Hôn Là Nghiện

Chương 284: Yêu cầu




Bạch Ly Mạt liếc nhìn cô một cái cũng không nói là được hay không được mà đã đi ra ngoài.

Tống Vĩnh Nhi bĩu môi tràn đầy thấp thỏm lo lắng chờ ở nơi đó, chờ một lát vẫn không thấy Bạch Ly Mạt quay lại liền lấy quần áo trên bàn trà nhanh chóng chạy vào toilet.

Toilet không chỉ xa hoa bình thường thôi đâu, quả nhiên là trong cung đình mà.

Nhìn bồn tắm lớn kia nhưng cô lại không dám ngâm mình trong đó mà chỉ khóa kỹ cửa lại sau đó tỉ mỉ kiểm tra từng ngóc ngách tới khi không phát hiện ra có camera nào lúc này mới nhanh chóng cởi quần áo ra, phát huy tốc độ nhanh nhất từ lúc chào đời tới giờ gội đầu tắm rửa.

Chỉ là ở đây không có mỹ phẩm dưỡng da của phụ nữ, mùi thơm hoa cỏ, sửa rửa mặt, dầu gội đầu, sữa tắm tất cả đều là của nam, xem ra chính là vật phẩm tư nhân của Bạch Ly Mạt.

Cô cũng không muốn dùng.

Tìm kiếm một chút liền phát hiện ra trong ngăn kéo nhỏ bên dưới bồn rửa mặt có một khối xà phòng Lavender được làm thủ công chưa từng dùng qua thế là cô liền mở ra chấp nhận dùng cái này tắm gội, sau khi xả sạch rồi liền thay quần áo đi ra.

Cô vừa mở cửa đã nhìn thấy cung nữ mặc áo sơ mi màu trắng sữa đứng ở cửa cúi người chào mình.

Bọn họ nói cái gì cô nghe không hiểu nhưng trên bàn trà đã bày sẵn một phần đùi cừu nướng, một phần salad rau quả và một cốc sữa dê nóng.

Trên đầu Tống Vĩnh Nhi vẫn còn đang dùng khăn tắm trùm lấy tóc chưa bỏ xuống, khuôn mặt nhỏ tinh xảo mỹ lệ vửa mới tắm rửa xong tuy không đánh phấn cũng đẹp mê tâm trí người ta, cô đi lên trước ngồi xuống, bưng cốc sữa lên uống mấy ngụm sau đó nhìn cung nữ kia làm động tác thay đổi sắc mặt.

Nước dưỡng da và kem dưỡng da trên kệ trong toilet đều là của nam, không thích hợp với cô.

Mà cung nữ kia thấy cô như vậy lúc này cũng đã hiểu liền lui xuống đi một lát sau đó lại quay lại rất nhanh, trên tay bưng một khay màu vàng mà bên trong khay tràn đầy đồ trang điểm cao cấp.

Tống Vĩnh Nhi sầu chết rồi!

Cô không dùng quen những thứ này!

Nhất là khi nhìn qua đồ trong hộp trang điểm, má hồng, son môi gì đó tất cả đều là màu đậm như vậy không thích hợp với một cô gái trẻ như cô!

Trong phòng mở điều hòa nên rất khô khiến làn da căng lên không thoải mái, cô vừa gặm đùi cừu nướng vừa ngẩng cổ lên hướng về phía ngoài cửa gọi to: “Anh ơi! Anh ơi! Anh vào đây một chút đi! Nhanh lên đi mà!”

Không phải nói bên ngoài là phòng làm việc của Đại hoàng tử à?

Cung nữ giật nảy mình liên tục xua tay ra hiệu cho cô không được quấy rầy công việc của Đại hoàng tử.

Bởi vì Đại hoàng tử tại đảm nhiệm chức vị quan trọng trong phòng quân cơ nên cai trị vô cùng nghiêm cẩn, yêu cầu đối với người trong cung điện của mình cũng cực kì khắc nghiệt, chỉ cần hơi không cẩn thận thì có lẽ đầu mình cũng khó giữ được!

