Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hỗn Thế Ma Vương

Chương 24: Gây Thù




Chương 24: Gây Thù

Ting~.

Tiếng thang máy mở ra, Thành dẫn Nam vào phòng của bữa tiệc.

Bữa tiệc này rất nhiều người, rất ồn ào và chèn chút.

Nam nhìn sơ qua đồ ăn nước uống, tất cả đều rất đắt tiền.

"Nhiều đồ ăn tôi chưa bao giờ thấy cả, hôm nay phải thử mới được" Nam nhìn đống hải sản nói.

Thật! Bởi vì cha mẹ mất rất sớm, nên hắn không có tiền mua mấy đồ hải sản này, nhìn hải sản trước mắt hắn rất thèm.

"Oh, vậy hôm nay ăn uống cho thoải mái đi, lát nữa nhìn đấu giá sau" Thành cười cười nói.

Dù sao Thành cũng nghe Nam trên núi xuống nên chưa ăn hải sản là chuyện bình thường.

"Nè cô" Thành kêu một nhân viên tới.

"Có chuyện phân phó không ạ" cô nhân viên kia tới nói

"Cô giúp bạn tôi lựa chọn mấy đồ hải sản ngon ngon cho bạn tôi thưởng thức nhá, cậu ấy mới trên núi xuống nên còn lạ vài thứ, cô giúp cậu ấy một chút" Thành cười nói.

"Dạ, không vấn đề gì" cô gái nói.

"Thôi, tôi đi vào trong có tí việc nhá, ông ở ngoài này cứ ăn thoải mái, không biết gì thì hỏi cô gái này" Thành hướng Nam cười nói.

"Oke" Nam nói.

Nói xong Thành đi vào trong.

"Tôi tên Nam, cô tên gì" .

"Dạ, em tên Thảo" .

"Được rồi, nhờ cô vậy".

"Không có gì".

Hai người rất nhanh đi tới quầy hải sản thơm ngon.

Nam lập tức bắt lấy con tôm hùm lột vỏ ra ăn

Đây là Năm không biết cách ăn nên ăn rất thô lỗ.

Dù sao hắn chỉ coi mấy video trên mạng nên cũng không rõ.

Nam lấy tay lột ra mà không dùng dao gì.

Nên người khác nhìn vào trong rất dơ dáy.

Cộng thêm Nam ăn mặt rất rẻ tiền nên mọi người không ai thèm đếm xỉa tới.

Thiệt tình hắn cũng cố ý đâu! Do không có đồ mặc thôi đây là bộ đồ mắt tiền nhất hắn mua rồi cố tỏ ra lịch sự rồi sao toàn xảy ra tình huống cẩu huyết?

"Cô biết ai là chủ bữa tiệc này không" Nam vừa cầm con tôm vừa nói.

"Dạ, gia tộc Võ ạ, hôm nay là sinh nhật thứ 18 của con gái của con gia trưởng, nên tổ chức rất long trọng, ngoài ra còn có buổi đấu giá nữa" Thảo nói.

"Oh" Nam gật đầu nói ra.

"Hèn gì trong này người thường lẫn pháp sư đều có, nếu sinh nhật thì sao Thành lại mời mình được nhỉ" Nam nghĩ.



Lại tiếp tục ăn uống, hắn gặp con bào ngư ăn rất ngon.

Không thèm để ý xung quanh, trong không có ý tứ lắm.

Thảo nhìn Nam như vậy trong lòng có hơi xấu hổ.

Người gì ăn thô lỗ, nhưng Thảo cũng không dám khinh thường, bởi vì người được vào đây thì cũng có thân phận cao quý.

Đúng lúc này có một cô gái đi tới.

Cô gái này rất nhìn xinh đẹp, khuôn mặt rất đều đặng, mũi cao, long mì dài và đặc biệt điện nước rất đầy đủ.

"Hừ, ai cho tên nhà quê này vào thế, hết muốn làm việc à?" Cô gái hét lên.

Lại nữa?

Nghe cô gái nói khiến mọi người chú ý.

Nam bình quay sang Thảo hỏi.

