Chương 23: Phạm Ta Thì Chết
Tháng 12, ở đâu đó Trung Quốc.
"Báo cáo bộ trưởng, phong ấn đã bị phá vỡ, nhưng không thấy con Ma Đế kia đâu" một người lính nói.
"C·hết tiệt, sao để nó thoát mà không có phát hiện gì, tập trung lực lượng truy tìm nó cho bằng được" bộ trưởng nói.
"Rõ!".
"C·hết tiệt! Sao con Ma Đế đó phá phong ấn sớm thế! Phải báo nhanh cho thủ tướng" .
...
Sáng sớm.
Trong căn hầm.
Nam đang ngồi hấp thụ linh khí từ đêm qua tới giờ.
Cảnh giới hiện tại của Nam không cần ăn uống hay không ngủ mấy ngày vẫn khỏe.
"Phù, tu luyện tới qua tới giờ cũng được kha khá điểm kinh nghiệm" Nam thở dài.
"Thiếu gia, chừng nào tôi mới được tu luyện" một thiếu nữ lở lửng trên không nói
"Không vội, đối với mấy công pháp bình thường không hợp với cô, phải kiếm mấy bộ công pháp về luyện hồn thì mới hợp" Nam nói.
"Oh..." cô gái có vẻ chán nản nói.
Nam nhìn cô gái cười cười.
"Hôm nay cuối tuần, cũng rảnh ta sẽ đi kiếm công pháp cho cô" Nam nói.
"Vậy thì hay quá" cô gái cười.
"Mà cô tên gì vậy?" Nam hỏi.
"Em tên Đặng Thị Ngọc Anh ạ" Ngọc Anh nói.
"Ukm, tốt, sau này quên hết chuyện quá khứ đi, tập trung vào tu luyện dù sao cô cũng đ·ã c·hết một lần rồi" Nam nói.
"Vâng! Em sẽ cố gắng" Ngọc Anh cười nói.
"Được rồi, lên thôi" nói xong Nam đã xuất hiện ở phòng khách rất nhanh.
Nam lên tắm rửa sạch sẽ, rồi lấy xe đi xuống thành phố lòng đất.
Mục đích của chuyến đi này là xuống mua công pháp về luyện hồn.
Nam gởi xe, rồi đi xuống thành phố.
Nam hỏi đường thì cũng biết đích đến của mình.
Tàng Thư Viện.
Là nơi bán những công pháp cấp thấp, cho những người ít tiền.
Còn những công pháp cấp cao đều bị các gia tộc hay môn phái đặt làm của riêng.
Nên trong này đa số là công pháp Nhân, Hoàng là nhiều.
Nắm bắt được thông tin, hắn một đường đi tới.
Thư viện này rất rộng, nơi này chứa toàn bộ công pháp của thành phố này, các pháp sư có công pháp không dùng được đều bán chỗ này.
Nên cũng có nhiều công pháp bị mất một đoạn rất nhiều.
Nam bước thì một bên có một cô thu ngân.
Bên trong có mấy cô gái mặc giống nhau trang phục.
Chắc là hướng dẫn viên.
Các tủ sách chia ra rất đều, mỗi chỗ đều sắp xếp gọn gàng, công pháp nào ra công pháp đó nên rất dễ chọn được vị trí cần tìm.
Nam tìm chỗ công pháp về linh hồn.
Ở mục này, thấy khá là ít, chắc do mức độ công pháp về linh hồn chắc rất hiếm.
Nam cũng không có chọn bậy mà có bật kính của mình lên.
Rất nhiều thông tin rơi vào mắt Nam.
Luyện Hồn Thuật
Phẩm chất: Hoàng giai sơ phẩm
Hồn Ma Quyết
...
...
Khá nhiều thông tin hiện lên.
Nam đi tới một gốc nào đó.
Trước mắt là một bộ công pháp cũ rách, sợ không ai thèm nhìn công pháp này, nhưng Nam có cặp kính nên mới biết sự thật của quyển sách này.
Thập Hồn Ma Thể Quyết
Phẩm Chất: Thiên giai thượng phẩm
Theo lời giới thiệu thì có 10 tầng, mỗi tầng tương ứng với một cảnh giới, đột phá nó sẽ làm tăng gấp hai lực lượng nữa.
Quả là một công pháp bá đạo.
Thật không ngờ quyển sách cũ nát này lại là Thiên phẩm cơ chứ.
Nếu không nhờ cặp kính, thì hắn cũng chả bao giờ quan tâm quyển sách nát này đâu.
Nam cầm quyển sách vào tay, di chuyển xem thử có phát hiện gì mới không, quả nhiên tất cả công pháp khác đều vô dụng nên hắn cũng không quản làm gì.
