Những thắc mắc trong lòng và lần đầu tiếp cận ma thuật
Ngay vào lúc này đây đang có hai bóng người đứng ngay ngoài cửa của căn nhà cũ kỹ này, hai người này chính là Filcon và Aurelia chứ không phải ai khác.
Cả hai người lúc này đều đang đứng và đưa mắt nhìn về phía nơi mà gia đình Fergus vừa mới biến mất, trên khuôn mặt lúc này cũng không khỏi toát lên một vẻ buồn rầu xen lẫn một chút nuối tiếc.
Vốn dĩ ban đầu Filcon chỉ định lần này trở về nhà mục đích chính là muốn cho Alden hắn được gặp mặt gia đình cũng như là nói cho hắn biết được truyền thống làm phù thủy này của hắn.
Thế nhưng hắn không ngờ rằng mọi chuyện lại diễn biến theo hướng phức tạp đến như vậy.
Mở đầu là với việc hắn và vợ hắn là Aurelia suýt chút nữa là bị g·iết bởi vợ chồng Fergus và dọa cho Alden một trận.
Cho đến đỉnh điểm của việc đó chính là việc Alden kẻ vốn đã được nhận định là người bình thường, thì lại bất ngờ thức tĩnh bản thân phép thuật.
Hơi…………….
Phải nói là đã có quá nhiều chuyện bất ngờ xảy ra trong ngày hôm nay, nhiều đến mức mà nó khiến cho Filcon và Aurelia thậm chí còn thấy hoài nghi nhân sinh.
Vào ngay lúc này Eileen và Tobias đang ngồi trên ghế sofa và nhâm nhi tách trà bỗng nhiên liền lên tiếng nói:
“Hai người các ngươi còn đứng đấy làm gì nữa bọn hắn đã đi lâu rồi không cần đứng đó nhìn hoài như vậy đâu ?”
“Đúng vậy đấy lão cha mụ mụ à, Fergus thúc thúc đã đi được một lúc lâu rồi các ngươi không cần phải chờ nữa đâu, nào lại đây ngồi chung với ta đi”
Alden lúc này cũng nhanh chóng tiếp lời cùng với Eileen, hắn là không muốn nhìn thấy Filcon và Aurelia cứ tiếp tục buồn rầu như vậy nữa,
Dù sao thì cho dù bọn họ có tiếp tục buồn thêm thì cũng chả giải quyết được mâu thuẫn giữa họ và gia đình nhà Fergus cả mà.
Thậm chí nó còn làm cho cuộc cãi vã trở nên tệ hơn và cái kết chắc chắn sẽ không đẹp là mấy..
Chính vì vậy mà ngay khi nghe được tiếng gọi của Eileen và Alden thì Filcon và Aurelia lúc này liền quay qua nhìn nhau một cái.
Sau đó thì cũng cùng tiến lên và ngồi lên sofa ngay bên cạnh Alden.
Tobias đang ngồi đối diện với Alden lúc này cũng liền nhấp nhám trên tay chén trà một lần nữa rồi cũng để chén trà xuống bàn và nhìn về phía Alden cười nói:
“Sao nào Alden con xem ra cũng đã đỡ mệt rồi phải không…..có phải thấy có rất nhiều thứ ở bọn ta mà con chưa biết và rất muốn biết có phải không, nếu bây giờ con muốn hỏi gì thì mau hỏi đi bọn ta sẽ trả lời tất cả các câu hỏi của con !!!!”
“Tất cả ư…..vậy thì con có khá là nhiều câu hỏi đấy câu hỏi đầu tiên chính là mọi người rốt cuộc là…..ừm….thứ gì rốt cuộc thì cái ánh sáng kì lạ khi nãy con thấy lại là thứ gì, còn nữa rốt cuộc là chuyện giữa cha mẹ con và Fergus thúc thúc là như thế……..”
Alden lúc này nghe được việc Tobias sẽ trả lời thắc mắc của mình thì hai mắt liền sáng lên sau đó liền giống như một cái máy siêu thanh cấp tốc nói ra hết toàn bộ.
Thế nhưng ngay lúc Alden đang thao thao bất tuyệt thì Tobias lúc này liền đưa hai tay về ngay trước mặt của hắn và cười với hắn một tiếng nói:
“Oh…...Oh….bình tĩnh nào từng câu hỏi một thôi...ha ha trông con có vẻ rất gấp nhỉ, vậy được câu hỏi đầu tiên của con thì chúng ta là gì đúng không…..Um….câu hỏi này nói ra thì con có lẽ sẽ không tin đâu thế nhưng chúng ta chính là những phù thủy đấy”
“Phù thủy…..thể loại phù thủy trong truyện có cái lỗ mũi dài ấy hả…..ùm...con nhìn mọi người cũng đâu có quá giống đâu”
Alden lúc này liền tỏ vẻ ngạc nhiên sau đó vuốt vuốt cằm mình.
