Học Bá Này Thật Đắc Ý

Chương 6




Hạ An được nghỉ 1-2 ngày ở nhà để dưỡng bệnh,cô như chết đi sống lại vậy,như một chú chó lâu năm trong chuồng được chủ thả ra tự do,thật sự rất vui sướng nhưng 1-2 đó qua rất nhanh,cô lại bắt đầu đi học lại.

Cuối cùng ngày tháng đó cũng lại đến,Hạ An và Hoàng Canh đi bộ đến trường,cô cứ luôn miệng lèm bèm trách móc Ngư Vân,Hoàng Canh nhìn thở dài một hơi.Hai người xuống căn tin mua một cái bánh bao ăn liền trở về lớp.

"Học bá hết bệnh rồi?"Hạ An buồn bực nhìn Ngư Vân nghĩ'không biết có duyên số với người này thật không?!'

"Hết rồi"cô trả lời hai từ cộc lốc tiến về chỗ ngồi của mình,Ngư Vân nhìn theo bóng lưng cô không nói lời nào lại nhẹ nhàng cười,Hoàng Canh há hốc mồm chạy lại thì thầm chửi Hạ An.

"Trời ơi,sao mày không bao giờ suy nghĩ trước khi nói vậy An!"Hạ An nhìn nhìn người bạn của mình nhàn nhạt nở một nụ cười.

"Cần gì suy nghĩ tao quá mệt với cái cảnh bưng bê tài liệu chạy lên chạy xuống rồi tao muốn lật đổ cô ta lấy lại công bằng,quyết tâm không làm cu li miễn phí nữa!!"Hoàng Canh nghe xong liền cười lớn đánh đầu cô một cái rõ to.

"Hahaah lật đổ á đồ điên" Hoàng Canh vừa nói vừa cười,làm cô quê một cục vừa đau vừa quê ai thấu nổi đau này chứ!



"Mày không tin tao?" Hạ An bực mình nhìn Hoàng Canh,nàng cười cười vã vã vào vai cô.

"Tin tin chứ"Hạ An cắn cắn môi liếc liếc người đang cười cợt mình luôn miệng nói tin,cô nhếch môi đúng là bạn tốt!

Sung Tế lúc này nghe được,cười không nhặt được mồm liền ra chủ trương mới cho Hạ An.

"Tao có kết hoạch An"Sung Tế mặt chăm chiêu nhìn nàng giáo đang dạy ở trên,cô liền sáng mắt nắm lấy tay Sung Tế,đôi mắt long lanh như cầu xin bạn mình hãy giúp Hạ An này một tay!

"Được được nhưng chuyện này hết tiết bàn!"Sung Tế nhìn cô nói với vẻ mặt nghiêm túc,Hạ An cũng cũng buông tay bắt đầu vào học.

Trong giờ Hạ An cắn cắn bút,tập trung vào bài giảng của nàng,nhiều lúc cô thấy Ngư Vân vừa giảng xong một câu lại quay xuống nhìn cô,gương mặt rất đăm chiêu làm cô lo lắng không thôi,không biết nàng tính dở trò gì nữa đây.

Hết tiết cô cùng Sung Tế,Đô Mạc cả Hoàng Canh ra phía sao sân trường bàn bạc chuyện "lật đổ" giáo viên chủ nhiệm!!,còn chưa bàn được 5p nữa nhưng cô nghe mấy cái kế hoạch toàn nhảm nhảm của Sung Tế bày mà không muốn làm,như con nít trẩu tre chết mất,mấy cái trò đó không có trò nào nên hồn,một học bá như cô chắc chắn sẽ không làm mất mặt chết,Sung Tế cười hề hề còn lại thấy tự hào,cả bốn người đang nói nói cười cười,lại bị một xô nước tạt thẳng vào người bốn người liền giật mình.

"Wow nghe danh lâu giờ mới gặp mặt được học bá ở trường đó" Hạ An ngước lên nhìn,một đám thanh niên gồm 6 người mỗi người một kiểu đứng,nhìn chầm chầm vào 4 đứa,cô và ba đứng dậy phủi phủi người.

"Haha danh tôi coi vậy mà cũng nổi tiếng gớm vậy cậu đây là fan hâm mộ sao?"Hạ An nở một nụ cười làm đám kia điên máu lên.

"Là năm hai hả,lớn rồi mà thua một đứa con nít chơi trò gì trẻ con quá tạt nước qua tạt nước lại hả"Sung Tế nghiêm mặt chế giễu chọc tức bọn kia,tên tóc vàng trong đám đó lên tiếng.

"Gì chứ bọn tao chỉ muốn gặp học bá thôi mà,với lại thấy trời nóng nực quá nên tạt nước cho mát thôi,bớt nóng!!"



"Nóng á tao thấy tụi mày lại mới bắt đầu nóng này"Đô Mạc nhăn mặt nói áo ướt như vậy làmc cậu khó chịu.

Đáp trả qua lại một hồi Hạ An cứ tưởng chạy vậy là xong,cô cũng không muốn chuyện nhỏ xé to ra làm gì áo ướt thì về thay áo mới là xong,nhưng bọn kia lại không muốn vậy,bị cô và ba đứa bạn nói một hồi 6 tên cũng xù lông lên không kìm được mà chửi tục,Hạ An thấy 6 người đó như con nít lên ba muốn khiêu khích cô đánh lộn vậy,một đứa trong sô đó liền nói ra một câu cấm kị nhất của cô.

