Khám phá ra thế giới Harry Potter và cuộc họp mặt gia đình
“Ngươi không hiểu gì sao...mọi chuyện đã qua quá lâu rồi ngươi vẫn còn tính toán chuyện cũ sao.….người dù sao cũng đã mất rồi…..”
Một âm thanh vang lên ngay trong một không gian khiến cho một cậu bé mới vừa thức dậy từ giấc ngủ.
Thế nhưng rõ ràng là những người đang nói ở ngoài không hề biết đến động thái của hay tâm tình của hắn lúc này và minh chứng cho điều đó chính là một giọng nói lần nữa lại vang lên lần này so với vừa rồi còn to hơn và có thêm nhiều phần giận dữ hơn:
“Ngươi chẳng lẽ còn không hiểu…...bọn hắn đã đi theo Dumbledore và phản bội Kẻ mà ai cũng biết chính vì vậy nên Filius mới c·hết oan…..chẳng lẽ ngươi muốn ta bỏ qua thì bỏ qua sao…..vậy còn công bằng cho Filius không cơ chứ ?”
Nếu như giọng nói trước chỉ mang lên một nét bất đắc dĩ thì giọng nói này liền tràn đầy là sự oán hận, nhiều đến mức mà nó đánh bật cả cơn buồn ngủ của đứa trẻ này ra và làm cho hắn phải mở mắt ngồi dậy.
Phải đứa trẻ này không ai khác chính chính là Alden, kẻ vừa mới b·ất t·ỉnh và đã thức dậy do sự ồn ào.
Ngay khi vừa thức dậy khỏi giường thì đầu của hắn chỉ cảm thấy một điều duy nhất đó chính là đau đớn.
Nói thế nào nhỉ, cảm giác giống như hắn vừa đem đinh đóng vào giữa não, sau đó treo lên chiếc đinh đó thêm mấy trái dưa hấu nữa cho có lực ấy, phải nói là cảm giác ấy không dễ chịu chút nào.
Thế nhưng điều còn khiến cho Alden cảm thấy khó chịu hơn cả đó chính là tiếng ồn ào bên ngoài giữa cuộc cãi cọ kia.
Ban đầu hắn dự định sẽ đánh động để cho người bên ngoài để cho bản thân có một chút yên tĩnh để nghỉ ngơi.
Thế nhưng ngay sau khi mà hắn nghe được câu nói có mang tên của hai người thì ngay lập tức hắn liền đình chỉ lại hành động của mình một là Dumbledore và Kẻ mà ai cũng biết hai cái tên này đối với hắn chính là vô cùng quen thuộc.
Thế là Alden lúc này liền lục lọi lại trí nhớ của mình về những chuyện mới vừa xảy ra với hắn, nào là khói trắng quỷ dị, những ngôi nhà có phần tồi tàn, cùng với ông bà nội có những bí mật.
Thậm chí là cả cha mẹ của hắn phản bội người nhà và hai cái tên kia Alden lúc này liền đã tìm được đáp án cho mình.
Hắn đang ở trong một thế giới mà thế giới này lại chính là một bộ phim trong thế giới cũ của hắn.
Đây là thế giới của các phù thủy, thế giới của Harry Potter.
Ngay khi Alden vừa nhận được thông tin này vào trong đầu thì cả người Alden lúc này liền cứng đờ ra, hắn đưa tay lên bám vào mặt mình một cách bất đắc dĩ.
Alden là bắt đầu cảm thấy cuộc đời lại tiếp tục chơi khăm mình một lần nữa, vì sao cuộc đời đã cho hắn c·hết đi được trùng sinh trở lại một lần có một gia đình yêu thương mình sống một cuộc đời mới.
Cứ tưởng như thế thì sẽ yên ổn thế éo nào lại nhảy ngay vào cái thế giới phù thủy này cơ chứ.
Phải biết trong cái thế giới này tồn tại toàn là thành phần nguy hiểm, nào là một tên có khuôn mặt dị hợm tự nhận bản thân là cái gì Vua Bóng Tối Voldemort.
Cùng với đó là nguyên một cái tập đoàn t·ội p·hạm chuyên gia đi g·iết con người bình thường gọi là Tử Thần Thực Tử nữa cơ chứ.
Con bà nó aaaaaaaaaaaaaaaaaaa.
