Ngày tháng của Hạ An bắt đầu sóng gió,cô phải hầu hạ cho nàng giáo Ngư Vân cho đến tối vì công việc của Ngư Vân khá bận chừng nào nàng về cô mới về được,Hạ An cũng đành cắn răng chịu,vì trốn cũng không xong Ngư Vân thấy sẽ tóm cô lại còn làm nhiều việc hơn nữa,cô thật sự hận biết biết như vậy hôm đó cô không chứng tỏ mình làm gì,chuốc họa vào thân cô mà thôi.
Công việc của Hạ An rất nhiều đa số là làm về đêm khá vất vả,bây giờ còn thêm Ngư Vân cô thật sự muốn cắn lưỡi chết cho rồi,mấy tuần nay cô cứ lên xuống văn phòng bưng bê tài liệu cho Ngư Vân,lại chạy đi mua uống,mua cơm cho nàng.....làm cô mất sức khá nhiều nên công việc của Hạ An cũng không thuận lợi như trước nữa.
"Nè An anh thấy mấy ngày nay em không được khỏe á có sao không vậy,nếu không được thì có thể nghỉ,đừng cố quá sức không tốt!"Hạ An lắc lắc đầu tiếp tục công việc của mình.
Anh đồng nghiệp đứng nhìn chậc chậc lưỡi,thương cho hoàn cảnh Hạ An.Cô thấy trong người mình không được khỏe thật,làm một chút việc thôi cô đã ra sức thở lại mệt mỏi,nhưng cô lại không quan tâm làm xong công việc hôm nay cô sẽ tính,làm xong công việc ở quán cafe cô liền chạy đến bar nguồn thu ngập chủ yếu là nghề bartender của cô,trong đây Hạ An được rất nhiều người để ý,có lúc họ còn tặng cho cô rất nhiều trang sức hàng hiệu mà cô lại không đeo toàn cất ở nhà làm kỷ niệm,bà chủ cũng thương cô vì hoàn cảnh gia đình mà cũng sắp xếp thời gian sao cho hợp lí và tiền cũng nhỉnh hơn mọi người,Hạ An rất biết ơn những người trong đây.Làm xong cô lại chạy đi làm những công việc khác cũng đến khuya Hạ An dắt xe mình chạy về nhà,trên đường có cô ré mua một hộp cơm ăn lót dạ,dù khổ dù cực cô cũng không dám than sợ bố mẹ ở trên cao lại lo cho cô mà chết không thanh thản được!
Về nhà tắm rửa,Hạ An nằm xuống giường nhìn trần nhà chầm chầm 15p nghĩ nghĩ suy suy,không biết nghĩ gì lại tính gọi cho Ngư Vân,tay cô run run bấm gọi cho Ngư Vân.Không biết nàng có nghe không dù gì bây giờ cũng khuya rồi.
"Alo"bên đầu dây cất lên giọng nói ngọt như mật pha lẫn chút nhẹ nhàng của nàng,lòng Hạ An lại thấy dễ chịu hơn cô lại thích nói chuyện điện thoại với nàng hơn là gặp trực tiếp vì sao chắc ai cũng biết lí do....
"Cô Ngư,mai cho em xin phép nghỉ ạ"giọng điệu mệt mỏi của cô làm Ngư Vân cũng đủ biết là làm quá sức rồi, nàng nghĩ ở trường cũng chỉ làm tài liệu rồi bưng bê một chút,chạy lên chạy xuống thì làm sao đến nổi mất sức được.Ngư Vân vẫn còn tính người chứ dù hận những việc cô làm cho nàng,nhưng những việc nàng làm nàng điều suy nghĩ trước nếu ảnh hưởng đến người khác nàng sẽ không làm.Chợt Ngư Vân lại nghĩ Hạ An đi làm thêm sao,nàng cũng không nghĩ đến việc này thấy bề ngoài cô giống một tiểu thư chân yếu tay mềm,được bố mẹ nuông chiều không cần đụng tay đến việc gì chỉ cần lo học thật giỏi,ai ngờ sai mấy việc nặng nặng tưởng cô không làm được,mà Hạ An làm rất nhanh làm nàng bất ngờ mấy lần,cũng không tránh việc cô làm việc thêm quá sức.Ngư Vân nghĩ nghĩ một hồi liền đồng ý cho cô nghỉ dù sao làm cu li cho nàng như vậy cũng được rồi cần thời gian nghỉ ngơi lo cho bản thân.