"Ừ ha nghe nói học bá không bố không mẹ"cả đám liền ồ lên cười cợt chỉ chỉ vào người cô nói.

"Tụi mày hết câu để nói..."Hoàng Canh liền bị che miệng lại,mặt Hạ An bây giờ biến sắc khá rõ rệt Sung Tế nhìn thấy cũng hoảng,nhớ hồi lúc lớp 12 gần cuối cấp cậu và mấy đứa bạn lấy cuốn tập ôn bài của Hạ An đem đi giấu không may lại rớt xuống nước,Hạ An tìm mãi không thấy tập mình bực bội đi hỏi Sung Tế,cậu liền đưa cuốn tập ướt len đưa cho cô liền bị đấm một cú đau điếng sưng cả mặt,ai ai cũng bàng hoàng còn Hạ An nhìn cậu với vẻ mặt bây giờ,nhưng quả thật gương mặt đó còn đáng sợ hơn nữa.

Hạ An bản tính khá hiền lành,nhưng đụng vào người thân và đồ đạc của cô mà không coi trọng còn trêu chọc như thế bôi nhọ như thế,cô không thể làm ngơ được,tại sau cứ hết lần này đến này khác nói Hạ An này không đủ để họ trút giận sao?sao cứ phải lôi bố mẹ cô mất ra nói bộ như vậy mới trút giận được hả,như vậy mới làm họ vui?Hạ An nghiếng răng căm phẫn nhìn 6 tên kia vẫn đang không ngừng nói ra những câu bôi nhọ bố mẹ,Hạ An nắm chật tay lại nhìn một trong đám cô liền tiến lại tên lúc nãy nói câu cấm kị đó đấm một phát,làm răng cửa hắn cũng xém quăng ra.

Cả đám thấy vậy liền bu vào đánh Hạ An,Sung Tế và Đô Mạc cả Hoàng Canh cũng nhào vào phóng lao thì phải theo lao thôi,hả một đứa bị đánh ba đứa chạy,lại không đúng với tính cách của đám bạn cô chút nào.

6 đánh 4 chênh lệch hai đứa,bây giờ chỉ còn 5,một đứa vừa nãy bị Hạ An đánh nằm gục muốn đất ôm mặt,nhưng vẫn còn sức la lối đúng là hăng thực,tên đó còn nắm lấy chân Hạ An,cô liền mất thăng bằng ngã xuống,thấy hắn cô cho ăn hành tiếp,tên tóc vàng thấy cơ hội lật Hạ An lại,kêu một đứa nữa giữ chân cô,một tay hắn cầm tay cô một chân đạp lên tay còn lại,khi thấy giữ được cô hắn ra sức đấm vào mặt cô máu mũi bắt đồ tuông ra,hắn cười cợt.

"Này thì học bá,bố mẹ mất rồi ai nuôi mà vẫn làm học bá được hay thế,hay chỉ là lời đồn"

"CÂM"tên tóc vàng nhếch môi,vung một cú thật mạnh vào mặt cô,lại một cú một cú nữa,hắn như say mê như nghiện ma túy đấm một phát liền muốn đánh thêm phát nữa mỗi cú đấm điều dùng hết lực,Hạ An không còn sức tay chân điều bị giữ cô bây giờ như một bao cát cho hắn trút giận lên.

"Má"Đô Mạc chạy lại cầm lấy một cây sắt đánh vào đầu tên đó,hắn choáng váng liền bị Sung Tế nhân cơ hội đập vào đầu thêm mấy cái cây gỗ trên tay cậu cũng gãy đi.

Hạ An bậc người dậy,tên cầm chân cô kia hoảng hốt nháo nhào chạy đi,5 tên nằm gục muốn sân một tên chạy bỏ bạn,cô cười cười.



"Lên lên phòng y tế mặt mũi này máu me không rồi An ơi!!" Hoàng Canh hoảng lắp bắp nói,Hạ An cũng không còn sức đi nữa, nhìn hai đứa Sung Tế và Đô Mạc,hai đứa cũng hiểu ý dìu cô lên phòng y tế đi trên khuôn viên trường ai cũng nhìn ai cũng nói,người sợ máu me liền trốn đi một bên sợ hãi.

"Cô y t...."hai đứa dìu Hạ An vào phòng y tế lại thấy Ngư Vân,nhưng giờ không gian tâm chuyện đó nữa liền dìu cô đặt xuống giường.Hoàng Canh nghĩ"hai người này có duyên thật!"không biết Hoàng Canh nghĩ duyên số hay duyên ăn kiểm điểm nữa!!

Ngư Vân thấy Đô Mạc Và Sung Tế dìu ai mà mặt mày máu me nàng cũng hoảng,nhìn một hồi mới biết Hạ An.

"Trời ơi mấy em đi đánh lộn phải không"cô y tế vừa nói vừa lau vết thương trên người Hạ An đi rồi băng bóp lại.Ngư Vân đơ người nhìn Hạ An.

"Học bá cũng đánh nhau?"Ngư Vân hốt ra một câu ba đứa điều ngã ngửa.

"Cô ơi giờ phút này rồi xin cô đừng nói mấy câu nói đó nữa ạ" Hoàng Canh nhìn nàng như vang xin.Ngư Vân có chút buồn bực trong lòng.

"Chút xong ba đứa lên phòng gặp tôi,còn Hạ An tôi sẽ hỏi sao" nàng nói xong,rời đi thật sự nàng thật hận mấy con người này mà!