Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hogwarts Ma Pháp Và Tội Ác

Chương 9 : Tội ác




Chương 9 : Tội ác

Fredric gục xuống bàn hắn chẳng thể nào chấp nhận người chú đáng kính của hắn là kẻ cắp chú ấy đã có tuổi rồi lại còn phải đi đánh xe đưa từng chuyến xi đánh giày để kiếm lấy từng đồng lo cho thằng cháu bị căn bệnh đậu mùa hiểm ác nữa.

Hắn quay sang nhìn Adams ánh mắt đầy căm hận chính Adams là kẻ ép thuê chú Fred chính hắn chính cái cửa hàng khốn nạn ấy giờ đây chú Fred đã m·ất t·ích rồi .

Fredric là đứa cháu của lão Fred với việc em gái lão gả cho cha hắn Burgin Lockwood từ khi sinh ra mẹ hắn khó sinh mà c·hết cha hắn cưới người vợ hai rồi cũng bỏ hắn mà đi chỉ có lão Fred nuôi dưỡng hắn từ bé đến giờ cho hắn ăn học cũng nuôi hắn lớn lên . Tất cả giờ đây gây lên một sự căm hận của hắn với Adams con người vẫn luôn là sinh vật tình cảm và mù quáng bọn họ tin tưởng mọi thứ kể cả những lời đồn . Nhưng lần này Fredric đã đúng lão Fred m·ất t·ích có liên quan tới Adams, nhưng cậu cũng là người bị hại trong việc này .

Adams đứng dậy : " Xin lỗi Lockwood tiên sinh có lẽ tôi phải đi thôi "

"Không ngươi đứng lại lấy danh nghĩa cảnh sát tôi buộc phải giam giữ ngài cho tới khi tính chính xác được xác thực " Fredric không cam lòng cầm lấy cổ Adams nhấn xuống . Hắn điên cuồng đánh vào mặt Adams : " Là ngươi ngươi là nguyên nhân chính khiến chú Fred m·ất t·ích đúng không ???"

"Ngươi điên rồi ngươi đang h·ành h·ạ một đứa trẻ 10 tuổi 10 tuổi ta thậm chí còn chẳng đánh được lão Fred " Adams ho sặc sụa những cơn đau từ lúc tên khốn Kurt đánh với cậu bắt đầu nhức lên cậu đau đớn khụy xuống đất .

"Ngươi còn ngoan cố gớm nhỉ nhưng yên tâm ta có đủ cách để ngươi phải khai ra "

Fredric đ·ánh đ·ập Adams liên tục nửa giờ đồng hồ nhưng chẳng kiếm được manh mối gì hắn ta để ý đến những món đồ Adams mang theo bên người mấy cuốn sách nát chẳng được bao đồng thậm chí hắn còn chẳng hiểu một chiếc hộn gỗ nát, có mỗi cái cây này là có ý tứ . Hắn quay sang nói với Adams đã ngất đi : " Ngươi ít nhất có thứ này ".

Hắn chuẩn bị cầm cái cây rời đi thì lão Wilson xông vào . Thì ra lão đợi quá lâu ở ngoài tưởng Adams bịp tiền mình nhưng khi thấy cảnh này hắn hét lớn tiếng một cái

Người phụ nữ cũng từ bên ngoài lao vào nhìn đầu đang rỉ máu đã ngất đi Adams cô hét toáng lên rồi đổ gục xuống : " Trời ạ "

Tiếng hét của vị nữ cảnh sát làm cho mọi người xung quanh cũng tiến đến việc này làm Fredric rất lúng túng nhưng rất nhanh hắn trấn định lại mình : " Hừ tên t·ội p·hạm đáng ghét đã khai nhận hắn h·ành h·ạ b·ắt c·óc và g·iết c·hết n·ạn n·hân Fred Delard nhưng do quá trình thẩm vấn xảy ra sơ sẩy nên ta đã lỡ làm b·ất t·ỉnh hung phạm giờ đang thu thập tang chứng cho vụ việc này "



Thấy Fredric chính khí lẫm nhiên lão Wilson đứng đầu quát lên : " Ngươi điên rồi một đứa trẻ 10 tuổi ngươi biết không World tiên sinh mới có 10 tuổi hắn thậm chí còn chẳng g·iết được người bằng một con dao "

Xôn xao~



Những tiếng xì xào bắt đầu huyên náo việc lão Wilson nói đã khơi dậy sự bất bình của mọi người .

"Thưa ngài ngài đang nói đến một hung phạm hắn không thể nhưng hắn có thể thuê người làm " Fredric hơi mỉm cười nói .

