Chương 25 : Về nhà
Chương 25 : Về nhà
"Ồ vậy cậu là .. là Adams Adams World ...tiên ... sinh ?? " Arman hơi say hỏi Adams
"Vâng thưa giáo thụ " Adams gật đầu
"Vậy được rồi ngươi đã mua đủ hành lý cho ngày hôm nay sao ?? " Arman bắt đầu đổi giọng của mình nhìn thẳng về phía Adams
Tuy hơi sợ nhưng Adams vẫn chấn tĩnh gật đầu .
"Vậy được rồi " Arman lấy từ trong chiếc túi áo của mình một chiếc bình nhỏ bên trong là một dung dịch trong suốt ông dốc đúng môt giọt lên lưỡi của mình chẫm rãi nuốt xuống bỗng chốc nét ửng đỏ bên trên khuôn mặt của ông biến mất đôi mắt lim lim bỗng thanh tỉnh lạ thường . Arman nhanh chóng thoát khỏi cơn say và trở nên minh mẫn lạ kỳ chính Adams cũng không khỏi thốt lên kinh ngạc viêc thuốc gây mê xuất hiện tràn lan và những loại thuốc đưa người ta vào trải nghiệm thực vật đều đã được biết đến nhưng việc chỉ một giọt thuốc có thể thanh tỉnh con người từ cơn say ngay lập tức có lẽ là một điều bất khả thi .
"Thế nào thần kỳ chứ đây là sức mạnh của ma dược tin ta đi Hogwarts luôn là một chân trời hoàn toàn mới " Arman mỉm cười chỉ vào lọ thuốc trên tay " Nó có thành phần chính là độc thần kinh của rắn và một ít loài hoa ma thuật nó rất đơn giản để làm nhưng chẳng ai muốn mua loại thuốc này vì đàn ông mà, chúng ta luôn yêu cái cảm giác lúc say lúc được sống như chốn thần thánh về với Merlin để tránh đi cái cuộc sống khốn khổ này được rồi ta không có nhiều thời gian đâu chúng ta phải đi thôi và chúng ta cũng phải nhanh lên nữa "
Adams gật đầu Arman nắm chặt lấy chiếc tay nhỏ nhắn của Adams rồi dắt cậu đi ra khỏi quán . Arman quay lại nhìn về phía Adams : " Cậu đã nghe hết rồi đúng không "
"Nghe thấy điều gì ạ Slughorn giáo thụ ?? " Adams giả vờ đấp
Thấy vậy Arman cũng xua tay : " Thôi không có gì nhưng ngươi phải nhớ cẩn thận đấy phù thủy hắc ám gần đây hoạt động rất mạnh chúng cần thêm nhiều vật thí nghiệm cho những thí nghiệm vô nhân tính của chúng đặc biệt là về phù thủy rất nhiều phù thủy trưởng thành b·ị b·ắt và biến thanh những con quái vật kinh khủng nhưng cái giá để bắt họ là rất đắt nên bọn chúng hướng chủ yếu vào những phù thủy nhỏ như ngươi vậy hiểu chưa "
Adams gật đâu cúi đầu nhìn xuống mũi giày suy tư trong khi Arman rút từ trong túi quần mình ra một chiếc đũa phép dơ lên phía trên nó nhấp nháy ra những tia ma lực nhỏ bé mà chỉ những phù thủy mới có thể thấy và cảm nhận được .
Bùm
Một chiếc xe ngựa xuất hiện từ hư không tiến thẳng đến phía Adams và Arman đang đứng .
Chiếc xe ngựa mở ra cánh cửa cũ kỹ Arman bước lên trước theo sau là là Adams
"Xe kỵ sĩ công cộng sẵn sàng phục vụ hai người muốn đi đâu đây ?? " Một giọng nói vang lên từ phía trước có lẽ là từ phía người đánh xe.
