Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hối

Chương 17: Có Khả Năng Yêu Đế Tu Luyện Ma Đạo?




Chương 17: Có Khả Năng Yêu Đế Tu Luyện Ma Đạo?

Chương 17:

Xà Minh đem Thanh Phong dẫn về vừa, vừa về tới nhà liền khoá cửa thật chặt, kéo hết rèm lại. Sau đó vô cùng thuần thục bố trí mười mấy tầng trận pháp ngăn chặn dò xét. Ước chừng phải là Khai Trần đệ nhị phẩm đỉnh phong hoặc là yêu thú cấp năm đỉnh phong trở lên mới có thể phá vỡ được trận pháp này.

Xà Minh thần sắc ngưng trọng, giọng nói nghiêm túc mười phần mười nói với Thanh Phong:

“Muốn nói đến thì liền quay ngược dòng bốn mươi năm trước, ta cảm giác bản thân đã đạt tới gông xiền của mình, thiếu nửa bước liền có thể một bước bức phá huyết mạch, đem thực lực nâng lên đến yêu thú cấp năm. Bất quá, thời điểm ta đặt chân tới Thiên Hồ thành, những vụ b·ắt c·óc hài tử vô cùng ít ỏi, một tháng cũng không tới ba vụ. Thẳng tới hai mươi tám năm về sau, số lượng hài từ b·ị b·ắt cóc ngày một tăng lên. Cho tới thời điểm hiện tại, phụ cận sáu toà thành, không nơi nào không xuất hiện thảm trạng b·ắt c·óc t·rẻ e·m.”

Nói chuyện tới đây, Xà Minh không kìm được lòng căm phẫn, lực đè lên bàn khiến nó nứt ra rồi vỡ ngay lập tức.

“Lam Trạch huynh đệ, ngươi có biết gì không? Mẹ nó, chỉ cần tới thời điểm Hồng gia tế tổ, thần con bà nó kỳ, tên trộm trẻ em lập tức ngừng lại không làm việc. Ngươi có từng thấy b·ắt c·óc có ngày nghỉ lễ bao giờ chưa?”-Xà Minh vừa tức giận, cũng vừa cười trào phúng bản thân vô năng.

“Là huyết tế đổi lấy tu vi, loại bàng môn tà đạo này vốn nên biến mất ở chín trăm năm trước.”-Lý Trường Tử âm thầm truyền âm tới trong đầu Thanh Phong.

Trường Tử cảm thấy Thanh Phong rời đi quá lâu, sợ có gì bất trắc liền toả ra thần thức bao phủ hết cả Thiên Hồ thành để tìm kiếm đứa nhỏ này, ai mà ngờ lại phát hiện được một số chuyện không nên biết.

Sau đó hắn lại toả ra thần thức bao phủ hết thẩy các toà thành lân cận, cuối cùng Trường Tử cũng đã hiểu được lí do vì sao lại b·ắt c·óc t·rẻ e·m.

“Chính xác là có bảy toà thành bị b·ắt c·óc t·rẻ e·m, toà thành thứ bảy vừa được ghé thăm cách đây nửa khắc đồng hồ.”-Lý Trường Tử bổ sung thông tin cho Thanh Phong.

Thanh Phong im lặng tiếp nhận thông tin, sau đó mở miệng chất vấn Xà Minh:

“Không biết Xà huynh có chứng cứ gì hay không?”



“Chứng cứ? Chứng cứ? Mẹ nó, nếu có chứng cứ lão tử sớm đã đem trình lên Vạn Yêu Đình rồi, không cần ngồi bất lực ở đây.”-Xà Minh tức giận hét thẳng vào mặt Thanh Phong.

“Xin lỗi, ta hơi nổi nóng.”-Xà Minh cảm giác mình hơi quá lời, lập tức xin lỗi.

“Là ta chọn nhầm câu để hỏi, ừm, chỉ là ta còn một thắc mắc, rốt cuộc bọn hắn b·ắt c·óc hài tử để làm gì?”-Thanh Phong thắc mắc không biết Xà Minh đã biết rõ chân tướng hay chưa.

Xà Minh ngập ngừng một hồi rồi nói:

“Có lẽ là luyện chế pháp khí.”

“Hắn nói láo, hắn đã biết được chân tướng.”-Trường Tử lại lần nữa hướng vào trong đầu Thanh Phong truyền tin.

Sư phụ, có thể cho ta một chút không gian phát triển làm thám tử hay không?

“Xà Minh huynh, thỉnh huynh nói cho ta chân tướng, nhìn huynh mặt mũi sáng ngời, là yêu trong yêu, khẳng định đã sớm đoán được chân tướng.”-Thanh Phong tiện tay vỗ một cái mông ngựa.

“Tiểu bối, chuyện này ngươi chỉ cần biết tới đây mà thôi, không nên lún sâu hơn, nể tình linh thạc—phi, niệm tình ngươi có lòng hướng về công lí, ta chỉ nói với ngươi tới đây. Đợi thời điểm ngươi đột phá trở thành cấp bốn cường giả, ngươi tự nhiên đủ tư cách tìm ta, lúc đó ta lại nói chuyện này.”-Xà Minh một bộ phong phạm cao thủ khiến Thanh Phong hơi buồn cười.

Thanh Phong từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tấm lệnh bài bằng gỗ, bên trên có hai chữ: “Vạn Yêu” đồ án chạm khắc kín cả tấm lệnh bài. Thanh Phong bất giác truyền vào bên trong một tia linh lực, đồ án lập tức vận chuyển, đem hai chữ “Vạn Yêu” lại càng nổi bật gấp nhiều lần.

