Càng cảm nhận được sự thất bại không tên.
Hạ Phương bỗng quay sang nở nụ cười xán lạn với anh: "Chờ anh Thành nói câu này mãi đấy".
Tư Thành hơi nhướn mày, trong đôi mắt phượng dài hẹp xuất hiện vài phần bất ngờ và vui mừng.
Xe dừng lại ở bên ngoài tòa nhà LM, Hạ Phương liếc nhìn cánh phóng viên và báo chí đang vây quanh cửa chính, khóe môi hơi cong lên, lười biếng nói: "Anh giúp em sắp xếp bên cánh báo chí đi, cho họ phỏng vấn trực tiếp tổng biên Anmolly của Amphile và Tần Túc song song với nhau".
Tư Thành: ...
Như vậy là…?
Hạ Phương nháy mắt một cái, cười nói: "Chuyện này tất nhiên LM cũng có thể sắp xếp được, nhưng người thứ ba đi làm sẽ có sức thuyết phục hơn, chí ít đối với người ngoài giới như em thì là vậy, đúng không?"
Đúng, nếu Hạ Phương sắp xếp chuyện này, bị tra ra thì rất dễ bị nghi ngờ tính chân thật của sự việc, nhưng nếu là Tư Thành ra tay thì lại không giống nhau.
Tuy rằng Hạ Phương cũng có thể làm chuyện này mà thần không biết quỷ không hay, nhưng chuyện cần cô làm nhiều lắm, Tư Thành lại vừa khéo muốn giúp, có trợ thủ sẵn sàng giúp đỡ như vậy, tất nhiên cô phải lợi dụng triệt để rồi.
"Ừ, nghe theo bà xã hết", Tư Thành nhướn mày lên.
Hạ Phương chớp cơ hội hôn cái chụt lên má Tư Thành, nở nụ cười tinh nghịch: "Vậy em đi trước nhé".
Nhìn bóng lưng rời đi của Hạ Phương, Tư Thành không khỏi cảm thán: Hôm nay lại là một ngày vô dụng của mình.
Hạ Phương thành công tránh được phóng viên, đi vào văn phòng.
Trợ lý của Sở Lâm Khôn đã đánh máy ra hết tư liệu của Cố Vân Lý, đặt trong phòng Hạ Phương, mà người anh em Sở Lâm Xuyên cũng một đêm không ngủ, nhưng không có chút mệt mỏi nào, trái lại còn đang hưng phấn bừng bừng ngồi chờ Hạ Phương.
Hạ Phương ho khan một tiếng, luôn cảm thấy hai anh em nhà này sao hấp tấp quá.
Chuyện này thật ra rất dễ giải quyết.
"Sếp Phương, hiện tại hot search đều là về LM, weibo chính của chúng ta đã thất thủ rồi, phải làm sao bây giờ?", Sở Lâm Xuyên hít sâu một hơi, sắc mặt có hơi nghiêm nghị.
Sở Lâm Khôn cũng khẽ gật đầu: "Các bên hợp tác và khách hàng thấy tin tức đều đang không ngừng gọi điện thoại lại đây, từ tối qua đến giờ điện thoại riêng hay điện thoại công của tôi đều bị oanh tạc. Tất cả đang đồng loạt chấn vấn LM rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì".
"Không có chuyện gì, bên phía tổng công ty quốc tế cũng đã gọi cho tôi rồi, tôi bảo tôi có thể xử lý nên họ không quản nữa", Hạ Phương ngồi xuống ghế tựa, nhận lấy cà phê Tô Tử Ninh đưa tới nhấp một ngụm, lười biếng nói: "Bây giờ đã tra ra được kẻ đầu têu, nhưng vấn đề của chúng ta vẫn chưa giải quyết được".
"Không biết sếp Phương có thu xếp gì khác không?", chỉ trong một buổi tối, tin tức đã lan tràn khắp tất cả các trang mạng xã hội lẫn báo chí, Sở Lâm Xuyên không dám tưởng tượng nếu cứ tiếp tục thế này thì LM sẽ biến thành thế nào.
Tuy thực lực của LM vẫn ở đó, căn bản không dễ dàng bị Amphile chèn ép làm sụp đổ được. Nhưng...
Cây lớn thì đón gió to, nếu không nhanh chóng xử lý cho xong việc này thì không chắc sẽ có bao nhiêu người muốn nhân cơ hội trò vui đang diễn ra này mà nhào lên cắn một miếng.
Bê bối kiểu này thích hợp để dấy lên một đợt sóng nhỏ rồi thôi, vậy là có thể tuyên truyền được nhãn hàng, nhưng nếu không khống chế được mức độ thì sẽ bị tác dụng ngược, bất cẩn một cái là bị nước miếng dư luận dìm chết.
Vì vậy trong lòng Sở Lâm Xuyên sốt ruột chết mất.
Hạ Phương khẽ lắc đầu: "Các anh nghĩ cả buổi tối mà vẫn không nghĩ ra được các xử lý à?"
Hai anh em nhìn nhau, bỗng thấy bối rối.
Ờ kìa, tối qua là ai một mặt bình tĩnh bảo bọn họ đừng nóng vội, vậy mà hôm nay lại nói thế?
Dáng vẻ nắm chắc phần thắng, tựa như đã có chủ ý từ trước đều là giả vờ à?