“Không….không….thật ra thì trên thực tế thì cũng không giống lắm đâu, nói thế nào nhỉ giới phù thủy bọn ta vẫn có tiếp thu một chút kiến thức về văn hóa của loài người vào trong đời sống của mình”
Tobias lúc này liền lên tiếng giải thích cho Alden sau đó cũng liền đoạn nói tiếp.
“Giờ thì đến câu hỏi thứ hai của con nhỉ, vì đã giải thích cho con chúng ta là phù thủy thế nên tất nhiên thứ mà con nhìn thấy cũng chính là điều làm cho phù thủy khác với người bình thường rồi…..không sai thứ đó chính là Ma Pháp”
Alden lúc này ngồi ở phía đối diện vừa nghe lời giải thích của Tobias thì tỏ ra vô cùng có hứng thú về phù thủy.
Thật sự là vậy là một kẻ trùng sinh hắn cũng chưa bao giờ có ý nghĩ rằng bản thân mình sẽ thật sự trùng sinh vào một thế giới có phép thuật, bùa chú, thậm chí là các loài sinh vật huyền bí như thế này cả.
Chính vì vậy nên bản thân của Alden trong lúc này cũng cảm thấy có chút kinh ngạc trong lòng.
Thế nhưng hiển nhiên là hắn vẫn không hề thể hiện điều đó ra ngoài dù chỉ một chút.
Cái này không phải bởi vì hắn không muốn mà là vì ngay lúc này Alden đang suy nghĩ đến một chuyện so với chuyện đó còn quan trọng hơn, bởi có lẽ là hắn đã biết được gia đình phù thủy mà mình sinh ra chính là gia đình nào rồi.
Trong khi Alden còn đang ngồi một bên suy nghĩ vấn đề của thế giới phù thủy mà hắn sắp phải đối mặt trong tương lai thì ngay lúc này Tobias cũng liền chỉ tay về phía hắn và nói:
“Hơn nữa ta có tin tốt cho con đây Alden….con cũng là một phù thủy đấy ?”
“Con sao….con cũng là một phù thủy sao, không thể nào đâu mặc dù con không biết phù thủy là như thế nào nhưng con chắc chắn rằng muốn trở thành một tên phù thủy thì chắc không phải đơn giản là cầm đũa và vẩy lung tung vài cái là được đâu đúng không, hơn nữa từ nhỏ đến giờ con làm gì có cảm thấy bản thân đã từng sử dụng phép thuật bao giờ chứ ?”
Alden lúc này nghiêng nghiêng đầu nhìn về phía Tobias một cách điềm tĩnh.
Thế nhưng trên thực tế trong lòng của hắn thì lại vô cùng bất ngờ trước lời nói của Tobias, cái này cũng phải thôi.
Bởi vì là một người trùng sinh Alden biết rằng muốn trở thành một phù thủy không phải chỉ cần đứng đó niệm chú một chút thì sẽ được.
Mà thay vào đó một người nào đó muốn là một phù thủy, thì từ khi còn nhỏ cho tới năm họ 11 tuổi thì bên cạnh họ sẽ liên tiếp xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ xung quanh.
Ví dụ như trường hợp của chúa tể Voldemort chính là nói chuyện với rắn hoặc là đối với chúa cứu thế Harry Potter là cửa kính biến mất chẳng hạn.
Thế nhưng Alden từ nhỏ đến giờ làm gì có cảm thấy xung quanh hắn xảy ra chuyện gì đâu cơ chứ.
Chí ít hắn có thể chắc chắn rằng cửa kính của nhà hắn đều là vẫn còn đầy đủ đây, không hề biến mất cái nào đây.
“Con nói không hề sai đâu, muốn trở thành một phù thủy không có đơn giản như vậy, mà con cần phải trải qua một quá trình để được gọi là sự thức tỉnh trong cơ thể của con trước đó và nhất định là con phải có được sự thức tỉnh trước năm con 11 tuổi nếu không thì đã có thể chắc chắn một điều rằng còn không phải là một phù thủy rồi…..vốn dĩ ban đầu bọn ta không hề nghĩ rằng con là một phù thủy đâu bởi vì năm nay đã là sinh nhật 11 của con rồi mà con không hề có bất kỳ một có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào cả, cho tới cách đây mấy canh giờ thì con lại bất ngờ thức tỉnh năng lực của mình và trở thành một phù thủy. Điều này làm cho ta, bà nội của ngươi và cha mẹ của ngươi thật sự là cảm thấy kinh ngạc đấy !!!!”