Nhưng Bạch Ly Mạt lại đi tới rất nhanh, vừa mở cửa ra anh ta đã nhìn thấy một chiếc khăn tắm nhỏ cuộn tròn trên đầu cô, hai tay trắng nõn của cô đang cầm một cái đùi cừu nướng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng giống như cây đào mật siêu cấp đáng yêu, trên miệng nhỏ hồng hào còn dính dầu mỡ từ đùi dê dây sang.

Nhất là hai bên đĩa đều có bộ đồ ăn nhưng cô lại dùng tay cầm lấy!

“Anh ơi! Tôi cần mỹ phẩm dưỡng da! Ở đây khô quá làn da của tôi không chịu được!”

Cô nuốt xuống một ngụm sữa dê, sau khi nói với anh xong mấy lời này lại cầm đùi dê lên tiếp tục gặm.

Bạch Ly Mạt thấy cô không hề sợ mình chút nào thì cười cười, ánh mắt quét qua đồ đạc trong khay bên cạnh, nói: “Những thứ này không phải phụ nữ đều cần dùng à? Trong cung của tôi đều là đồ tốt nhất, Hoàng hậu cũng chỉ được dùng những thứ như thế này mà thôi.”

“Không phải cái này, trước giờ tôi không trang điểm! Tôi cần là sữa dưỡng da loại thuần thiên nhiên ấy, nếu bây giờ không có thì tìm cho tôi một bộ dưỡng da trẻ em cũng được, tôi sẽ dùng cái kia!”

Cô vừa nói vừa chỉ chỉ về phía phòng tắm: “Rửa mặt sữa, khăn mặt, kem đánh răng bàn chải đánh răng, sữa tắm và dầu gội đầu đều cần chuẩn bị một bộ dùng cho nữ! Tính chất đều phải thuần thiên nhiên! Tôi cần áo ngủ dài và quần dài thuần cotton! Tôi thích màu lam, vỏ chăn gối gì đó đều phải là màu lam thì mới ngủ được! Còn nữa, chỗ này của anh có máy tính không để lúc nhàm chán tôi có thể xem phim hoặc chơi trò chơi gì đó tránh cho tôi quấy rầy tới công việc của anh!”

Cô nói một tràng dài khiến cho tất cả cung nữ ở đó đều cúi đầu thấp xuống mà không dám ngẩng đầu lên.

Bạch Ly Thu lắc đầu, có chút xin lỗi nhìn cô: “Trước hết tất cả những yêu cầu đó tôi đều có thể thỏa mãn cô nhưng chỉ có điều máy tính thì cô không được dùng, không chỉ có như thế mà còn tất cả những thứ có thể liên lạc được với bên ngoài cô cũng đều không được dùng và tôi cũng sẽ không chuẩn bị cho cô, cô liền chết cái ý niệm này đi!”

Bạch Ly Mạt dặn dò cung nữ chuẩn bị dựa theo lời cô nói, đôi tròng mắt màu xanh lam của anh ta yên lặng rơi vào da thịt trắng nõn trên cổ cô.

Con nhóc này vẫn luôn dùng đồ dưỡng da của trẻ em sao, khó trách hôm qua một đường ôm cô trở về đây xúc cảm lại tốt như vậy, mặc dù chỉ sờ lên da thịt trên cánh tay cô thôi nhưng vẫn để cho người ta không khó liên tưởng đến những chỗ tư mật kia của cô sẽ kiều nộn như thế nào.

Hầu kết trượt xuống một cái, ánh mắt Bạch Ly Mạt nhìn cô dần dần nổi lửa.

Đột nhiên anh ta quay đầu đi hít sâu một cái, ảo não nói: “Tôi ra ngoài làm việc, cô có việc gì cứ dặn dò cung nữ là được!”