Arman quay về phía Adams ra hiệu cho cậu hãy nêu địa điểm nhà của mình
" A xin ngài đưa ta đến đường Welington " Adams nêu ra địa chỉ của bản thân mình
"Đường Welington sao nằm ở con phố cùng tên ngay miền đông London đúng chứ " Người đánh xe như biết hết từng khung đường ở
London vậy ông ta nhẹ giọng : " 3 Sickl·es "
"Cho " Arman rất sảng khoái trong khoản tiền nong đối với những ma dược đại sư tiền không phải là vấn đề với họ vì chỉ cần một lọ ma dược họ luôn kiếm gấp 5 đến 10 lần số nguyên liệu họ bỏ ra . Khi lãi xuất 50% người ta có thể làm rất nhiều điều kể cả phạp tội khi lãi xuất đạt 100% họ sẵn sàng vi phạp mọi nguyên tắc trên đời và khi lãi xuất đạt đến 300% thì lúc đấy với họ đời chẳng còn là nguyên tắc nhưng thử tưởng tượng mà xem khi lãi xuất đạt từ 500% đến 1000% trong một thời gian dài với việc họ là người nắm độc quyền thì sẽ ra sao chỉ đơn giản là lúc đó tiền với họ chỉ là một con số . Gia tộc Slughorn là một gia tộc khổng lồ về ma dược tích lũy qua hàng trăm năm và lượng tri thức ma dược truyền đời giúp họ bồi dưỡng ra biết bao thiên tài ma dược làm nên thương hiệu của cả một gia tộc .
Bỗng chốc Adams có chút thắc mắc nhìn về phía Arman : " Giáo thụ tại sao ngài không dùng .."
"Huyễn ảnh di hình sao ?? " Arman chen trước vào lời nói của Adams " Huyễn ảnh di hình là một phép vô cùng thuận tiện nhưng điều kiện tiên quyết để sử dụng nó là phải biết được địa điểm mình cần đến và điều này cẩn người sử dụng đến tận nơi để biết và ghi nhớ địa điểm tuy nhiên cũng chẳng cần phải nhớ địa điểm để có thể sử dụng phép này chỉ cần niệm huyễn ảnh di hình và tưởng tượng cụ ly cách nơi mình đang đứng bao xa là được nhưng điều này tràn đầy sự không chắc chắn còn một điều nữa phải nhớ không bao giờ được sử dụng liên tục phép này quá hai lần nếu không hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc "
Adams gật đầu
"Thôi được rồi những điều này sẽ được dạy khi cậu lên lớp cao hơn ở Hogwarts nói điều này vẫn còn quá sớm đối với cậu " Arman phủi tay trong khi khóe miệng Adams thì giật giật mả mẹ nó đến hiệu trưởng còn sử dụng tam đại không thể tha thứ chú trước mặt học sinh nữa thì nói gì đến điều này ( Phải công nhận thời đại mà Black trở thành hiệu trưởng là một thời đại điên cuồng bậc nhất nơi những vĩ nhân cũng như những kẻ tội đồ giao thoa nhau khởi đầu cho những trang sử vàng son của ma pháp )
"Xe bắt đầu di chuyển " Giọng nói lại từ đằng trước vang lên . Con ngựa bắt đầu kéo chiếc xe tiến về phía trước được vài bước thì chiếc xe đã biến mất từ trong hư không .
Rầm
Chiếc xe ngựa xuất hiện ngay giữa con đường Welington tuy trời đã về đêm và khá tối nhưng vẫn có nhiều người vẫn đang sải bước trên con đường và kỳ lạ thay chẳng ai để ý đến chiếc xe ngựa xuất hiện từ hư không cả .
"Đã tới nơi " giọng nói lại vang lên cánh cửa xe đã được mở ra như lời đuổi khách xuống .
Adams bịt miệng của mình kìm nén cơn buồn nôn và đau đầu khủng kh·iếp Arman thì đã quen hơn với việc này ông vẫn lấy chính lọ ma dược hồi nãy ra uống lấy một giọt sự thanh tỉnh lại đến với ông nhanh như thể chưa từng có điều gì xảy ra . Ông ta híp mắt lại nhìn về phía Adams một đứa bé đầy nghị lực và kiên trì có lẽ nó sẽ là một ma dược sư hoàn hảo chẳng ?? Một suy nghĩ chợt lóe lên đầu Arman nhưng ngay lập tức ông phủ định điều đó ông nhìn về phía Adams lầm bẩm : " Ta chờ đợi cậu trong mùng 1 tháng 9 này "
Nói rồi một làn khói đen bao bọc lấy Arman và ông biến mất trong màn đêm .
Adams trở về nhà của mình cậu cẩm lấy chiếc chìa khóa khá thô kệch mà cậu tin là rất dễ dàng bắt chước lại nhưng biết sao giờ trình độ công nghệ hiện nay vẫn chưa cho phép họ có thể làm ra những chiếc khóa tinh vi có thể không phải là điện tử nhưng có lẽ vẫn tốt hơn cái này loại khóa được sản xuất từ thập niên 80 của thế kỷ XIX .