Trước sự ngờ vực của Alden lúc này Tobias liền nhanh chóng đưa ra lời giải thích cho hắn về chuyện của một phù thủy, sau đó thì cũng liền yên lặng ngồi một bên chờ đợi phản ứng từ phía hắn.
Sở dĩ mà Tobias lúc này ngồi yên chờ đợi Alden là bởi vì hắn biết rằng đối với một đứa trẻ mà nói thì việc phải cùng một lúc tiếp nhận hết những điều này cũng không phải dễ dàng gì cả.
Cho dù sự thật rằng việc trở thành một phù thủy có hấp dẫn thế nào đi nữa, thì việc mà Alden cảm thấy lạ lùng cũng là một điều vô cùng bình thường.
Thế nhưng trái lại với những gì mà Tobias vẫn nghĩ Alden lúc này cũng không biểu hiện ra bất kỳ sự ngạc nhiên nào.
Mà thay vào đó hắn chỉ bình tĩnh ngồi ở trên ghế sofa chống cằm suy tư một chút sau đó liền quay lại cười một tiếng và hài lòng nói:
“Ta đã hiểu ra hết rồi…..cảm ơn ông nội rất nhiều vì đã cho ta biết những thông tin này, thế nhưng ta có một vài điều muốn hỏi, theo như ngươi nói thì ta thức tỉnh cách đây vài giờ trước phải không….vậy có phải là bây giờ ta cũng có thể sử dụng thử phép thuật đúng không ?”
“Phải, không sai a !!!!”
“Vậy…...ngươi có thể cho ta mượn cây đũa phép của ngươi một chút được không, ta muốn được một lần thử xem một chút phép thuật của mình”
Alden lúc này hai mắt liền không nhịn được mà tỏa sáng lên và nhìn về phía Tobias với ánh mắt mong mỏi.
Đối với Alden thì đây là lần đầu tiên hắn được biết đến ma pháp.
Vì thế nên tất nhiên là hắn cũng muốn tự mình chứng thực một chút ma pháp của bản thân.
Thế nhưng ngạch một cái là Alden chỉ mới vừa biết được chuyện mình là một phù thủy, vì vậy nên hắn còn chưa có đũa phép của riêng mình để sử dụng.
Chính vì vậy nên Alden mới nảy ra cái ý tưởng mượn đũa phép của Tobias để dùng thử một chút.
Với ban đầu ngay khi hỏi chuyện này Alden cũng không có quá trông mong tới việc Tobias sẽ chấp nhận cho hắn mượn đũa.
Bởi vì Alden cũng biết rằng một phù thủy nếu như sử dụng được đũa phép của người khác là một điều vô cùng khó khăn.
Vì theo như Alden được biết thì mỗi một cây đũa phép đều là khác nhau và chúng hầu như chỉ chọn một phù thủy duy nhất làm bạn đồng hành suốt cuộc đời của nó.
Chính vì vậy mà một người nếu như sử dụng đũa của người khác sẽ rất dễ gây nên các hậu quả khó lường như việc mất khống chế lượng ma lực thoát ra và gây nên hậu quả không đáng có.
Tất nhiên không phải tất cả các cây đũa đều có lòng trung thành đến vậy ví dụ như cây đũa phép “Cơm Nguội” trong truyền thuyết chẳng hạn, nó không hề có một chủ nhân duy nhất
Mà thay vào đó kẻ nào g·iết được người sở hữu của cây đũa, thì nó sẽ nhận người đó làm chủ nhân mới.
Thế nhưng cũng chỉ có mỗi một cây đũa này là trường hợp ngoại lệ mà thôi, còn lại các cây đũa khác thì luật lệ này vẫn là giống nhau.
Nói tóm lại thì việc mượn đũa của người khác dùng là rất nguy chính vì vậy mà Alden nghĩ rằng Tobias sẽ không đáp ứng cho hắn mượn đũa.
Thế nhưng trái ngược lại hoàn toàn với ý nghĩ của Alden, Tobias lúc này liền không ngần ngại từ trong túi móc ra một chiếc đũa màu đen và quăng nó sang cho hắn.
“Mượn đũa sao…...thôi được cho ngươi mượn dùng một lần cũng không sao cả, này cầm lấy !!!!”
“............”
Đơn giản vậy thôi sao ?
Ngươi không ngăn cản ta sao, không sợ ta b·ị t·hương vì sử dụng sai đũa
Alden ngồi ở trên ghế sofa vươn tay bắt lấy được chiếc đũa thì liền một mặt mộng bức nhìn về phía Tobias.
Hắn không ngờ là Tobias lại không ngần ngại đưa đũa phép cho hắn như vậy.
