Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hoàng Tử Cổ Đại Xuyên Về Tương Lai Trở Thành Nông Dân Thế Hệ Mới

Chương 8: Chuẩn Bị Khai Trương Cửa Hàng




Chương 8: Chuẩn Bị Khai Trương Cửa Hàng

Cả nhà cơm ngon, canh ngọt, vui vẻ, quây quần. Lý Học Phàm cảm thấy tội tội Quả Trứng, không ăn được gì, năng lượng mang theo mà cạn kiệt, trở thành đống sắt vụn nằm rỉ sét một xó.



"Chú mà tự tổng hợp năng lượng cho chính bản thân mình thì tốt rồi. Năng lượng gió, năng lượng nước, năng lượng mặt trời...Chỗ chúng ta mặt trời chiếu sáng mười hai giờ, không lo thiếu năng lượng sử dụng." Lý Học Phàm cầm bắp luộc trên tay, miệng nhai nhai nói với Quả Trứng bên cạnh.

"Để anh nghĩ cách kiếm tiền, mua năng lượng cho chú dùng thỏa thích, đảm bảo tuổi thọ của chú dài nhất trong hàng anh em xuất cùng lô, cùng xưởng." Lý Học Phàm an ủi Quả Trứng.

"Bà nó, tôi nảy ra ý này này. Cha Lý ghé vào tai mẹ Lý thì thầm. Bà thấy có được không?"

"Ai biết, thử mới biết được." Mẹ Lý đáp lời. "Cha nó quả là tâm lý, bàn bạc trước với mình, sợ nói ra thằng út “khờ” chờ mong, đến lúc không thành, thằng út lại mất mát. Không chỉ cha Lý mà cả mẹ Lý cũng sợ ánh mắt đen nhánh của Lý Học Phàm từ từ tối lại."

Lý Học Phàm cảm thán: "tình cảm cha mẹ thật tốt không như vua cha kiếp trước, có bao nhiêu bà vợ cũng không hay, thậm chí có người cuối đời, vẫn chưa một lần được diện kiến vua."

Cha mẹ Lý thuộc phái hành động, nói là làm liền cho nó nóng sốt, còn nhiệt, để nhiệt nguội lại quên bẵng. Lý Học Phàm một lần nữa, mắt chữ O, miệng chữ A, nhìn hay bàn tay cha mẹ Lý, kết tụ ra một tấm kim loại.



Cứ như thế, chẳng mấy chỗ cha mẹ đã ghép lại được một tấm hợp kim rộng 6 mét, dài chục mét. Mẹ Lý lại quay quay ngón tay trỏ, tấm hợp kim đã trên gốc cây cây to, cắt bằng đầu, chuẩn bị làm làm cột nhà. Dù nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa. Lý Học Phàm vẫn cảm thấy tuyệt chiêu của mẹ Lý thần kỳ như ngày đầu chứng kiến.

**********************

Chuyện mở cửa hàng ăn làm, mẹ Lý đã nói với con gái, xem có tính khả thi hay không.

Trưa nay, chị hai Lý không ngủ, thực chất ngủ không nổi, ý tưởng mở cửa hàng, tự mình làm chủ, tự tạo công ăn việc làm cho mình. Ngày gia đình còn khá giả những vấn đề đau đầu hiện tại sẽ chẳng bao giờ xuất hiện.

Thời thế đã thay đổi, mãi chìm đắm trong quá khứ vàng son cũng không ích gì. Hiện tại, cúi đầu xin đi làm thêm, lương thấp, đã thế còn mãi không được. Rõ ràng cô cũng đá bỏ công bỏ sức nhưng không lọt vào mắt ông chủ nào.

Mở cửa hàng xem như là một lựa chọn không tồi. Kinh doanh tốt, hỗ trợ gia đình. Làm công ăn lương, lo cho thân còn khó nói gì tới chuyện khác. Đến khi nằm xuống, ước mơ đã bay phương trời nào.

Ngủ không được, chị hai Lý ngồi dậy, việt viết, vẽ vẽ, lên mạng xem các địa điểm cho thuê mặt bằng. Để đảm bảo, chị 2 Lý còn bôn ba chạy đến kiểm chứng lưu lượng người qua lại, giá cả có thích hợp hay không. Chạy cả một buổi chiều, người mệt phờ phạc. Không có một địa điểm thích hợp, chỗ nhìn vắng như chùa bà đanh, bán dăm ba mặt hàng ăn vặt, giá thuê cao ngất ngưởng. Tiền bán hàng tháng, không đủ trả một phần ba tiền thuê mặt bằng. Chẳng lẽ mở kinh doanh, cả ngày lo bù lỗ.



Duy nhất, dưới sân ký túc xá, có một căn phòng dành cho Phó quản lý ký túc ở. Nay, có phòng mới. Ông ấy chuyển đi. Phòng chỉ có một cái cửa lớn, không quá rộng, bình thường chỉ kê được một cái giường đơn, một tủ đồ đựng quần áo, vài vật dụng thiết yếu khác, ăn đã có căng tin bên ngoài.