Bước vào trong căn nhà Adams bỏ ngay chiếc Vali của mình trên chiếc bàn lớn tiếp khách rồi tiến ngay vào trong nhà vệ sinh chẳng hiểu sao cứ về đến nhà điều đầu tiên mà Adams làm luôn là giải tỏa bản thân có lẽ cơ thể cậu tự quen với điều đó chăng nhưng điều đó chăng cậu cũng chẳng biết nữa giờ cậu thấy đói rất đói và siêu đói có vẻ cậu đã bỏ bữa trưa của mình và dành toàn bộ thời gian cả ngày hôm nay để du ngoạn hẻm xẻo .
Adams bước ra khỏi phòng tắm cậu ngước nhìn lên chiếc đồng hồ quả lắc đã 9h tối khá muộn để có thể mua được cái gì và nó cũng chẳng dễ dàng gì với một đứa trẻ . Adams bước vào phòng bếp căn phòng vẫn vậy chẳng có điều gì khác chỉ là ngọn lửa bếp đã tắt từ lâu .
Tách tách
Adams dùng cái đánh lửa châm lại ngọn lửa ở phòng bếp ngọn lửa đỏ nhỏ bùng lên thắp sáng cả căn phòng tối Adams bước đến chiếc tủ có 2 củ khoai tây còn trong đó và còn lại thì chẳng có gì Adams dần nhận ra rằng đã bao lâu cậu chưa đi ra khu chợ và mua thứ gì đó có lẽ cũng đã 1 hay 2 tháng rồi . Chẳng có thời gian cho Adams nghĩ thêm điều gì cơn đói đang ngăn cản suy nghĩ của cậu cậu cầm lấy chiếc xiên thịt xiên hẳn vào 2 củ khoai tây và bắc nó lên lò nướng .
Cậu trầm ngâm nhìn vào đống lửa ngọn lửa đỏ bập bùng lên từng ánh nhỏ cái cảm giác vừa ấm áp vừa nóng nảy này đã rất ít xuất hiện trong cuộc đời Adams lúc đầu tiên cậu cảm nhận nó có lẽ là ngày hưng phấn nhất cuộc đời cậu khi cậu nhận được căn nhà này bếp lửa luôn là nơi xẻ chia nỗi lòng với cậu . Chẳng cần người thân cậu vẫn cảm thấy được sự ấm áp chẳng cần gia đình cậu vẫn thấy được sự quan tâm điều đó chẳng quan trọng mấy nhỉ Adams dỡ xuống chiếc xiên nướng .
Nóng nóng
Củ khoai tây nướng nóng hổi làm Adams nhớ về những ngày tháng vui vẻ năm nào chẳng cần dao dĩa chẳng cần đĩa bát chỉ có cái cảm giác nóng bỏng trong khoang miệng mang đến cho con người bao nhiêu cảm xúc . Adams dần nhận ra có lẽ cậu đã quá trầm ngâm với cuộc sống này và đơn giản cậu cần sự nghỉ ngơi một ngày không nghiên cứu cũng chẳng thí nghiệm chỉ như vậy cậu mới cảm thấy thoải mái trong cuộc đời mình .
Ăn nốt củ khoai tây dang dở Adams bước lên trên căn phòng ngủ chẳng cần thay đồ, cũng chẳng tắm rửa Adams ngã nhào lên chiếc giường giấc ngủ đến thật nhanh đưa Adams chìm vào mông tưởng của chính mình .
Ngoài xa từng bóng người lơ đãng vượt qua từng con phố hôm nay là đêm trăng tròn và cũng là đêm người sói hoạt động nhiều nhất từng đàn người sói kết lại với nhau lao vào giao chiến với các phù thủy . Những lời nguyền không thể tha thứ được sử dụng liên tục bắn lên các người sói tuy vậy sự thiệt hại của các phù thủy vẫn là rất nhiều nhiều hơn những gì họ có thể tưởng tượng được . Khi đã mất đi 2/3 số lượng những người sói bắt đầu lùi lại họ có thể điên cuồng nhưng những kẻ sống sót luôn là những con người có lý trí hôm nay có lẽ họ đã thu hoạch đủ nhiều với việc thêm những phù thủy gia nhập hàng ngũ của họ . Cuộc chiến kết thúc nhanh chóng với sự rút lui của người sói và những lời căm hận của những người ở lại đánh dấu cho c·hiến t·ranh phù thủy và người sói lần thứ 45 đã bắt đầu .