"Cô gái này là ai?".

"Cô gái này tên Lê Võ Chu Tuyết, 20 tuổi, nghe đâu cũng là một người rất quyền lực" Thảo đáp.

"Họ Lê? Chắc là người của tam đại gia tộc" Nam thầm nghĩ.

Dù sao trên người phát ra Ngoại Công nên không thể nhầm lẫn được.

"À xin lỗi, tôi không biết đắc tội gì với cô không mà sao chửi tôi thế" Nam bình tĩnh nói.

Nam nói vẫn bóc tôm ra ăn, trên tay toàn là dầu mỡ.

Nhìn người mắt Chu Tuyết hơi chướng mắt.

"Không đắc tội, nhưng tôi không rõ vì sao anh vào được chỗ này, nhưng anh làm ơn rời khỏi chỗ này, chỗ này không thích hợp cho anh ở lại đâu" Chu Tuyết khinh thường nói.

"Thì tôi vào được chỗ này, thì chứng tỏ tôi có được mời, thì mắc mớ gì cô đuổi tôi? Cô chủ bữa tiệc này à" Nam cười nói.

Nghe nói vậy mọi người cũng gật đầu, dù sao muốn vào đây thì đã được mời, chứ đâu tự nhiên đi lạc vào khách sạn lớn như vậy.

Nghe Nam nói vậy Chu Tuyết tức tím mặt, nhưng cũng bình tĩnh lại nói.

"Tại sao không? Mẹ tôi là chị gái của người tổ chức bữa tiệc này thế tôi không có quyền sao? Giờ thì hãy cút đi, không cút thì đừng trách" Chu Tuyết nói.

"Quả nhiên Lê Võ có liên quan với nhau" Nam thầm nghĩ.

"Thế thì không được, tôi còn muốn đấu giá cơ" Nam khịch mũi nói.

"Thể loại như mày mà có tiền đấu giá? Giờ hãy cút đi cho bà!!" Chu Tuyết khinh thường nói.

Nam nhìn Chu Tuyết.

"Không, đi đó rồi sao? Chẳng lẽ kêu người đánh tôi?" Nam cười cười nói.

"Không cần, mình tao là đủ" Chu Tuyết nói.

Nói xong cô bọc phát tu vi tới đánh Nam.

Nam nhếch miệng đạp một phát cô bay lăn ra đất.

Ôm bụng ói ra.

"Khinh thường tôi quá rồi đó" Nam cười khinh nói.



"Mày---" đang định nói.

Nhưng có một tiếng cắt ngang

"Có chuyện gì vậy".

Một giọng nói người phụ nữ lớn tuổi vang lên.

Đi tới thì thấy Chu Tuyết đang ôm bụng bà chạy tới.

"Con làm sao vậy?" Người phụ nữ này nói nhỏ.

Người này tên Trang là mẹ của Chu Tuyết.

Ngó nhìn xung quanh, rồi cổ đứng dậy nói.

"Là ai dám đánh còn tao" Trang nói.

Mọi người ai cũng không lên tiếng, nhưng mọi ánh mắt đều hướng về phía Nam.

Nhìn thấy mắt mọi người, Trang đoán ra được.

"Là cậu phải không? Mày muốn c·hết à? Dám đánh con tao? Còn là đánh con gái nữa không thấy hèn à?" Trang tức giận nói.

"Hèn? Ầy cô chưa nghe lí do tôi đánh cổ, chưa biết gì hết mà cô đòi g·iết tôi?" Nam khinh thường nói.

"Không cần biết lí do, người đánh con ta là ta phán ngươi tội c·hết, bây đâu đ·ánh c·hết hắn cho tao!!".

Nói xong có ba người áo đen lao tới.

Nhưng kết cục cũng rất nhanh, một đạp khiến ba người lăn ra đất.

"Ngươi là võ giả? Vậy thì c·hết sớm hơn đi".

Nói xong Trang bọc phát tu vi Nội Công của mình lao vào, lao vào chưa kịp làm gì, cũng bị một đấm của Nam văng ra.