Trực tiếp ra quầy thanh toán.
Quá trình diễn ra rất nhanh, một tay đưa tiền một tay đưa sách, chả ai nghĩ ngờ ai, nên rất nhanh.
Nam ra ngoài đi xung quanh thì vô tình nghe được một tin tức.
"Các ngươi nghe gì không, không biết Ngô Mạnh Quyền được may mắn gì mà tu vi tăng tiến rất nhanh, nghe nói hắn đã vào Tông Sư hậu kỳ rồi, các tông môn cũng để mắt tới với chú ý mời chào, nhưng hắn từ chối tất cả".
"Chậc chận, đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, các tông phái lớn mời chào mà từ chối tiếc thật".
"Thôi dẫu sao người ta cũng là thiên tài, ngươi là thá gì".
Nam nghe đám người thảo luận ngạc nhiên.
"Mới bữa Tông Sư trung kỳ mà lên được hậu kỳ rồi, quá bá đạo đi, Cửu Thần Kiếm Thể với Cửu Trung Kiếm Quyết kết hợp cũng ghê quá đi, đây đúng là nhân vật cứu thế a!!" Nam cười cười nghĩ.
Hắn cũng không quản nữa, hắn cũng đi về nhà.
Về nhà, hắn lấy công pháp kia lập tức học tập.
Nhưng có một vấn đề, đó là hắn không học tập được là do linh hồn của hắn chưa cường đại, yêu cầu phải Thần Cảnh mới được phép học.
Bởi cảnh giới Thần Cảnh có thể làm linh hồn tạm thời rời xác, phong thần thức bao quanh, không có gì qua mắt được thần thức của Thần Cảnh, nên công pháp kia mới cần linh hồn mạnh.
"Chắc cho Ngọc Anh học trước, dù sao cô ấy cũng nắm giữ thể chất linh hồn mạnh" Nam nghĩ nói.
Nam gọi Ngọc Anh ra đưa cho cô công pháp, Nam hướng dẫn một chút, rồi cô ấy đi xuống hầm bắt đầu vận chuyển, chuyển linh khí thành chân khí.
Hướng dẫn xong, Nam để Ngọc Anh ở đó tu luyện từ từ.
"Giờ thì mình nên làm gì đây" Nam nghĩ.
Đang suy nghĩ, bỗng nghe tiếng điện thoại vang lên.
Đó là Thành.
"Lô?".
"Hì ông, tối nay có rãnh không?" Thành nói.
"Có, sao thế có chuyện gì à?" Nam đáp.
"À không có chuyện gì, chuyện là tối nay có yến tiệc, nghe nói có buổi đấu giá từ thiện nữa, nên rủ ông tham gia cho vui" Thành đáp.
Lưỡng lự một chút.
"Được, cho tui đi chỉ đi" Nam nói, dù sao hắn cũng không biết làm gì.
"Bữa tiệc bắt đầu lúc 19 giờ, ở xxxxx".
Nghe xong địa chỉ Nam cúp máy, đặt báo thức.
Rồi ngủ.
Tối tối 6 giờ 15 đồng hồ báo thức reo lên.
Hắn lên tắm rửa, rồi thay một bộ đồ, bình thường hắn hay đi học.
Dù sao hắn chỉ có bộ đồ này là lịch sự nhất.
Hắn mặc dù có rất nhiều tiền, nhưng rất làm biếng sắm đồ, nên mặt gì cũng được.
Xong xuôi, hắn chạy tới địa chỉ cần tới.
Hắn đang chạy rim nên khi vào khách sạn cũng khiến bảo vệ chú ý, nhưng không làm gì, chỉ cảnh giác thôi.
Dù sao đây là khách sạn lớn nhất thành phố, nên có một người quê mùa đi tới thì cũng rất lạ.
Nam đi thang máy tới lên tầng trệt của khách sạn.
Hắn đi tới quầy hỏi chỗ đường lên yến tiệc.
"Xin hỏi muốn đi lên buổi yến tiệc hôm nay thì đi đường nào ạ" Nam hướng tiếp tân hỏi.
Tiếp tân quay sang thì thấy Nam.
Một con người ăn mặc rất rẻ tiền, thời trang thì không có, nên cô nheo mắt lại.
Cô cũng biết, hôm nay có yến tiệc, mà cái này chỉ dành cho khách sang trọng nên khi nhìn thấy Nam cô gái nghĩ người này tới phá rối thôi.
"Anh được mời? Anh như vậy mà cũng được mời sao?" Nữ tiếp tân khinh thường nói.
Nam nghe cô gái nói cũng cười cười.
