Thể loại: ngôn tình, xuyên không, cổ đại, hài hước HE
Ngay từ khi còn nhỏ thì Hứa Thanh Thanh đã mò côi cha mẹ sống nhờ ở trại trẻ mồ côi đến khi được 18 tuổi và năm nay đã được 21 tuổi, chính vì vậy nên rất mong ước có một cuộc sống hạnh phúc. Tính cách hoạt bát năng động, rất thông minh.Sở thích là chỉnh người,quan trọng là mặt rất dày.
Âu Dương Vũ Hiên là hoàng thượng Minh quốc. Là một chuẩn mỹ nam. Tính cách như tên,vô cùng lạnh lùng.Lên ngôi hoàng đế năm 14 tuổi,18 tuổi,dưới sự trị vì của hắn, đế quốc lên đứng đầu tam quốc,rất nhiều nữ tử thầm mến nhưng hắn luôn luôn trưng ra vẻ mặt băng giá.Thân mang tuyệt đỉnh võ công...vân vân và mây mây....( nổ xíu)
Cuối cùng,trái tim băng giá ấy đã tan chảy dưới cô nương mặt dày hơn cả tường thành nhà chúng ta!
Hãy xem câu chuyện tình yêu hài hước của hai nhân vật này nhé!
Hoàng thượng mặt băng - Hoàng hậu mặt dày.
Cuối cùng...nhờ một lần " tự sát " thành công mà nữ chính của chúng ta đã xuyên không vào thân xác của một hoàng hậu thất sủng!
Mặt đối mặt với nam chính " tảng băng vạn năm di động "! Tạo nên một chuyện tình dở khóc dở cười!
Đa phần nam chính bị chỉnh ~~~
Lề: Thực Ra, hoàng Hậu Nương nương trước kia có một thân phận zô cùng thần bí. hí hí.... Vì cái thân phận này mà Hứa Thanh Thanh đã bị lôi kéo vào một mớ hỗn độn ~
Về HE hay SE thì...khi nào đến chương cuối liền biết ????
____????Trích đoạn ????_____
Mỗ nam nào đó cực kì tức giận mắng té tát vào mỗ nữ còn đang tròn xoe mắt ăn điểm tâm sau khi đốt cả Hiền Hoa cung ( Bánh bao:cung của Hoa phi ó)
- "ngươi mau quỳ hai canh giờ ở đây cho trẫm!!!!"
Mỗ nữ nào đó bình tĩnh ăn hết cả dĩa điểm tâm rồi mới đứng dậy,cười gian xảo:
-" làm hoàng đế thì giỏi lắm hả? To lắm hả?sao giám bắt * hoàng hậu * ta quỳ hở? Có to bằng con heo không mà nói hả? "
Mỗ nam tức giận đập bàn.
-"trẫm bảo ngươi quỳ là vinh hạnh của ngươi! Sao ngươi dám nói trẫm là heo hả?"
-" vinh hạnh cái con khỉ nhà ngươi! Ta không dám nhận! Ngươi giỏi ngươi nhận đi! Hứ! Mà ta có nói ngươi là heo đâu! Ngươi tự nhận đấy chứ! Đồ heo!!!! Heo heo heo heo heo!!!!"
Mỗ nam nào đó hoàn toàn im lặng...thâm tâm bắt đầu tự an ủi...
" ta là đại nhân...không nên chấp kẻ tiểu nhân.....ta là đại nhân...không nên chấp kẻ tiểu nhân...ta là......"
____????Trích đoạn 2????_____
Mỗ nữ cười lớn nhìn đống phi tần nhếch nhác bẩn thỉu đang lê lết dưới đất! Đây là thành quả của nàng đó!
Ahihi! Đồ ngốc!
Dám trêu nàng á?
Hừ! Không có cửa! Vạn năm sau cũng đừng mơ có cửa!!!! Cả cửa sổ cũng đừng mơ có!!!
Mỗ nam gân xanh đầy trán khi nhìn thấy cảnh này. Hắn lo lắng nàng bị bắt nạt,chạy đến chỗ này lại nhìn thấy như vậy!!!
-" đường đường là một mẫu nghi thiên hạ!nàng làm thế này thì mặt mũi trẫm còn để ở đâu HẢ!!!!!!!?????"
Mỗ nữ nào đó cực kì lo lắng hét với đám thái giám nô tỳ.
- "người đâu!!!! Mau kiếm mặt mũi cho hoàng thượng kìa!!! Hoàng thượng không biết để mặt mũi ở đâu rồi á!..."
Sau đó mỗ nữ quay lại nhìn hắn,vẻ mặt cực kì ngây thơ....nhưng ai biết dưới vẻ mặt ngây thơ ấy là con người gian xảo như thế nào chứ!
- "mà Hoàng thượng nè! Là hoàng thượng mà sao trí nhớ kém vậy hở? Ngay cả mặt mình để ở đâu cũng hông nhớ là sao? Với lại mẫu nghi thiên hạ là gì vậy? Ăn ngon hông? Nè nè! Đưa ra cho ta xem i! "
Mỗ nam nào đó nghẹn lời....tiếp tục công việc tự an ủi.
" ta là đại nhân...không nên chấp kẻ tiểu nhân.....ta là đại nhân...không nên chấp kẻ tiểu nhân...ta là đại nhân............khoan! Vì sao ta phải ngoan ngoãn như thế chứ! "
Mỗ nữ nhướn mày...
-" Tối nay nằm dưới đất "
-"............hự..."
Bánh bao
--- đệ nhất thiên hạ lười --- ( chú ý: Truyện rất nhàm, còn có rất không chân thực, ai không thích thì đừng đọc nga ~ ^^)