" Hoàng hôn hôm nay rất đẹp cứ nhưng có sức hút để hút người ta đến chiêm ngưỡng nó vậy " Văn Thương nhìn cô " Anh vẫn không hiểu tại sao em thích ngắm hoàng hôn như vậy đấy mà là mặt trời lặn gần tới chân trời nữa , mặt trời mà gần lặn đến đó thì trời gần tối còn gì nữa " cô nhìn về hướng chân trời nở một nụ cười ấm áp " vì nó đẹp " anh đang nằm dài dưới cát nhướng mắt lên nhìn cô " đơn giản vậy sao , ai tin cho được " cô nhìn anh " rồi anh sẽ biết thôi , mặt trời xuống đáy biển rồi về thôi " cô và anh đứng dậy phủi cát trên người xuống " này vào nhà anh ăn cơm xong rồi Tiểu Vân sẽ đưa em về " cô bước đi không quay đầu lại " chắc ở nhà chị cả và bà nội đang đợi cơm em nên em sẽ về nhà ăn " anh nhìn theo hướng cô đi " về cẩn thận đấy " nhìn cô đi khuất qua bãi cát anh mới bước về nhà .
Về đến nhà , anh đẩy cửa đi vào Tiểu Vân đang phụ mẹ dọn cơm lên thấy anh cô bức bối " này tên lười biến anh đi ngắm hoàng hôn với Tiểu Kỳ giờ này mới về phải không , có sắc quên em gái này rồi " thấy Tiểu Vân trưng ra bộ mặt khó ở của mình anh lại xoa đầu cô " anh đi ngắm hoàng hôn với Tiểu Kỳ vì hôm nay con bé không gặp được chuyện gì vui " anh bước vào bàn ăn đưa mẹ bát để bới cơm " bà Nghị Lam đó lại ăn hiếp con bé à " anh bực bội đập tay mạnh xuống bàn , Tiểu Vân đang gấp đồ ăn hết hồn làm rớt miếng thịt kho xuống văng tung toé " này em ở dơ quá rồi đấy " Tiểu Vân liếc anh hét lớn " tại anh làm em hết hồn còn nói em ở dơ nữa " cha mẹ anh nhìn thấy hai anh em gây lộn riết cũng quen " con kể cha nghe xem nhà bên đó có chuyện gì mà khiến A Kỳ không vui " anh nhận bát cơm từ mẹ nhìn sang cha " con không hiểu cái đầu của bà mẹ nuôi Tiểu Kỳ này nghĩ gì luôn rõ ràng là A Thi đẩy bà ta té rồi chấn thương toàn bộ là của A Thi mà bà ta dám nói do A Thi và Tiểu Kỳ cấu kết với nhau muốn giết hại bà ta " Tiểu Vân đang ăn một họng " này anh đừng bênh Tiểu Kỳ của anh quá rồi buộc tội A Thi của em chắc có việc gì đó cậu ấy mới làm như vậy , em không tin rằng cậu ấy không vì chuyện gì mà xô bà mụ đó đâu " cha mẹ nhìn hai anh em sợ sẽ xảy ra chiến tranh nữa , mẹ ngồi vào bàn " rồi A Thi với Tiểu Kỳ có sao không " anh gắp miếng cà nướng để vào bát " hên là nhà đó vẫn còn bà nội Tiểu Kỳ nếu không là hôm nay cả hai chị em họ ở đồn cảnh sát rồi " cha nhìn anh bất ngờ " chuyện nghiêm trọng lắm sao " anh vẫn chăm chú gấp đồ ăn " không nghiêm trọng nhưng với tính cách của bà ta chắc gì không làm lớn chuyện cho xem " mẹ dẻ cá ra thấy trứng gắp một trứng cho anh còn lại cho Tiểu Vân " Chuyện thi đại học của Tiểu Kỳ con có nghe con bé nói gì không " Tiểu Vân ngừng ăn lại nhìn anh " có phải vì chuyện học của Tiểu Kỳ mà A Thi mới xô bà ta không " Anh nhìn Tiểu Vân " em đang nhảy vào câu hỏi của mẹ đấy lo ăn của em đi " cô " Xì" một tiếng rồi ăn tiếp " con cũng có hỏi con bé rồi , con bé nói việc học cả nhà trừ mẹ ra ai cũng ủng hộ mà chỉ là nhà không đủ tiền , con định nhờ mẹ dù gì mẹ cũng bên hội phụ nữ không ấy mẹ giúp con bé tiền trợ cấp đi lên thi đi " mẹ nhìn anh ngừng ăn " mẹ sẽ kêu gọi mọi người giúp con bé " mẹ quay sang nhìn cha " anh không có gì làm thì đi kiếm người giúp con bé lấy được học bổng ba năm đại học đi" cha quay sang nhìn mẹ " để mai anh có dịp đi lên thành phố hợp anh sẽ nói thử hoàn cảnh của Tiểu Kỳ thử xem có nhà hảo tâm nào giúp không " thấy Tiểu Vân không vui vì mới bị anh la " Hình như A Thi xô mẹ là do vụ đi học của Tiểu Kỳ thì phải , lúc con vào trong băng cho mẹ của Tiểu Kỳ con có nghe Vũ Hàng đang kể lại cho cha và bà nội Tiểu Kỳ nghe " Tiểu Vân nhìn anh " em nói rồi mà A Thi không phải người làm sai không có lý do rồi mà " thấy cô còn dỗi anh gắp miếng cá ngon vào chén cô " ăn nhanh đi miếng cá này ngon lắm đấy anh đặt biệt gắp cho em đấy " thấy anh gắp cho cô miếng cá ngon cô liền vui vẻ chở lại " cảm mơn anh hai " cô là một người hay giận dỗi nhưng chỉ cần có đồ ăn là cô sẽ vui vẻ trở lại.