"Ừ chắc em làm quá sức rồi,mai nghỉ học ở nhà nghỉ ngơi đi"Hạ An nghe mà mừng rớt nước mắt cuối cùng cũng có một ngày không đi bưng bê chạy lên chạy xuống như con điên nữa rồi,cô cảm ơn nàng ríu rít,cúp máy quăng điện thoại sang một bên chuẩn bị ngủ,Hạ An nhanh chóng chìm vào trong mộng vì mệt mỏi quá rồi!
Sáng hôm sao Hạ An quyết định đi đến bệnh viện một chuyến,cô cũng không thật sự muốn đi nhưng lại sợ nếu mình có bệnh gì thì sau,dù gì biết trước cũng có khả năng chữa trị cao hơn là nuôi bệnh.
Hạ An vscn xong mặc một chiếc áo khoác hoodie,dắt xe ra chạy đến bệnh viện,bệnh viện này cô được nhiều người giới thiệu nghe nói rất hay,không biết đúng không nên cô vào khám thử,chạy tầm 27p cũng đến bệnh viện X,đậu xe ở bãi cô liền vào trong chợt giật mình,không một ai!
Không biết Hạ An có đang bị người khác lừa không nữa,chẳng lẽ bệnh viện này làm ăn thua lỗ nên không còn bệnh nhân nào đến?mà cô mới được mọi người giới thiệu cách đây 1 tháng mấy mà,phá sản nhanh vậy sao?Hạ An ngẩn người một đống suy nghĩ hiện trong đầu,lại suy nghĩ có nên khám ở đây không chân cô liền cử động quay đi.
Hạ An lại tiếp tục chạy trên đường lèm bèm gì mà 'bệnh viện hay mà không một bóng người,hay chỗ nào không biết...',cô cũng quên luôn mấy người giới thiệu cho cô biết bệnh viện đó,biết được chắc chắn phải kêu họ đền tiền xăng cho mới được!đã nghèo còn gặp cái eo đúng là ông trời cũng biết trêu ngươi mà.
Chạy một vòng,cô đến bệnh viện BTT là bệnh viện chạy ngược lại nhà cô một chút nghe nói cũng hay,vào trong thấy đông nghẹt người kiểu này ngồi đợi mọc râu quá,Hạ An lấy số đi lại ghế đá rồi bấm điện thoại.
"Là em"Thái Hồ chỉ chỉ trỏ trỏ vào mặt cô,Hạ An ngước mặt lên nhìn người kia với ánh mắt phán xét liếc nhìn một dọc toàn thân người đang đứng chỉ vào mặt mình.
"Chị?hai chúng ta gặp nhau rồi hả?làm gì mà chỉ chỉ vào mặt em vậy?"Thái Hồ ngạc nhiên thầm nghĩ bụng'chắc nhỏ này lúc đó uống say quá nên quên đây mà' Thái Hồ không chỉ vào mặt Hạ An nữa thấy cô khó chịu nên thôi liền ngồi xuống bên cạnh.
"Không nhớ chị hả,chị tên Thái Hồ?chị là bạn của Ngư Vân,Vân thì chắc biết rồi ha,lúc đó trong bar em thì say rồi đi đứng loạng choạng ngã vào người ý lộn vào ngực của Vân còn....."Hạ An liền ra hiệu biết nàng này rồi, kêu nàng ngừng lại,nhớ đến cảnh đó mà mặt cô lại hồng hồng lên.
"Em nhớ chị rồi mà đừng kể khúc đó"Hạ An giọng càng lúc càng nhỏ làm Thái Hồ bật cười cốc vào đầu cô.
"Em cũng biết ngại sao?à mà nhớ lúc đó chị chạy theo Vân hỏi mặt Vân giận lắm á,rồi nói có một tên biến thái ngã vào ngực mình,nghe mà chị cũng vừa tức vừa ngại dùm,bây giờ thì hai người lại gặp nhau Vân là chủ nhiệm lớp em đúng là duyên số mà"Hạ An nghe chữ duyên số mà người uể oải không thôi,liền chuyển chủ đề khác.
"Chị vào đây khám bệnh ạ"Thái Hồ lắc lắc đầu.
"Chị là bác sĩ mà"Hạ An ngạc nhiên,nếu Thái Hồ là bác sĩ vậy cô có thể xin khám trước được không?
"À chị em có thể xin khám trước được không?"