Trong lúc này Alden tâm muốn c·hết đi đều muốn có.
Thế nhưng sự thật vẫn là sự thật và chúng ta chỉ có thể đón nhận mà không thể trốn tránh, hơn nữa hắn lúc này còn mục đích đó chính là báo thù.
Ngay lúc này Alden liền nhanh chóng đứng dậy và đi đến mở ra cánh cửa trước mắt của mình, dẫn ra nơi những người kia đang nói chuyện.
Thế nhưng ngay khi Alden vừa mở cửa ra thì hắn cơ thể lúc này liền ngay lập tức cứng đờ lại.
Bởi vì hình ảnh mà Alden đang nhìn thấy ngay lúc này chính là cha mẹ hắn đang ngồi ở ngay trên chiếc ghế sofa và nói chuyện với 5 người lạ khác.
Trong đó có một người vô cùng trẻ tuổi với mái tóc ngả màu xanh đậm nhìn thì có vẻ lớn hơn Alden một chút chừng tầm 2 đến 3 tuổi gì đó, hai người đang ngồi bên cạnh thì lớn hơn người trẻ kia.
Nếu nhìn sơ qua khuôn mặt thì có thể đoán được đại khái hai người này là cha mẹ của người trẻ kia, còn về hai người lớn tuổi nhất trong số đó thì Alden đoán có lẽ hai người chính là ông bà nội của hắn.
Dường như nghe được tiếng mở cửa Aurelia lúc này liền quay lại nhìn về phía của Alden sau đó cười với hắn một cái và mở miệng nói:
“Alden con thức dậy rồi đấy à….ơn trời là con không sao cả…..nào nếu đã tỉnh thì mau ra đây chào ông bà đi con”
“Mụ mụ ngươi…..ngươi….ngươi còn sống….ha...ha….ha…..ha…..tốt...tốt….tốt qua rồi ngươi không có bị làm sao hết, ta không có nằm mơ chứ”
Alden lúc này ngay khi thấy nàng hỏi thì ngay lập tức lao lên và ôm cổ nàng có thể nói đây chính là lần hắn cảm thấy bản thân mình vui vẻ nhất từ trước đến nay, hắn không ngờ rằng nàng vẫn còn sống chính hắn đã tận mắt nhìn thấy nàng c·hết.
Thế nhưng ngay lúc này Aurelia vẫn còn đây điều này làm cho lòng hắn nhẹ nhiều đi mấy lần.
Sau khi ôm Aurelia được một lúc thì ngay bên cạnh hắn lúc này liền vang lên giọng nói của hắn lão cha Filcon:
“Này….này….tiểu tử ngươi tính ôm nữ nhân của cha ngươi đến khi nào mới chịu buông ra hả ?”
Alden sau khi nghe thấy lời nói của Filcon thì liền cười khì khì sau đó buông ra Aurelia, tiếp đó hắn liền quay sang 4 người đang ngồi ở đối diện và hỏI, hắn là muốn tìm cho cha mình một cái cớ để giới thiệu bản thân với những người này.
“Vậy lão cha….ngươi không tính giới thiệu ta với mọi người sao ?”
“À đúng rồi…..giới thiệu với mọi người đây là con trai ta Alden…” Filcon lúc này liền hướng mắt về phía 4 người sau đó lên tiếng nói, tiếp đó Filcon liền đưa tay về phía của hai người ngồi ở bên phải cũng là hai người lớn tuổi nhất và nói. “Max đây là ông bà nội của ngươi Tobias Snape và Eileen Prince…..”
Trong khi mà Filcon đang chuẩn bị giới thiệu tới hai người này thì ngay lập tức hai người đó liền chủ động lên tiếng và nói với giọng điệu khó chịu:
“Ngươi không cần phải giới thiệu bọn ta, bọn ta cùng các người đều không có bất kì quan hệ gì cả…..cho dù lão cha và mụ mụ có chấp nhận các người thì bọn ta cũng không bao giờ...không bao giờ chấp nhận các ngươi là một phần của gia đình này…..chúng ta không còn gì để nói nữa” Người phụ nữ lúc này liền mở miệng nói.
