Ngày hôm sau, vì hôm nay là cuối tuần nên lớp cô không có tiết, cô và Anh Thư cùng hẹn nhau đi dạo trung tâm thương mại. Đúng mười giờ sáng, Anh Thư đã lái xe đến nhà để đón cô.
Hôm nay cả hai trông rất xinh đẹp. Anh Thư diện một bộ váy công chúa màu hồng được phối ren ở ngoài chân váy và hai bên cánh tay, chân đi giày cao gót cùng màu, tóc buông lơi và đc uốn nhẹ nhàng. Còn cô chọn cho mình một chiếc áo sơ mi tay ngắn, đi cùng chiếc quần jean bó và đôi giày thể thao cùng mái tóc buộc cao đuôi ngựa. Trông cả hai vô cùng đáng yêu và năng động.
Lái xe khoảng một thời đồng hồ, cuối cùng cả hai đã dừng trước của trung tâm thương mại. Vui vẻ dắt tay nhau vào trong, cả hai bắt đầu đi dạo quanh khu thời trang trước.
Đi tới một cửa hàng bán đồ dạ hội, Anh Thư vội kéo tay cô vào bên trong. Vừa tiến vào vừa nói.
- Mình vào đấy đi, còn ba tuần nữa là tới buổi tiệc cuối năm của trường rồi. Mình còn chưa có bộ lễ phục nào hợp cả. Cậu vào đây với mình, giúp mình chọn đi.
Bước theo phía sau Anh Thư, cô cũng chỉ đành đi theo vào bên trong. Trong cửa hàng, một cô nhân viên vui vẻ lại tiếp đón cả hai nhiệt tình. Được nhân viên giới thiệu cho rất nhiều mẫu được thiết kế riêng. Cuối cùng,Anh thư chọn cho mình một bộ váy màu xanh nhạt.
Tiến vào phòng thử đồ, khoảng năm phút sau, Anh Thư bước ra. Khiến cô khá bất ngờ, thật sự bộ váy này với Anh Thư rất hợp. Chiếc váy màu xanh nhạt được thiết kế bó sát, theo phần đuôi cá phía dưới hông, ở hai bên eo được thiết kế hở eo khá nhỏ, lên phía trên theo phong cách cổ chữ V khá sâu, có phần bắp tay được làm phồng và bó dần xuống dưới cánh tay. Trên váy còn được đính thêm vài viên ngọc trai quanh cổ áo và eo, trông càng nổi bật hơi. Khi Anh Thư mặc lên, đã toát lên được hết tất cả bẻ đẹp của cô ấy.
Được cô đánh giá cao cho bộ đồ và Anh Thư cũng rất thích nên đã chọn nó. Thấy cô không chọn lễ phục, Anh Thư có chút thắc mắc mà hỏi.
- Cậu không chọn sao?.
- Tớ nhờ quản gia đặt may rồi nên chắc không cần chọn đâu.
Nghe Anh Thư cô nhẹ nhà trả lời. Sau khi đã chọn xong cả hai cùng qua quầy thanh toán rồi ra về. Đi qua hàng phụ kiện, ánh mắt cô vô tình nhìn thấy một chiếc ghim cài áo hình rồng được làm bằng vàng rất đẹp. Vô thức cô cất bước tiến về phía chiếc ghim ấy, trong đầu không ngừng nghĩ tới hình ảnh hắn cài chiếc ghim áo mà cô tặng trên ngực.
Một nhân viên thấy cô đứng đấy liền tiến tới, cô nhân viên cúi chào rồi giới thiệu cho hai người về chiếc ghim cài.
- xin chào hai vị khách quý, hai cô thấy mẫu này thế nào ạ. Đâu là mẫu được thiết kế riêng, trên thế giớ chỉ có ba chiếc được chế tác từ một nhà thiết kế trang sức nam nổi tiếng người Pháp ạ. Hai vị muốn mua về tặng người yêu hay chồng ạ.
Nghe cô nhân viên giới thiệu xong, Anh Thư khá bất ngờ, nhìn về phía cô, mà thầm nghĩ trong lòng. Không lẽ cậu ấy định mua về cho tên cặn bã kia sao? Ôi trời. Thật khó tin mà. Còn chưa dứt khỏi suy nghĩ đã nghe được cô lên tiếng mà phải há miệng chữ O.
- Đúng, phiền cô gói lại giúp tôi. Hết bao nhiêu thanh toán giùm tôi luôn.
Cô đưa cho cô nhân viên một chiếc thẻ đen được bà Tuyết Hoa tặng khi về nhà cũ dùng cơm. Đầu không quên gật gù như đồng ý món đồ này.