Hôn Lễ Của Bạn Trai Cũ - Quý Li Chi

Chương 72




Editor: Giang Hi

Beta: Giang Hi

Bác sĩ Lâm là một nữ bác sĩ trung niên với mái tóc ngắn, khám bệnh rất chuyên nghiệp lại không mất đi sự dịu dàng, làm cho tôi bỗng có cảm giác mình nhìn thấy một Đàm Sơ khi lớn tuổi. Tiểu Dã nói với tôi bác sĩ Lâm là bác sĩ riêng của gia đình họ nên tôi không cần phải lo lắng.

Khám tổng quát cho cơ thể tôi đều là do bác sĩ Lâm thực hiện, sau khi đưa ra bản kết quả, cô ấy nói với tôi rằng trong cơ thể tôi có một bộ phận đặc biệt, nhưng nó chưa phát triển hoàn thiện, nếu tôi muốn sinh đứa thứ hai, tôi nhất định phải uống loại thuốc mà cô ấy kê cho. Dù không sinh thêm đứa nữa thì thuốc đó hỗ trợ cho cơ thế của tôi rất nhiều.

Cô ấy còn hỏi tôi bao lâu thì quan hệ một lần rồi kê cho tôi vài viên thuốc, lúc đó đầu tôi ong ong, không nghe kỹ nên cũng chỉ cúi đầu đáp lại.

Ngày hôm sau, người hầu của nhà họ Phó mang thuốc đến cho tôi, tôi nhìn thấy hộp thuốc trong phòng khách, mặt cũng cảm giác nong nóng.

Tôi mang hộp thuốc để vào ngăn tủ trong nhà tắm, lúc phân loại thì thấy trên đó có ghi rõ cách uống, cách dùng. Ngoài mấy gói thuốc tắm còn có một cái hộp dài, trông rất cổ, vừa mở ra tôi liền thấy có một vật làm bằng ngọc bích hình giọt nước, được khoét rỗng một lỗ, như thể có thể nhét thứ gì đó vào. Ngoài vật này ra, trong hộp còn có một lọ thuốc nhỏ, vừa mở nắp, một mùi thuốc nồng nặc tỏa ra, lách cách vài viên thuốc tròn vo đen tuyền.

Tôi nhận thấy mấy viên thuốc này có thể nhét vừa vào cái lỗ kia, chỉ là tôi không biết phải dùng như thế nào.

Tôi uống thuốc được ba ngày, khi bác sĩ Lâm đến tái khám, tôi nhớ ra thứ đó và hỏi cô ấy đó là gì.

Mặt bác sĩ Lâm không thảy đổi chút nào nói: "Dược ngọc."

"Dùng thế nào ạ?" Tôi hỏi cô ấy.

Cô ấy nhìn tôi, rồi nói cho tôi biết cách sử dụng nó. Mặt tôi lập tức đỏ lên như quả táo chín.

Thấy đỉnh đầu tôi sắp bốc khói, cô ấy cười như một vị trưởng bối.

"Còn ngại ngùng cái gì? Cón trẻ thì nên chăm sóc cơ thể cho tốt, về già đỡ cực."

Tôi thậm chí còn xấu hổ hơn bởi những gì cô ấy nói.

Cô ấy hỏi tôi: "Bên dưới có tiết dịch không?"

"Sao ạ?"

Ánh mắt cô ấy nhìn tôi mang đầy ẩn ý.

Tôi lắc đầu.

"Viên thuốc này có thể giúp bôi trơn, xong khi tắm rửa xong thì để viên thuốc nay bên trong 1 tiếng, đợi viên thuốc tan hết mới lấy ra."

...

Ngọc dược mặc dù không lớn, nhưng mỗi lần phải tự mình nới rộng đều khiến tôi chảy mồ hôi đầm đìa.

Sau khi nhét vào xong, đi đứng rất kỳ cục, cho nên mỗi lần dỗ Tiểu Sư đi ngủ xong thì tôi mới đi tắm, nhét vào xong thì nằm xuống giường đợi một tiếng sau .

"Anh, anh có mùi thuốc."

Hai ngày nay cậu ấy luôn ngửi thấy mùi thuốc trên người tôi. Tôi nói với cậu ấy là do mấy ngày nay tôi phải uống thuốc.

Lúc đầu cậu ấy cũng cảm thấy như vậy, nhưng sau hai ba ngày, cậu ấy cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

"Mùi đến từ người của anh."

Cậu ấy ôm lấy tôi, hít hà mùi hương trên cổ, lại có ý đồ muốn mò xuống, bị tôi kéo tóc lại.

"Em đừng có lộn xộn."

Cậu ấy động đậy cũng sẽ khiến cho người của tôi cũng di chuyển, ngay khi chân vừa cử động, cái dược ngọc kia cũng sẽ chuyển động theo.

Đặc biệt là sau khi viên thuốc kia tan ra, ngọc dược trở nên vừa nóng vừa ẩm, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể trượt ra ngoài hoặc trượt sâu hơn vào bên trong. Thật làm tôi bực bội.

Cậu ấy lại ôm tôi không nhúc nhích. Cậu ấy đặt tay lên lưng tôi, nhẹ nhàng xoa lưng cho tôi, tôi rất thích động tác này của cậu ấy, giống như đang vuốt ve một chú mèo, khiến người ta nhanh chóng thư giãn trước khi đi ngủ.

Nhưng những gì cậu ấy đang làm bây giờ chỉ khiến tôi nổi da gà tầng tầng, ngay cả cơ lưng cũng căng lên.

Tôi nắm lấy tay cậu ấy, kéo nó ra khỏi quần áo của tôi.

"Đi ngủ." Tôi nói.

Cậu ấy nhắm mắt lại, hôn lên má tôi. Cuối cùng cũng ngoan ngoãn.

______

Lời của editor: Chương này khá ngắn là tại phía sau là "cuộc hành trình miệt mài tìm kiếm công chúa" của hai anh, tác giả nói là xem phần H trên Weibo của tác giả, nhưng mà mình hông biết tìm ở đâu nên là xin lũi mọi người.

Còn cái "Dược ngọc (药玉) là gì mình cũng hông rành lắm, nhưng mà xem mục hình ảnh thì coi tui kiếm được cái gì nè quý dị. 👁🫦👁