" Nhưng nhưng làm sao ngài biết hắn thuê người làm " Lão Wilson ấp úng

"Đương nhiên là từ lời khai của hắn " Fredric mỉm cười .

"Chúng ta cần bằng chứng xác thực hơn từ phía World tiên sinh " Lão Wilson mỉm cười lão đã tìm được điểm mấu chốt cho việc này .

Fredric tiến lại gần kề miệng vào tai lão Wilson : " Lão có thể lựa chọn không chen vào việc phiền phức này nói đi hắn trả lão bao nhiêu ???"

Lão Wilson không ngần ngại đáp lại : " 12 đồng bảng vàng và nhiều hơn thế cậu ta hứa hẹn ta một công việc kiếm ăn rất tốt mỗi tháng có thể thu được 50 đồng bảng vàng "

Miệng Fredric hơi giật giật mẹ nó mỗi tháng lão tử cũng chỉ được 6 đồng bảng vàng tiền lương " Lão có thể cầm 3 đồng bảng vàng này và rời đi "

Hắn đưa đặt vào tay lão Wilson 3 đồng bảng vàng lão hơi do dự một lúc nhưng khi nhìn b·ất t·ỉnh Adams lão nắm chặt lấy bàn tay mình :" Quay sang nói với Fredric thưa ngài ngài đang vi phạm luật pháp "

" Luật pháp thật đáng buồn cười đâu chúng ta lại là những con người tạo ra luật pháp lão không hiểu vụ này đáng giá bao nhiêu đâu người ta trả rất nhiều tiền chỉ để moi được công thức từ tên khốn đó ngài nghĩ sao chúng ta hợp tác chứ " Fredric chìa tay ra, lão Wilson hơi do dự một chút nhưng trước sức cám dỗ của đồng tiền lão đã thất bại .

Fredric cười ha hả . Hắn đóng sầm cửa của căn phòng thẩm vấn lại nhưng hắn lại quên mang đi những món đồ của Adams trong đó có cả cái cây trúc ngọc .

Hắn đứng ra nói với mọi người đang hoang mang đằng sau : " Chúng ta cần một cuộc thẩm phán để đưa tên hung phạm này ra ánh sáng một tên g·iết người khi còn trẻ em đầy cuồng loạn "

Những con người từ phân vân từ suy nghĩ đến giơ tay lên đầy tán thành đói với Fredric con người thật là một loài sinh vật dễ thao tứng cảm tình.

Ít lâu sau Adams tỉnh dậy căn phòng thẩm vấn với những ánh sáng lí nhí từ bên ngoài .

Adams đứng dậy xoa xoa trên đầu v·ết m·áu đã cô lại cậu bước đến chỗ cánh cửa gõ mạnh : " Thả tôi ra, thả tôi ra tôi đã phạm tội gì chứ "



"Câm mồm hừ một t·ên s·át n·hân trẻ tuổi gian xảo như ngươi thật đúng là cặn bã của xã hội " Người đàn ông đứng gác bên cửa lạnh giọng quát Adams

"Không cháu không g·iết người cháu chưa từng g·iết người " Adams giả vờ đáng thương tự xẻ một mảnh thịt mình khiến nước mắt cậu tuôn ra .

Tên gác cổng thấy vậy cũng bắt đầu trầm ngâm : " Cậu là t·ên s·át n·hân nhỏ tuổi nhất mà ta biết điều này đã được viết lên mặt báo sáng nay chính cậu đã khai điều đó với Fredric cục trưởng "

"Không cháu không nói gì cả cháu chưa từng nói gì với Fredric cục trưởng hắn đánh cháu đập cháu b·óp c·ổ cháu, làm cháu ngất đi " Adams lấy chất giọng đầy đáng thương nói với tên gác cổng .

Tên gác đôi mắt bắt đầu toát ra sự đồng cảm Adams thầm nói với bản thân hai chứ thành công con người một sinh vật cảm xúc dễ bị kích động .

Hắn nói với Adams : " Có lẽ cháu đã đúng nhưng ta có thể làm gì để giúp cháu đây "

"Luật sư đúng rồi bác có quen vị luật sư nào không " Adams kích động nói với người gác cổng

"Luật sư sao may mắn cho nhóc đấy ta có quen một người hắn là người tốt nhất của khu phía đông London nhưng giá thuê hắn không rẻ đâu " Tên đứng gác trầm ngâm

"bất cứ giá nào " Adams gật đầu nói với hắn cậu đóng giả một cách đáng thương lau lau đi nước mắt như một kẻ tù tội tìm kiếm được ánh sáng .

"Cậu bé cứ đợi đây tôi sẽ đi gặp ngài ấy " Tên gác cổng gật đầu, lương tâm thôi thúc hắn phải giúp đỡ đứa trẻ tội nghiệp này .

