Sau khi đã thanh toán xong, Anh Thư vẫn chưa hết ngạc nhiên. Bước ra khỏi cửa hàng cô vội vàng hỏi ngay.
- Cậu…cậu tính mua…tặng tên kia…thật…thật à.
- Ừm tới mua nhưng chắc sẽ không tặng anh ấy được. Vậy thì cứ xem như kỉ niệm đi.
Cô nhìn món đồ trên tay rồi lại nhìn sang Anh Thư mà lòng có chút buồn bã nói. Thấy bạn mình có chút buồn, Anh Thư cũng không hỏi đến nữa mà lãng sang chuyện khác.
- Ây da tớ đói rồi, hay chúng ta qua bên kia đường ăn gì đi. Lúc nãy tới đây tới để ý bên kia đường có một quán ăn mới mở.
- Được.
Nói rồi cả hai cô gái cùng bước ra khỏi trung tâm thương mại. Vì ngay bên kia đường, nên cả hai cùng đi bộ qua đấy. Trong lúc chờ đèn xanh để băng qua đường, cả hai dường như không để ý thấy có một ánh mắt ngồi trong chiếc xe bán tải màu trắng đậu cách đấy không xa đang nhìn chăm chăm vào hai người.
Đúng lúc này, đèn xanh cũng đã hiện, cả hai vui vẻ dắt nhau cùng qua đường. Đột nhiên.
“Đùng”.
Tiếng va chạm khá nhanh và mạnh. Chiếc xe bán tải tông thẳng về phía hai người, rồi vội lao đi mất. Anh Thư vì ở bên phải cô nên cách xa xe nên vết thương không nặng lắm, nhưng còn cô vì hứng trọn cú tông mà bị thương nghiêm trọng nằm bất tỉnh tại chỗ.
Lúc này đây phía cuối dòng xe ô tô cùng làn, Âu Dương Minh Dực ngồi trên chiếc xe thể thao của mình đang thong thả chờ đợi người qua đường đi qua, thì nghe được tiếng hô hoán của người đi bên đường rằng có tai nạn. Một phần cũng vì tò mò, một phần vì muốn góp chút sức cùng người qua đường, anh vội vàng bước ra khỏi xe rồi tiến đến phía tai nạn xảy ra.
Dòng người xung quanh quá đông, anh chen mãi mới lên được vị trí đầu tiên. Thấy một cô gái mặc váy hồng, đầu không ngừng chả máu đang cố bò lại phía cô gái nằm bất động kia mà không ngừng gọi Uyển Nhi, khiến anh bất ngờ.
Vội vàng chạy lại đỡ cô gái, anh bắt đầu hô hoán mọi người gọi cấp cứu. Như sực nhớ ra, mọi người xung quanh nhấc máy gọi cho cứu thương. Không láu sau tiếng còi xe cứu thương cũng đã xuất hiện từ xa, khi xe tới cả hai cô gái được đưa lên xe thì anh cũng nhấc máy gọi cho hắn.
_______.
Tại tập đoàn Mộ Dung, hắn đang tham gia một cuộc họp của công ty. Thấy thư kí Amy vội chạy lại báo cáo với hắn có cuộc gọi của Âu Dương Minh Dực báo Cung Uyển Nhi gặp tai nạn xe. Hắn như chết lặng, vội vàng bật dậy khỏi ghế mà chạy nhanh ra ngoài.
Trợ lí Vương thấy trên gương mặt có vẻ lo lắng thì cũng tạm ngưng cuộc họp rồi chạy nhanh theo phía sau. Vội vàng chạy lại phía hắn mà cất tiếng.
- Boss, có chuyện gì sao ạ?.
- Nhanh đến bệnh viện, Uyển Nhi gặp tai nạn xe rồi. Nhanh lên!.
Hắn lo lắng mà gắt lên với trợ lí của mình.
- Dạ vâng.
Ngồi trên xe, hắn cố gắng bình tĩnh rồi lấy điện thoại ra xem, trên dưới mười cuộc gọi của Âu Dương Minh Dực kèm theo một tin nhắn"Bệnh viện M".
Phải mất ba mươi phút sau,hắn mới tới được bệnh viện M. Vội vàng lao nhanh về phía khu phòng cấp cứu, vừa tới nơi hắn đã thấy Âu Dương Minh Dực cùng Trần Anh Thư đầu được quấn băng đang ngồi chờ ở ghế. Vội vàng chạy tới bắt lấy vai Âu Dương Minh Dực mà hỏi liên tục.
- Cô ấy đâu?. Cô ấy sao rồi?. Tại sao lại bị tai nạn giao thông chứ?. Là ai, kẻ nào làm?.
Hắn hai mắt đỏ ngầu lên, trên trán từng tia máu thi nhau nổi lên khiến Anh Thư bên cạnh phải run lên bần bật.