Xà Minh nhìn Thanh Phong mà kinh sợ, đây chính là Vạn Yêu lệnh trong truyền thuyết. Chỉ cần là yêu trong Cẩm Đồ châu, không ai không biết tới vật này.

Vạn Yêu lệnh có mười ba tấm, ngoại trừ cái của Yêu Đế có màu tím, được làm bằng thiên ngoại vẫn thạch. Mười hai cái còn lại đều làm bằng loại gỗ quý được trồng trong Vạn Yêu Đình, đồ án bên trên được chính tay Bách Diện Thiên Hồ khắc xuống, ngoại trừ biểu trưng thân phận, nó cũng là một tấm khiên bị động, khi gặp nguy hiểm có thể phát động một tấm khiên linh năng, đầy đủ đỡ được một đòn của cường giả cấp bậc Đế Quân.



Lại đặc biệt một điều, Vạn Yêu lệnh sau khi kích hoạt thành công cũng không phải mất đi tác dụng, nó sẽ lâm vào trạng thái ngủ say, tự động hút lấy linh khí trong thiên địa để bồi dưỡng cho chính nó, sau khi hút đủ, nó lại có thể tuần hoàn sử dụng một lần nữa.

Vạn Yêu lệnh này được nằm trong tay mười một vị Huyền Thiên cảnh dưới trướng Bách Diện Thiên Hồ, một cái còn lại không ai biết nó nằm ở đâu.

“Vạn Yêu Đình người hành tẩu, đại nhân chính là người hành tẩu?”

Tấm lệnh bài thứ mười hai chính là dành cho Vạn Yêu Đình người hành tẩu.

“Ai mà ngờ nói xấu gia tộc Yêu Đế, bây giờ lại gặp một cái Vạn Yêu Đình người hành tẩu.”-Xà Minh run người một cái, vẩy trên người cũng run rẩy theo, hôm nay hắn ra ngoài đường không coi lịch rồi.

“Thanh Phong, sư phụ mượn thân xác của con xài một lúc.”

Sư phụ, ngài xài thân xác của con được mười mấy phút rồi, bây giờ mới xin phép sao? Có phải hơi delay rồi không?

Từ nãy tới giờ, Thanh Phong hoàn toàn là do Trường Tử điều khiển, tấm lệnh bài ban nãy cũng là do Trường Tử gọi Bách Diện Thiên Hồ đem tới.

Khí tức của Thanh Phong từ yêu thú cấp ba một mạch kéo lên cấp năm đỉnh phong, chỉ cách cấp sáu nửa bước.

Điều này tất nhiên là do Trường Tử động tay động chân.

“Thanh Phong, còn lại con cứ làm theo ý mình đi.”-Trường Tử buông tay, để cho Thanh Phong tự do làm việc.

“Xà Minh huynh, nói thật đi.”



Chuyện nói xấu gia đình của sếp, lại được người của sếp tới hỏi, Xà Minh lập tức rơi vào tình trạng lúng túng, thật không biết trả lời như thế nào.

Trong lòng Xà Minh hận vì sao trước đó không học qua [Thanh Tâm quyết] để cho bây giờ tim đập chân run như thế này.

“Không cần phải sợ, ta là người của Nghiệp Minh trưởng lão.”-Thanh Phong đem cái tên có lòng muốn phản nghịch nhất của Vạn Yêu Đình ra để an ủi Xà Minh một chút.

Phàm là yêu có chút nhãn lực, tự nhiên có thể nhìn ra con hàng Nghiệp Minh này đã thèm muốn cái ngôi vị Yêu Đế từ lâu rồi, chỉ là hắn địch không lại Bách Diện Thiên Hồ, lại cũng không có cớ đem nàng bức xuống khỏi ngôi vị Yêu Đế.

Bây giờ, trước mắt có một cái Hồng gia mơ mơ hồ hồ tu luyện ma đạo, nếu chân chính Nghiệp Minh có ở đây, khẳng định cao hứng không thôi.

Xà Minh bây giờ như ngồi trên lưng của Thao Thiết, không cách nào leo xuống được, chỉ có thể đè nén thanh âm xuống thấp nhất để nói:

“Hồng gia b·ắt c·óc t·rẻ e·m là để cho vị lão tổ kéo dài sinh mệnh.”

Đoạn sau đó, hắn lại một lần nữa đem thanh âm đè nén đến cực điểm, như thể sợ bị Bách Diện Thiên Hồ nghe thấy:

“Yêu Đế đại nhân có lẽ…tu luyện ma đạo.”

Thanh Phong mộng bức rồi, yêu tộc ở thế giới này thật đáng yêu. Khác xa so với tiểu thuyết trước kia đọc, không biết là tên chó má nào gán ghép yêu với ma chung một chỗ như vậy, ngươi xem, yêu tộc còn kì thị cả ma tu. Các vị tác gia, các vị vì sao lại đem yêu tộc bôi đen như vậy?



“Thiên Hồ, chuyện này ngươi có biết hay không?”-Trường Tử đặt nhẹ tách trà lên bàn, giọng nói vô cảm hướng về Thiên Hồ chất vấn.

Bách Diện Thiên Hồ cảm giác được một tia sát khí nhàn nhạt từ trên người Trường Tử toả ra.

Trường Tử ẩn cư chín trăm năm, tính cách thay đổi quá nhiều, suýt nữa để nàng quên mất một điều. Chớ nhìn hắn bây giờ thân thiện như vậy, nhưng hắn của trước đó so với hung thần ác sát thì còn hơn gấp trăm lần, hắn đạp qua thi sơn huyết hải mà tiến tới, hai bàn tay nhuốm máu so với bất kỳ ai còn nhiều hơn.