Tống Vĩnh Nhi thấy anh ta đóng cửa đi ra, trong lòng xem thường.

Cô cũng muốn nói với cung nữ lắm nhưng vấn đề là cung nữ phải nghe hiểu tiếng Ninh Quốc đã!

Nhưng rất nhanh thôi Bạch Ly Mạt liền bắt đầu hối hận vì đã sắp xếp cho cô ở ngay dưới mí mắt của mình bởi vì cô chính là quỷ phiền phức, suốt ngày không biết gọi anh ta bao nhiêu lần rồi.

Lúc thì muốn đọc sách, lúc thì muốn ra sân đi dạo một chút, lúc thì nói là khát muốn uống nước ô mai, lúc thì nói là nóng quá muốn điều chỉnh nhiệt độ của điều hòa, lúc sau lại gọi anh vì đến kỳ cần phải có băng vệ sinh.

Anh cũng chưa từng gặp qua người phụ nữ nào có thể lớn tiếng nói với một người đàn ông xa lạ là: “Tôi cần băng vệ sinh! Tôi đến kỳ rồi!” như vậy.

Bạch Ly Mạt vốn muốn tìm một cơ hội để thân cận với cô lại nghe cô nói kiểu này, cũng mất đi hứng thú.

Phụ nữ của anh ta rất đông nên cũng không đến mức phải làm chuyện đó với một cô gái đang đến kỳ chứ.

Lúc xế chiều, phòng Quân Cơ gọi điện đến báo muốn anh ta tới đó một chuyến, trước khi đi anh ta đi vào phòng vô cùng trịnh trọng nói với cô: “Tôi phải đi ra ngoài một lát sau bữa tối mới có thể trở về được, nếu như cô không muốn tự mình chuốc lấy cực khổ thì hãy ngoan ngoãn nghe lời! Những thứ cô cần trong hôm nay có lẽ cũng khá là đầy đủ rồi, còn cần cái gì nữa thì cứ viết ra giấy, tôi trở về sẽ dặn dò cung nữ lấy cho cô.”

Tống Vĩnh Nhi liên tục gật đầu: “Đi đi, đừng quên cơm tối của tôi là được rồi! Tôi không muốn ăn đùi cừu nướng nữa, nếu được thì tôi muốn ăn cháo gà tơ, mà anh có chắc là đầu bếp của anh sẽ không bị người phụ nữ kia thu mua rồi hạ độc hại tôi không! Anh phải căn dặn bọn họ kiểm tra kỹ lại cho tôi đấy nhé! Tôi rất sợ chết!”

Bạch Ly Mạt cười khổ nhìn cô: “Biết rồi!”

Đợi anh ta tiêu sái quay người rời đi.

Chớp mắt mấy cái, cô liền đi đến giường quý phi cầm chăn lên đắp kín người sau đó xua tay dùng tiếng Anh nói với mấy người cung nữ: “Tôi muốn đi ngủ rồi, các người lui xuống đi đừng lắc lư ở trước mặt tôi nữa!”

Cung nữ không có phản ứng.

Cô lại không thể không dùng tiếng nước T nói vang dội khắp phòng: “Xuống dưới đi! Tôi muốn đi ngủ!”

Các cung nữ nghe vậy hành lễ với cô xong, tất cả đều lui xuống.

Đôi mắt sáng chói của Tống Vĩnh Nhi thâm thúy hơn một chút.

Anh ta đi rồi.

Bên ngoài chính là phòng làm việc của anh ta đấy.

Gần cô như thế vậy có thể dùng điện thoại được không? Máy tính có thể dùng không? Có biện pháp nào để liên lạc với bên ngoài hoặc là tìm ra chứng cứ nào đó gây bất lợi cho anh ta hay không?

Nghĩ đến đây rốt cuộc cô cũng rón rén đứng dậy, hít sâu một hơi mở cửa phòng làm việc ra lấm la lấm lét đi về phía bàn làm việc của anh ta.