Phòng nằm ở hướng đông, tầng một, nơi toàn sinh viên nam. Giá thuê một tháng, tám trăm đồng. Đằng sau là khu công anh, tòa án, chung cư dành cho giảng viên đại học. Quán ăn, tạp hóa nhỏ, bán hàng rong, đều được sinh viên ủng hộ nhiệt tình. Sát vách chị hai Lý thuê, đã có một cửa hàng tap hóa bán đồ ăn vặt, đồ khô.

Ông chủ vác cái bụng bầu tám tháng, mãi chưa sinh, có lẽ do ngồi nhiều, mới trung tuổi, đầu đã hói một mảng lớn. Hẳn mỗi lần soi gương ông ấy đều ước “giá như gắn râu làm tóc được thì hay biết mấy.”

Biết chị hai Lý thuê để bán đồ. Ông liền giở thái độ xua đuổi: “tưởng mật mà húp.” Thế rồi ông cùng mấy sinh viên nam khác, cười hô hố. Nhưng ông chủ vẫn tò mò hỏi: “bán chi rứa?” đám sinh viên cũng vểnh tai lên nghe.

Chị hai Lý thái độ phớt lờ, mặc kệ, che đi sự nhút nhát, hổ thẹn, ngại ngùng, lần đầu tiếp xúc với những con người có văn hóa, ăn nói bỗ bã, bất lịch sự. Nhưng không thể đầu voi đuôi chuột, đã làm làm tới cùng, người nhà mới là quan trọng nhất. Chị hai Lý bơm động lực cho bản thân. Thói đời nghèo nó khinh, giàu nó chê.

Bên trái cửa hàng, chị hai Lý dùng một tấm bìa cứng, viết thực đơn, giá tiền. Bên phải gắn một chiếc tivi màn hình lớn. Quay lại cảnh luộc bắp của em út, bên dưới có đường link “cuộc sống nơi hoang mạc” do Quả Trứng quay.

Sinh viên thoải mái truy cập, lên gặm nhấm số liệu trước. Dù chưa có gì bán. Lý Hoa Phàm cũng bắc ghế ngồi trong cửa hàng, vừa học bài, vừa trông chừng tivi, sợ có người táy máy, nghịch hỏng. Sinh viên là một lũ ăn no rửng mỡ, toàn làm mấy chuyện p·há h·oại làm niềm vui.

*****************

“Ông, ông, con gái báo, có quá trời người thích bắp luộc của nhà chúng ta.” Mẹ Lý cần điện thoại nói với cha Lý.



Đoạn phim Quả Trứng quay, được hoan nghênh quá chừng, nhiều người còn vào đây hỏi đặt hàng. Con gái hỏi chúng ta, có nên mở một cửa hàng online bán cả bắp sống và chín hay không?

Cả đời cha Lý gần như được sắp xếp trước. Sinh ra, đi học, lớn lên vào q·uân đ·ội. Cái gì cũng theo ý cha mẹ, gia tộc. Kỳ thật, gia đình không xảy ra chuyện, ông sẽ gắn bó lâu dài với q·uân đ·ội, làm một tướng kỳ cựu, về già lĩnh lương hưu. Hiện tại, ông không khác gì các con, mò mẫn dò mìn tìm đường đi.

“Bảo nó xem xét tình hình mà làm. Cẩn thận không bể nợ, bây giờ chúng ta chỉ dựa vào sức của mình. Nó ở xa, xảy ra chuyện gì, chúng ta khó ứng cứu kịp thời.” Cha Lý nói.

Lý Học Phàm mở mắt tỉnh dậy, tóc xù xù vểnh lên: “Thằng út, chị hai tìm được mặt bằng mở cửa hàng, còn tính toán mở một cửa tiệm online, bán đồ khô, rau củ, giảm bớt nấu nướng, con thấy có được không?”

“Bà nữa, để con nó rửa cái mặt cho tỉnh táo đã.” Cha Lý nói.

Việc làm nhà, Lý Học Phàm không thể giúp được gì. Mang Quả Trứng đi thu bắp, không rõ được mấy vòng nữa thì cạn kiệt nhiên liệu.

“Thằng út, nhìn phát minh mới của cha này. Gắn một tấm hợp kim tròn tròn lên đầu Quả Trứng để tổng hợp năng lượng. Giờ thì con không cần lo, Quả Trứng tùy thời tắt thở.

Trước đây trong bụng Quả Trứng chỉ có một một pin, giờ ba hộp. Còn thêm ba hộp dự trữ. Sẵn sàng cho ngày không nắng, trời âm u.”

Lý Học Phàm không chút nào che dấu, ngưỡng mộ, sùng bái tài năng của cha Lý.