“Này…..Fergus, Neala…..dù ta biết là ngươi ghét bọn ta, thế nhưng sao không ở lại ăn một bữa với lão cha và mụ mụ chứ ?” Filcon lúc này cũng liền nhanh chóng lên tiếng nói
“Hừ…..ăn cùng sao…..xin lỗi…..bọn ta nuốt không trôi bữa ăn này”
Hai người này vừa nói xong thì liền đứng dậy khỏi chỗ của mình và bỏ đi ra ngoài, thế nhưng hai người chưa kịp ra ngoài lúc này thì một tiếng nói liền vang lên và người nói câu này không ai khác chính là Alden.
“Hừ....cứ tự nhiên, bọn ta cũng không có ý tiễn các người đi đâu, tốn nước miếng lắm !!!”
Lời nói của Alden vừa nói ra thì ngay lập tức Derex con trai của hai người kia liền quay lại chỉ thẳng vào mặt của Alden và mắng:
“Ngươi vừa nói gì đó tên con lai bẩn thỉu kia…..sao ngươi dám nói như vậy với ta trong khi ngươi chỉ là một kẻ phản bội…..mà kẻ phản bội thì chỉ là rác rưởi…..ngươi là rác rưởi…..cha mẹ ngươi cũng như vậy….”
Max lúc này nghe thấy lời mắng chửi của Derex ban đầu thì cũng không có phản ứng gì cả, thế nhưng ngay sau đó hắn liền nhìn về phía Derex cười lạnh một tiếng:
“Ha ha rác rưởi sao…..ngươi mà cũng có quyền nói câu đó sao, cha mẹ của ngươi và ta đều có chung một cha mẹ đấy, cho dù hai người bọn họ có cố trốn tránh đi nữa thì họ đều không thể thoát được việc rằng bọn họ là có quan hệ anh em với nhau đâu, thậm chí cả ta và ngươi cũng đều là cùng một tổ cả…...nếu ta mà là rác rưởi vậy ngươi nghĩ ngươi là cái gì ?”
“Ngươi…..ngươi…..ngươi nói bậy….chúng ta không có quan hệ !!!”
“Oh….vậy là ngươi cũng phủ nhận bản thân là cháu của ông bà nội luôn đúng không, được thôi…..dù sao chỉ có một mình ta làm cháu đích tôn cũng không sao cả…...vậy tạm biệt nhé người xa lạ”
Derex lúc này đối khẩu với Alden thì rất nhanh hắn liền thất thủ, điều này cũng rất bình thường thôi dù sao thì Alden tâm trí là một người lớn.
Hơn nữa Alden còn là một thiên tài, nếu như hắn mà còn thua Derex trong đấu khẩu vậy thì hắn tốt nhất cũng nên đi kiếm khối đậu hủ đi t·ự s·át cho rồi.
Alden lúc này sau khi nói xong cũng không dừng lại mà tiếp tục hếch mắt lên để khiêu khích Derex.
Hừ tiểu tử cho ngươi muốn đấu với ta sao, ngươi còn non và xanh lắm.
Derex lúc này bị Alden khiêu khích thì đã sắp tới giới hạn rồi thế nhưng ngay khi Derex đang chuẩn bị bạo tẩu thời điểm thì liền có một bàn tay đặt lên vai của hắn, người đó không phải ai khác chính là cha của hắn Fergus
“Derex đủ rồi hôm nay tới đây thôi, làm người thì phải biết nhẫn nhịn, đây không phải lúc mà ngươi cần chứng minh mình, hiểu không ?” Fergus mở miệng nói với Derex sau đó hắn liền quay sang nhìn về phía Alden vừa cười vừa nói. “Ha ha ha tiểu tử cha mẹ ngươi đã sinh ra một đứa con tốt đấy, còn nhỏ như thế này đã biết khích tướng người khác rồi, không tệ đâu, thế nhưng nhớ rõ đây nhóc con, thông minh quá thì sẽ bị thông minh hại đấy !!!!”
“Đa tạ thúc thúc đã dạy bảo, ta nhất định sẽ khắc cốt ghi tâm điều này” Max lúc này liền đi đến trước mặt Fergus và cúi đầu xuống nói.
Fergus thấy biểu hiện của Alden thì liền gật đầu một cái sau đó cùng với Neala dẫn Derex rời khỏi.