Phải biết rằng trong giới phù thủy việc đưa đũa phép cho người khác là một việc tối k, bởi vì một phù thủy thiếu đi chiếc đũa của mình chẳng khác nào người mù mất gậy cả.
Chính vì thế mà khi Tobias đưa đũa cho Alden một cách không ngần ngại như vậy đã chứng tỏ được rằng Tobias lúc này đã coi Alden giống như một người trong gia đình của mình và sẵn sàng tín nhiệm hắn, điều này thực sự làm cho Alden cảm thấy rất vui mừng.
Thế nhưng rất nhanh sau đó Alden lúc này liền tập trung toàn bộ sự chú ý của mình lên chiếc đũa trên tay, đó là một chiếc đũa màu đậm xám tro với các hoa văn viền kim loại mạ nhám bên ngoài làm cho chiếc đũa như được ám lên một nét cổ xưa trông vô cùng huyền bí.
Vừa đưa tay sờ lên chiếc đũa phép thì Alden liền cảm thấy có một thứ gì đó từ trong người hắn đang chuyển động, bắt đầu là ở phần trái tim sau đó chạy dần xuống bụng rồi vườn ra một chút ở đó rồi cũng liền chảy thẳng lên trên cánh tay phải của hắn.
Ngay khi dòng năng lượng vừa chạy lên cánh tay của hắn thì ngay lập tức xung quanh của hắn không hiểu vì sao mà nổi lên một trận gió lớn thổi ngang qua.
Trận gió này cứ như vậy thôi ngang qua và bao quanh cơ thể của Alden giống như một cái trứng nhỏ vậy.
Alden ở bên trong chiếc “”trứng gió” khổng lồ này thì lại cảm thấy vô cùng thoải mái, hắn cảm thấy bản thân lúc này giống như đang được phủ nhẹ trong một lớp chăn êm thoải mái đến độ Alden không nhịn được mà biểu cảm ra vẻ dễ chịu.
Còn về phần Tobias lúc này nhìn thấy được hiện tượng xảy ra bên người Alden thì liền cảm thấy vô cùng bất ngờ, bọn họ không ngờ rằng hắn lại có được đồ phù hợp cao với đũa phép của Tobias như vậy.
Phải nói rằng từ trước đến nay ngoại trừ Tobias chủ nhân của chiếc đũa này ra, thì chỉ có một người có được độ tương thích khá cao với nó đó chính là một người con trai của hắn mà thôi.
“Thật kì lạ…...huyết mạch đã tới đời thứ ba rồi mà còn có thể phù hợp sao ?”
Tobias lúc này nhìn về phía Alden trong lòng không khỏi thắc mắc, thế nhưng ngay lúc này thì làn gió đang bao bọc xung quanh của Alden cũng dần mất đi.
Alden cũng từ đó mà mở mắt mình ra sau đó hắn liền đưa mắt nhìn về cây đũa trên tay một cái rồi liền cầm tay vung nhẹ về phía ấm trà trên bàn.
Ngay lập tức từ trên bàn trà lúc này là ấm trà bỗng nhiên liền lơ lửng lên không trung và bay tới chỗ chén trà của hắn.
Ấm trà lúc này liền ngửa ra rót nước vào trong đó cho tới lưng chừng nước thì dừng lại rồi cũng từ đó bay trở lại chỗ cũ của mình.
Alden ngồi một bên chăm chú nhìn thấy chén trà di chuyển thì liền cảm thấy vô cùng thú vị, không hổ danh là thế giới ma pháp trong truyền thuyết vô cùng thần kỳ a, hắn lúc này không thể nhịn được mà đưa ra một lời cảm thán.
“Thế giới ma pháp a…...xem ra là mình vẫn chưa nhìn thấy hết được thế giới này rồi không tệ chuyện này sẽ thú vị lắm đây !!!!”
Alden trong lòng lúc này liền không khỏi đánh một cái ý nghĩ và cười thầm một cái, tiếp đó Alden cũng liền đưa cây đũa ra trước mặt của mình để trả lại cho Tobias.
“Ta đã thấy đủ rồi, đa ta……”
Thế nhưng chưa kịp để cho Alden nói hết câu thì từ sâu trong thức hãi của hắn liền truyền lên một âm thành vô cùng rõ ràng khuôn khấp, giọng nói ấy như một hồi chuông lớn vang lên đánh bay hết toàn bộ suy nghĩ của hắn lúc này.
“Điều kiện tiếp nhận hệ thống: Thành Công !!!!!......Hệ thống đang trong quá trình sáp nhập……******%.....Thành Công Tiếp Nhận….Chào cậu ký chủ, hân hạnh được gặp mặt…..”