Dù sao hắn cũng biết, bắn đang ăn mặc như này là quê mùa ra sao nên hắn không trách.
"Thôi, gọi Thành xuống đón cho nhanh, hỏi người mắc công xảy ra chuyện" Nam nghĩ.
Nam gọi cho Thành.
"Ukm ukm, xuống nhanh đi" Nam nói.
Nam vẫn đứng ở quầy tiếp tân không đi, hắn hẹn Thành là ở chỗ này.
Cô gái vẫn thấy Nam đứng đấy cô rất chướng mắt.
"Sao anh còn chưa đi, có tin tôi gọi bảo vệ còng đầu anh ra ngoài không?" Cô gái quát nói.
"Ầy, cô làm gì nóng thế, tôi tới đây dự tiệc chứ có q·uấy r·ối gì đâu sao cô nặng lời thế" Nam bình tĩnh nói.
"Hừ cái thể loại như anh mà được mời gì? Chắc cha mẹ anh không dạy dỗ anh tử tế nên không biết trời trăng gì nhể? chắc ba mẹ anh cũng chả ra gì" cô gái khinh thường nói.
Dừa dứt câu đột nhiên ở cổ có một bàn tay, nắm cổ áo cô lên.
Rồi đem cô ném ra khỏi quầy tiếp tân.
Bịch!!
Cô gái bị quăng nằm xuống đất.
"Mày làm cái gì vậy! Đồ thất học, bảo vệ đâu bảo vệ đâu, có người làm loạn" cô gái hét.
Bảo vệ cũng nghe lập tức chạy vào.
Nhưng đi vào là một cảnh hết sức b·ạo l·ực.
"La nữa đi la nữa đi, nói gì tao cũng được, đừng chọc đến ba mẹ tao" Nam vừa nói đạp vào cái mỏ của cô gái khiến mồm toàn máu.
Ba mẹ hắn mất từ nhỏ nên hắn tự lập từ nhỏ đến giờ, nhưng mỗi khi ai xúc phạm ba mẹ hắn, hắn đều đánh cho nhừ tử.
"Anh kia dừng lại" bảo vệ lập tức lao đến.
Nhưng đám bảo về này chỉ cần một đấm là bảo vệ bay ra.
Bảo vệ văng ra nằm ra đất.
"Tới quầy tiếp tân ngay có người gây rối" bảo vệ còn lại nói trong bộ đàm.
Còn Nam vẫn tiếp tục đánh cô gái kia.
Một lúc sau bảo vệ đều tập trung nơi này.
Nhìn cảnh trước mắt là cô gái đang cầu xin Nam đừng đánh nữa.
Cô gái ấy nói cũng khó thành tiếng bởi bây giờ mồm toàn là máu.
Khắp nơi đều là v·ết t·hương, cô bây giờ đau nhức khắp người.
Nam nhìn cô gái vang xin, cũng hừ một tiếng.
Lúc này bảo vệ muốn xong tới bắt người trước mắt nhưng có người lên tiếng.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?" Thành tới hiện trường nói.
Thành đi ra thấy Nam đang chà đạp cô gái kia khiến hắn giật mình.
Là Nam gây ra sao? Trong rất tàn tạ.
"Nam xảy ra chuyện gì?" Thành nhìn Nam nói.
"Chỉ là dạy dỗ một chút thôi, với lại tạo ghét nhất người xúc phạm đến ba mẹ tao" Nam nói giọng lạnh nhạt hướng về cô gái.
"Xin n-hỗi, xin anh tha cho" cô gái vừa khóc vừa xin lỗi.
Thấy tràng cảnh trước như vầy, Thành chạy tới rồi kêu c·ấp c·ứu cho cô gái.
"Lần sau, nhớ cẩn thận cái mồm" Nam lạnh nhạt nói với cô gái rồi đi tới thang máy.
"Không có chuyện gì, mọi người giải tán đi" Thành nói.
Bọn hắn cũng biết Thành là ai nên cũng nghe theo.
Cũng không muốn rắc rối rơi vào người mình.
Giải quyết xong Thành đi tới thang máy .
"Sao ông đánh phụ nữ tàn độc thế" Thành nhìn ánh mắt đố kị nhìn Nam.
"Nam nữ thì cũng như nhau thôi! Tôi không phân biệt, nhưng đắc tội với tôi thì phải c·hết, cô ấy may mắn lắm mới giữ được mạng đấy" Nam lạnh nhạt nói.
Thành cũng lắc đầu nhìn Nam, hắn cũng biết Nam người như này, nhưng không ngờ ra tay với phụ nữ như vậy.
Ting~
Tiếng thang máy mở ra.
Hai người đi vào.