Ngay khi vừa ra khỏi nhà và đi được một lúc ngắn thì Derex lúc này liền quay sang nhìn về Fergus tỏ vẻ bất mãn và nói:
“Cha à, sao cha lại khen tên tiểu tử đó….hắn chỉ mới vừa thức tỉnh mà thôi, nếu như đấu một trận hắn thua là cái chắc….vậy nên con rất thắc mắc việc cha vì sao lại bảo vệ hắn chứ ?”
“Hừ….con thắng thì đã sao chẳng lẽ con nghĩ rằng thắng một người chưa từng học phép thuật thì sẽ vẻ vang lắm sao, còn nữa khi đó con còn bị thằng nhóc đó nói vài câu thì đã mất kiểm soát bản thân mình và để lộ điểm yếu của trước tất cả mọi người…..chỉ cần những việc con làm thôi cũng đã đủ mất mặt rồi, còn muốn đánh nữa sao ?”
Fergus lúc này liền giận giữ mắng chửi Derex, hắn cảm thấy là thật khổ với đứa con này, tất cả Derex đều giống hắn chỉ có mỗi cái thông minh từ nhỏ là không được di truyền mà thôi.
Thế nhưng nói thế không có nghĩa là hắn không yêu đứa con trai này mà ngược lại hắn vẫn luôn cố gắng hết sức mình để bồi dưỡng Derex trở thành một người tài năng.
Thậm chí mà nói hắn vẫn còn rất tự hào về thiên phú phép thuật của con trai mình.
Tất nhiên là chuyện đó cũng vẫn là trước khi hắn gặp Alden, nói thế nào nhỉ hắn cảm thấy Alden giống một con cáo già hơn là một đứa trẻ 11 tuổI, bởi vì khi giao tiếp với Alden hắn còn cảm thấy có một chút khó khăn điều này chứng tỏ rằng Alden thật đáng giá là một thiên tài.
Thứ nhưng cũng không vì như vậy mà Fergus cảm thấy Derex không bằng Alden.
Thậm chí hắn còn cảm thấy Dễ vẫn luôn hơn Alden về rất nhiều mặt, hắn có đủ lý do để tự tự tin cho rằng Alden thua Derex ở ba điểm sau.
Thứ nhất là Derex lớn tuổi hơn so với Alden, mà đối với phù thủy mà nói thì độ tuổi trung niên chính là khoảng thời tốt nhất để rèn luyện chú thuật cho phù thủy trẻ.
Hơn hết cả là vào đúng ngay lúc này thì Derex lại bị Alden khích tướng, điều này sẽ đảm bảo cho việc Derex sẽ luôn có động lực để học tập.
Thứ hai chính là việc Fergus có rất nhiều mối quan hệ mật thiết về tiền bạc với các lãnh đạo trong bộ phép thuật, điều này giúp hắn có thể sắp xếp cho Derex nhiều cơ hội về việc học tập phép thuật hơn.
Và điều cuối cùng cũng chính là lý do quan trọng nhất chính là Alden chỉ vừa mới thức tỉnh ma thuật trong cơ thể mà thôi.
Trong khi đó con trai hắn Derex lại đã bắt đầu thức tỉnh từ năm 6 tuổi rồi, điều này cũng đồng nghĩa với việc rằng hai người sẽ có vạch xuất phát khác nhau.
Trong đó Derex tất nhiên vẫn là người dẫn đầu về vị trí xuất phát của mình.
Mặc dù vậy Fergus cũng không vì thế mà kiêu ngạo bởi hắn biết rằng con mình vẫn có rất nhiều khuyết điểm cần được dạy dỗ.
Chính vì vậy lần này nhân cơ hội ngàn lần có một tranh thủ khi Derex vẫn còn bị Alden ảnh hưởng hắn cần phải lên thêm một hai cái lịch lớn về các bài học pha chế độc dược và cưỡi chổi bay cho Derex mới được.
Umm…..chính là như vậy, đây mới là thứ mà một người tài cần có, Derex ngươi cần phải cố gắng để không phụ tấm lòng ta mới được.
Thế là ngay lúc này Fergus liền nắm lấy tay của tay của Neala và Derex.
Vụt vụt…...bùm……bùm…..vụt…..
Lúc này cả không gian nơi cả gia đình Fergus đứng lúc này bỗng nhiên rơi vào vặn vẹo.
Sau đó cuốn thẳng thành một đoàn đem bọn họ đều nuốt gọn sau đó chỗ ấy liền khôi phục lại như lúc ban đầu.