"Được chứ theo chị"
May quá gặp được Thái Hồ ở đây cũng khỏi phải đợi chi cho mệt,Hạ An lại nghĩ bạn bè gì mà trái ngược quá đi,dù nhìn Thái Hồ không bằng Ngư Vân về nhan sắc nhưng nhìn vẻ ngoài có vẻ yếu đuối hơn Ngư Vân nhìn là muốn chở che liền,chắc chắn nàng cũng có nhiều người chàng trai theo đuổi và đổ gục trước sự đáng yêu này!
Hạ An đi theo Thái Hồ đến một phòng khám,nàng khám sơ qua cho cô.
"Cơ thể vẫn tốt,em nên cân nhắc giảm làm việc quá sức lại"Hạ An gật đầu cảm ơn Thái Hồ,may là cô chỉ làm quá sức không bị gì,Hạ An ra mua một số thuốc mà Thái Hồ nói,xong thì chạy về phòng,cô đã chuyển qua ký túc xá một vài ngày trước rồi,phòng cũng khá rộng rất thoải mái cho Hạ An đặt thêm nhiều đồ vào nữa.
Về tới phòng cô nấu một ít cơm chiên thịt,Hạ An đi ra ban công ngồi ăn,vừa ăn vừa nhìn xuống sân coi Hoàng canh và hai đứa kia về chưa,Sung Tế và Đô Mạc cũng chuyển qua ký túc xá trường sống chung phòng còn Hoàng Canh là chung phòng với cô,chứ bốn đứa sống thì có vẻ chật.
Hạ An rửa bát đĩa,uống thuốc xong liền nằm lên giường tính ngủ lại có tiếng chuông làm phiền cô!cô leo xuống giường mệt mỏi mở cửa,Hoàng Canh...và Ngư Vân,ơ con Hoàng Canh phản mình à,sao lại dẫn cọp vào nhà...
Hoàng Canh chạy vào kéo Hạ An ra ban công nói.
"Tự nhiên cô Ngư nói muốn đến thăm mày,kêu tao dẫn cô đến thật sự tao không từ chối được mà tao còn tưởng cô ghét mày hận mày chứ,mày bệnh cô phải vui chứ!",Hoàng Canh nói vậy thì oan cho Ngư Vân quá nàng là giáo viên học sinh bệnh đi thăm là chuyện bình thường lại bị hai học trò "cá biệt" này nói xấu haizzz.
"Thăm tao á chuyện lạ"Hạ An với Hoàng Canh nói nói một hồi liền quên trong nhà khách,Ngư Vân giả bộ ho lên mấy cái,hai người mới câm miệng lại,đi tiếp khách.
Hạ An cười cười nhìn Ngư Vân đang ngồi đối diện.
"Em bệnh hả hết chưa?"Hạ An đơ người,có thật là đến thăm bệnh thật không vậy nàng giáo ơi.
"Cô Ngư cũng biết đùa em mới bệnh làm sao hết trong một ngày"Hạ An cười cười nói.
"A,tại cô thấy em năng động quá,xém chút lại quên có người lặn lội đến đây thăm em!"Hạ An cắn răng thầm nghĩ 'em không cần,cô cho em nghỉ là đội ơn lắm rồi không cần qua thăm'.Hoàng Canh thấy tình hình hơi căng liền mời trà nàng.
"Cô Ngư ơi mời cô uống trà ạ,tại nãy em và An đây định bàn coi đãi cô món gì chứ cô lặn lội đến đây thăm An thì làm gì có dụ quên cô ạ"giọng điệu Hoàng Canh diệu dàng có chút nũng nịu,Ngư Vân liếc liếc liếc Hoàng Canh,coi bộ cô bạn này cũng dẻo miệng thật!,Hoàng Canh ra hiệu cho Hạ An nói tiếp.
"Đúng ạ,với lại cô đến đây em rất vui vì có một giáo viên yêu thương học sinh như vậy"Hạ An cắn rứt lương lắm mới nói được câu này làm nàng khẽ rùng mình,bệnh vô xong lạ thật mà.
Ngư Vân không nói mấy câu ép người đó nữa,chuyển sang hỏi thăm 30p sau cũng tiễn được cọp cái này về,Hạ An và Hoàng Canh mồ hôi đổ khắp người,tiếp nàng xong Hoàng Canh cũng muốn lăn ra bệnh cùng Hạ An.