Sắc mặt Sở Lâm Xuyên lập tức hóa tro tàn.
Bảo anh ấy kinh doanh làm ăn thì được, còn đấu trí nội bộ á?
Anh còn chưa luyện được đến trình độ đó!
Sở Lâm Khôn cũng hơi mím môi, cúi đầu nói: "Tôi chỉ nghĩ đến biện pháp trực tiếp nhất, đó là bắt Cố Vân Lý về, để cô ta đứng ra làm rõ mọi chuyện".
Nhưng nếu làm thế thì rất dễ bứt dây động rừng, dù sao bây giờ bọn họ vẫn chưa biết rốt cuộc Cố Vân Lý chỉ là tốt thí hay là chủ mưu.
Tất nhiên, nếu cô ta là chủ mưu thì độ khả thi không lớn lắm, dù sao mối liên quan giữa cô ta và Amphile chỉ là cô ta thầm thích một nhà thiết kế làm việc ở Amphile mà thôi.
Hơn nữa người đó còn kết hôn rồi.
E rằng Cố Vân Lý chỉ là con tốt bị người ta sử dụng, hoặc là ngay từ đầu cô ta đã là gián điệp được Amphile cài vào LM.
Hạ Phương nhìn điện thoại của mình, thấy Tư Thành nhắn cho cô rằng tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa, thế là cô hơi cong khóe môi lên, lười biếng gõ mặt bàn, nói: "Không vội, uống trà nói chuyện phiếm chút đi. Nửa tiếng sau hẵng nói tiếp".
Hạ Phương nói xong, sắc mặt hai anh em lại càng khó coi hơn.
Bọn họ nghi ngờ sếp Phương đang đùa bỡn mình, nhưng lại không có bằng chứng gì
Rõ ràng sếp Phương phải quan tâm LM hơn bọn họ, bọn họ không tin cô cứ để mặc ngồi yên như vậy được.
Cho dù biết là vậy rồi nhưng bọn họ vẫn cứ như đang đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, không yên lòng được.
"Sếp Phương...", Tô Tử Ninh lúc này cầm điện thoại chạy vội vào trong, lo lắng nói: "Cô Lệ điện thoại đến, chất vấn chúng ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bảo rằng nếu chúng ta thật sự là loại xí nghiệp đê tiện vô liêm sỉ như vậy thì cô ta không chỉ hủy bỏ đơn hàng mà còn yêu cầu phí bồi thường trên trời nữa".
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn đã đỏ lựng của Tô Tử Ninh, Hạ Phương mỉm cười, đưa tay ra: "Đưa điện thoại cho tôi".
Tô Tử Ninh đưa điện thoại qua, bên kia lập tức truyền đến tiếng gào của Lệ Minh Nhã: "Hạ Phương, tôi nói rõ mất lòng trước được lòng sau, nếu trước khi hoàn thành lễ phục cho tôi mà mấy người không xử lý được scandal này, không dẹp được các ảnh hưởng trái chiều thì đừng trách tôi không nói đạo nghĩa, đổ thêm dầu vào lửa cho mấy người".
Hạ Phương lạnh nhạt nói: "Không cần lâu vậy đâu, nửa tiếng sau cô Lệ cứ xem trực tiếp trên weibo, xem xong rồi mà cô còn lo lắng gì nữa thì cứ đến tìm tôi".