"Bà cô à, có nhiêu chút tu vi đó mà cũng ngang tàng quá ha" Nam cười lạnh nói.

Sau đó Nam chà đạp năm người nằm dưới đất.

Nam đạp nặng nhất là mặt của Chu Tuyết.

Phụ nữ quý trọng nhất khuôn mặt.

Mà bây giờ đã bị Nam đạp không ra gì.

Đúng lúc này có một người đàn ông lao tới hướng Nam đạp.

Cú đạp bất ngờ khiến Nam không né được.

Bị đạp văng ra tường.

"Người dám làm con gái và vợ tao ra như vầy! Hôm nay tao nhất định sẽ g·iết mày" ông ta ôm hai mẹ con nói.

"Haha, động đến Lê Thánh Thiên của Lê gia thì nhóc con kia xong đời rồi, cảnh giới của hắn đã đạt tới Tông Sư đỉnh phong, không biết hôm nay nhóc kia thoát ra như thế nào" một lão già ngồi đâu đó nói.

Quay về phía ống kính của Nam.

Toàn thân Nam đau nhứt, cú đạp đó như là một cú chí mạng vậy.



Nam lấy ra Liệu Thương Đan Tứ Phẩm nuốt vào.

Giây lát Nam khỏe lại ngay lập tức.

"Haha, đúng là gia đình người ai cũng như nhau, chưa hỏi lí do đã đánh người" Nam đứng dậy cười cười nói.

"Ngươi không bị làm sao? Không thể nào tao đã dùng hết sức" Thiên nghi ngờ nhìn về Nam.

"Haha chứng tỏ ngươi cũng là một phế vật, hôm nay tới đây thôi, lần sau gặp lại, cả gia đình ngươi không yên đâu" Nam nảy ra một tia sát ý nói.

"Ngươi".

Choảng!!.

Nói xong Nam nhảy ra cửa kính, rơi xuống.

Nam sử dụng dịch chuyển biến mất giữa không trung.

Mọi người trong hiện trường cũng ngạc nhiên...

Thật không ngờ Nam lại nhảy xuống, phải biết đây là lầu 10 á.

Mà lại có người nhảy xuống.

Điên rồi.

"Chẳng lẽ hắn là Thần Cảnh?" Thiên trong lòng thầm nghĩ.

"Không thể nào, hắn còn trẻ như vậy, không thể là Thần Cảnh được" Thiên điên đảo suy nghĩ.

Hắn đắc tội một Thần Cảnh? C·hết rồi gia tộc cũng khó mà chứa hắn, nhưng mà bây giờ.

Hắn quan trọng nhất là vợ con, hắn lập tức kêu bác sĩ tới coi tình hình.

Thiên cõng hai người đi ra khỏi bữa tiệc.

Đúng lúc này Thành từ bên trong đi ra ngoài, thấy tràng cảnh trước mắt cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Hắn nhìn cũng không thấy Nam đâu nên hơi lo lắng.

Nhìn xung quanh hắn thấy Thảo.

Lập tức hắn hỏi chuyện gì đang xảy ra.

Thảo kể ra hết mọi câu chuyện.

Nghe xong Thành đau đầu.

"Trời, chọc ai không chọc lại chọc một trong tam đại gia tộc, còn là con cháu của Võ gia và Lê gia nữa" Thành rối đầu nghĩ.

"Qua chuyện này, Nam khó sống ở thành phố này rồi".

...

Kịch!!! Rào rào.

Trong phòng tắm, xì xào âm thanh.

Nam tắm xong, đi ra phòng khách ngồi.

"C·hết tiệt, giờ mình còn quá yếu, lại chọc vào hai gia tộc lớn, đảm mình không có đất sống ở đây rồi" Nam nghĩ.

"Giờ đảm bảo, thông tin của mình rất nhanh được điều tra, phải nhanh chống mạnh lên mới được".

Nói xong Nam bước vào phòng tu luyện.

Ngồi xuống bế quan.

Mẹ nó đi ăn tiệc thôi mà cũng gặp tình huống cẩu huyết, lần sau mua đồ real vào mới yên ổn được.