Mệnh lệnh từ Phù Tang gửi tới chẳng khác gì ngũ lôi giáng đỉnh đối với chúng, nửa tháng trước, bọn chúng còn đang nhiệt huyết bừng bừng, sẵng sàng chiến đấu tạo nên lịch sử, vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn, đến thức ăn cũng trở thành vấn đề nan giải.
Bổn Trác Danh, tướng lĩnh cao nhất của trú quân Cao Ly, đọc phong thư xong thì trầm mặc hồi lâu.
“Tướng quân, làm sao bây giờ? Lương thảo nhiều nhất duy trì được nửa tháng nữa”.
“Đất nước bảo chúng ta tự giải quyết, cướp bóc tại chỗ”.
“Nhưng mấy năm nay Cao Ly bị chúng ta vơ vét mấy lần, e là không có bao nhiêu lương thực”.
“Vậy hãy cướp thành trấn, đại hộ, phàm là những nơi có người sinh sống, phải cướp sạch cho ta”.
“Nhưng nếu làm vậy sẽ không còn ai giúp chúng ta xoa dịu lòng dân, vạn nhất bọn họ liên hợp tạo phản thì sao?”
“Vậy thì giết…”
Cao Ly bị Phù Tang chiếm lĩnh nhiều năm, bách tính sống không bằng chết, giờ lại chịu cảnh binh sĩ Phù Tang cắt đứt nguồn lương thảo cuối cùng, sự khốn khổ này sao có thể dùng lời biểu đạt hết.
Năm thứ ba tân vương triều Cao Ly, chính quyền bù nhìn ban hành chánh lệnh, mỗi thành trì bắt buộc cống nạp năm ngàn tạ lương thảo, nếu không đại quân sẽ chiếm thành, vô số đại hộ bắt đầu tẩu tán gia sản, bách tính cơ cực căn bản không có lương thảo để cống nạp, chỉ có thể phó mặc số mệnh.
Cuối cùng, một cuộc khởi nghĩa đã bùng phát tại tiểu thành Hán Giang, vô số nông dân tay cầm cày cuốc lũ lượt kéo ra đường, đánh chết lũ binh sĩ Phù Tang và đám quân sĩ bù nhìn Cao Ly.
Khởi nghĩa nhanh chóng lan rộng khắp tiểu quốc vỏn vẹn sáu trăm vạn người này, và đây mới chỉ là khởi đầu…
Bổn Trác Danh nhận tin nhân dân Cao Ly khởi nghĩa, không những không nổi nóng, ngược lại nở một nụ cười nham hiểm.
“Truyền lệnh đại quân, bắt đầu tiến công phương nam, giết toàn bộ phản quân, cướp sạch những vùng đất đi qua”.
Những thường dân với vũ khí thô sơ làm sao có thể địch lại hỏa pháo, hỏa tiễn của Phù Tang, trận chiến bắt đầu chính là lúc một bên đuổi giết, một bên chịu chết.
Người Phù Tang chỉ dùng không đến nửa tháng đã giết từ vùng xa nhất phương nam đến phương bắc, tất cả thành trì, lương thảo đều bị vơ vét sạch sẽ.
Càng khiến người ta không thể tin nổi là, tân triều đình Cao Ly thậm chí đưa ra một phong thư quở trách.
“Nhờ có võ sĩ Thiên Chiếu phù hộ, Cao Ly chúng ta mới được an sinh, không ngờ bách tính bị mê hoặc, lại dám đồ sát dũng sĩ Phù Tang, thật sự là sai càng thêm sai, hôm nay, ta hy vọng toàn thể quốc dân, an phận thủ thường, trung thành với dũng sĩ Thiên Chiếu, kẻ nào không tuân lệnh, diệt toàn tộc”.