Khoảng một tiếng sau bên ngoài có sự ồn ào xuất hiện .

Một người đàn ông với mái tóc vàng và đôi mắt màu lam nhạt tiến vào anh ta xách theo một cái vali mặc lên mình bộ vest sang trọng cố gắng xông vào căn phòng canh giữ Adams .

Một vị nữ cảnh sát ngăn lại hắn : "Thưa ngài nơi đây là nơi giam giữ hung phạm ngài không thể tiến vào "



"Nhưng tôi là luật sư của cậu ấy cảnh sát không có quyền can thiệp giữa tôi và luật sư " Người đàn ông quát cô gái .

Hắn đẩy cô ra rồi tiến vào căn phòng .

" Chúng ta lại gặp mặt cậu bé " Hắn đứng nói với Adams người sau khi nghe bên ngoài có sự ồn ào đã chuẩn bị cho vai diễn của mình thật tốt đôi mắt cậu vô thần máu trên đầu chảy liến tục do tróc vảy cơ thể mang đầy vết tím bầm dập .

Thấy có người vào Adams hối thúc thần thể mình run lên như sợ sệt điều gì đó điều này làm người đàn ông rất bất mãn với cảnh sát .

"Ngài ... ngài là ??" Adams lấy giọng run run nhìn về phía người đàn ông

"William Colt chúng ta đã gặp mặt ta nhớ lần đấy đoi giày này là do chính cậu đánh bóng nó " William mỉm cười .

"A ...A ... A ...là ...là ngài " Adams giọng run rẩy không nói thành tiếng .

William nhìn thấy cảnh này không khỏi thồn thức, những tên cảnh sát này đã làm đứa bé đầy ước mơ ngày nào thành ra như này " Đừng sợ cậu bé ta sẽ là luật sư cho cậu "

"Ngài ngài sẽ đưa ta ra khỏi đây ??" Adams đưa một đôi mắt tỏa sáng của mình hướng về phía WIliam

Hắn khuỵu người xuống ôm lấy cậu : " Tất nhiên rồi "

William đứng lên bước ra ngoài vừa ra khỏi bên ngoài, một bóng người cản hắn lại : " Colt tiên sinh, ngài sẽ không giúp đỡ t·ên s·át n·hân này chứ ??"

"Sát nhân ?? đừng nói đùa với ta Fredric những lời nói vô tri đấy của ngươi chỉ lừa được những tên cảnh sát trẻ ngu si kia thôi còn với ta ngươi còn quá non " William gạt phắt tay của Fredric ra khiến hắn tức giận .

Hắn nắm chặt lấy bàn tay của William kéo hắn lại gần : " Ngươi không biết ngươi đang đối mắt với thứu gì đâu đứa trẻ đó đang cất giấu công thức bí mật trị giá cả tấn vàng cả tấn ngươi hiểu không phối hợp ta William thứ ngươi nhận được sẽ xa hơn nhưng thứ ngươi tưởng tượng "

"Để rồi giống như ngươi ?? Một con chó chỉ biết nhìn mặt chủ làm việc sao Fredric ngươi cuối cùng vẫn lộ ra bản chất của mình nhỉ " William giọng nói đầu khiêu khích châm biếm Fredric

"Hừ ngươi cứ đợi đấy m ngươi không biết ngươi đang đối mặt điều gì đâu " Fredric mỉm cười đầy khinh bỉ nhìn bóng hình WIlliam ngày càng xa

Hắn tiến vào căn phòng giam giữ Adams : " Ngươi vẫn còn ngoan cố phết nhỉ nhưng đợi xem để xem ngươi có thể ngoan cố đến mức nào"

Hắn đã Adams đập thẳng vào tường làm cậu ngất đi

Đúng như lời Fredric nói William trên đường về nhà bị người á·m s·át nhưng rất may viên đạn bắn trợt hắn b·ị b·ắt được nhưng những cánh sát quanh đấy ép William phải giao hắn ra để thẩm vẫn không ra một ngày việc hắn cắn thuốc độc t·ự s·át lan truyền trên mặt báo .William bực tức hắn chửi rủa tất cả những kẻ hủ bại trong cục hắn muốn vạch trần nó nhưng bằng cách nào Adams một cái tên hiện lên trong suy nghĩ của hắn . Một con người hoàn hảo cho kế hoạch của mình . Hắn lại bắt đầu ăn mặc chỉnh tề, thu xếp lại vụ án của Adams, cả những lời khai giả do Fredric dựng ra hắn ta mỉm cười không khỏi buồn cười Fredric một kẻ c·hết thay ngu đần .