“Nhưng… lẽ nào cuộc duyệt binh lần này không có lấy một khẩu pháo nào sao?”
“Ta cũng không rõ, đây đều là cơ mật tối cao của Sở Duyệt binh, bảo chúng ta cứ đợi tin tức…”
“Cũng sắp đến ngày duyệt binh rồi mà còn đợi tin tức, chắc chắn không đến phiên chúng ta rồi…”
Một binh sĩ cưỡi chiến mã chạy vào doanh Hỏa Pháo.
“Cảnh Phong Hà ở đâu?”
Cảnh Phong Hà sửng sốt, người này có thể cưỡi ngựa chạy vào đại doanh, thân phận không tầm thường.
“Có mạt tướng”.
“Ngươi là Cảnh tướng quân?”
“Vâng…”
Binh sĩ ở trên ngựa đó lấy một bức công hàm ra.
“Phụng lệnh Thống soái tối cao Sở Duyệt binh, cho Cảnh Phong Hà và cấp dưới nhanh chóng đến đại doanh Bắc Sơn tham gia huấn luyện pháo kiểu mới, chuẩn bị cho lễ duyệt binh”.
Nói rồi, người đó đưa công hàm sang, Cảnh Phong Hà trợn to mắt đứng tại chỗ, bảo mình dẫn cả đội tham gia? Chuyện này có thế nào cũng không thể đến lượt mình mới đúng, hơn nữa đều không hề tuyển chọn mà trực tiếp bảo người của mình tham gia? Phải biết là các đội khác nhiều nhất có thể có đến mấy chục người tham gia duyệt binh đã là tốt quá rồi…
“Đại nhân… chuyện… chuyện này…”
“Đây là lệnh của Cảnh đại nhân ở Khoa Học Viện, các ngươi đừng rề rà chậm trễ”.
“Cảnh đại nhân? Không biết… là Cảnh đại nhân nào?”
“Cảnh Nhị Ngưu… Cảnh viện sĩ”.
Nói rồi người đó lập tức cưỡi ngựa rời đi, các pháo binh xung quanh bỗng chốc vây quanh lại.
“Đại nhân, vừa rồi ta không nghe nhầm chứ? Có phải bảo chúng ta tham gia duyệt binh không?”
“Hơn nữa còn là cả đội tham gia, phải không?”
Cảnh Phong Hà im lặng gật đầu.
“Phải, các ngươi nên cảm ơn Cảnh đại nhân ở Khoa Học Viện, là hắn đã có chúng ta cơ hội này”.
“Ha ha… ta biết tên ngốc đó… là thiên tài mà”.
“Phải phải… lúc đầu khi hắn bị nhốt trong quân doanh, ta còn rót cho hắn một bát nước, ha ha…”
Cảnh Phong Hà nói: “Được rồi, mau chóng xuống dưới chuẩn bị đến đại doanh Bắc Sơn, ta mong các ngươi hiểu, chúng ta là nhóm quân lính đầu tiên trong cả nước được huấn luyện dùng pháo kiểu mới, cũng là đội pháo binh duy nhất tham gia duyệt binh, tuyệt đối không thể làm mất mặt pháo binh, dĩ nhiên cũng không thể để triều đình, người dân và Cảnh đại nhân mất mặt”.
“Vâng…”
Lúc này đại doanh Bắc Sơn đã có mấy chục vạn binh sĩ đến từ khắp nơi tụ tập ở đây, rất nhiều đội hình cực lớn đang sải những bước chân đồng đều, tiến hành huấn luyện, vì bộ binh tham dự duyệt binh quá nhiều, đến cả một trăm đội hình, thế nên số người ở mỗi đội hình lên đến con số chưa từng có trong lịch sử, hai ngàn người.