặt của Vu Duẫn biến đổi, ấn đường cau nhẹ nhớ đến những lời Vu Trác khi nãy đã nói với anh, và rồi trong đầu lại cho rằng cả hai đang nhắn tin.

Sau đó, anh hắng giọng, khe khẽ truyền vào tai cô nhắc nhở:

“ Nếu không phải là việc quan trọng, thì hạn chế sử dụng điện thoại. ”

“ À... ”

Lam Xảo Nhiên trở nên lúng túng, nhưng vẫn cố chấp soạn thêm vài chữ, cuối cùng gửi đến cho Tịch Tố Hinh xong rồi khóa lại màn hình, sau đó để xuống phần đùi của mình.

Lúc này, Đường Tịnh Thi âm thầm liếc xéo Lam Xảo Nhiên và quan sát từng hành động của cả hai. Thế nhưng, ngay tức khắc bị Vu Tiệp Trân nhắc nhở, kìm nén cơn bực tức lại trong lòng.

“ Tịnh Thi, đừng làm cậu út con khó chịu! ”

...----------------...



10 giờ tối, sau khi bữa tiệc gia đình kết thúc, Vu Duẫn xuống gara lấy chiếc siêu xe của anh đặc biệt yêu thích đưa Lam Xảo Nhiên về nhà. Thế nhưng, đổi lại với điều đó là sự thờ ơ của cô, suốt đoạn đường liên tục sử dụng điện thoại.

Lúc này, chiếc xe dừng lại chờ đèn đỏ, Vu Duẫn chau mày nhìn sang Xảo Nhiên đang chăm chú vào màn hình, từng ngón tay gõ nhịp nhàng xuống vô lăng, điềm đạm cất tiếng:

“ Trong điện thoại của em có điều gì mà thu hút hơn anh vậy? ”

Ngón tay của Lam Xảo Nhiên khựng lại trên bàn phím, sau đó xoay sang nhìn đối phương, khẽ cười rồi trả lời:

“ Anh sao thế? Không phải chúng ta đã thỏa thuận với nhau rằng, sẽ tôn trọng quyền riêng tư và cuộc sống cá nhân của đối phương sao? ”

Mép môi của Vu Duẫn nhếch nhẹ, xoay sang nhìn thẳng về phía trước, giữ một thái độ trầm lặng bình ổn im lặng không nói.

Cô lại hỏi:

“ Anh muốn kiểm soát em đấy à? ”

“ Anh muốn biết, cuộc hôn nhân này, em có tự nguyện hay không? ”

Hai ánh mắt liên kết nhìn nhau, dần dần nhận rõ đối phương có sự thay đổi, đến khi có tiếng kèn xe phía sau vang lên inh ỏi mới dứt rời nhau ra, Vu Duẫn nhanh chóng lái đi.

Và rồi, Lam Xảo Nhiên cũng bấm tắt màn hình và nội dung tin nhắn được cô dọn vào một góc khuất trong đầu, đồng tử láo liên xoay sang cửa kính nhìn đường suy nghĩ đến điều khác, sau đó nặng nề thốt lên:

“ Em từng nói, em chưa muốn kết hôn. ”

“ Chỉ là với anh thôi đúng chứ? ”

“ Với ai cũng thế, em hiện tại muốn có cuộc sống thoải mái tự do, không phải ràng buộc hay bị gò bó với bất cứ điều gì. Nhưng mà, thời gian đã được người lớn ấn định, anh thay đổi liệu có ổn không? ”

“ Anh có nói sẽ thay đổi sao? ”

Sau đó, Vu Duẫn cười khẽ đắc thắng, nâng giọng nói tiếp:

“ Tự nguyện hay không, thì em vẫn sẽ là vợ của anh! ”