Người uống trà với Quân Lệnh Hoan hôm nay là Tam tiểu thư của nhà Hình bộ Chu thượng thư.
Chu tam tiểu thư bình thường không có sở thích gì, nhưng lại thích nhất là đọc sách truyện.
Chu tam tiểu thư đã đọc rất nhiều câu chuyện, dĩ nhiên là chưa ăn thịt heo nhưng cũng thấy qua heo chạy. Thấy sự khác thường của Quân Lệnh Hoan, nàng liền kết luận, nam tử mà khiến Quân Lệnh Hoan đuổi theo suốt quãng đường, nhất định không bình thường.
Đối với những chuyện không bình thường ...
Dĩ nhiên hỏi là sẽ biết.
Thế nên khi Quân Lệnh Hoan ủ rũ trở về trà lâu, đã bắt gặp ánh mắt nhiệt tình rực lửa của Chu tam tiểu thư.
Tâm tư Quân Lệnh Hoan rất đơn thuần, dĩ nhiên không thể che giấu được gì.
Chu tam tiểu thư chỉ hỏi vài câu, Quân Lệnh Hoan đã nói hết những tâm tư cất giấu trong lòng.
Nàng nắm góc áo, vò tới vò lui, vẫn cứng miệng.
"Cũng không có gì." nàng nói "Thập Tứ ca ca vẫn luôn bận như vậy, muội vốn không nên hỏi huynh ấy ..."
Hai mắt Chu tam tiểu thư phát sáng.
"Lệnh Hoan, muội rõ ràng là thích hắn rồi!" Chu tam tiểu thư nói.
Quân Lệnh Hoan ngẩn người "... cái ... cái gì?"
Nàng chưa từng nghĩ theo hướng này.
Chẳng qua ca ca này từ nhỏ đã tốt với nàng, nàng cũng đặc biệt thích đi theo ca ca này.
Chu tam tiểu thư hận rèn sắt không thành thép.
"Vậy sao muội muốn đi xem hoa đăng với ca ca này của muội, không muốn đi cùng công tử thế gia mà mẫu thân muội chọn?" Chu tam tiểu thư hỏi.
Lệnh Hoan bĩu môi "Thì không muốn thôi ..."
Chu tam tiểu thư véo mặt nàng.
"Vậy mẫu thân muội bảo muội thành thân với công tử thế gia kia, muội có muốn không?"
Quân Lệnh Hoan lắc đầu thật mạnh.
"Vậy muội muốn thành thân với ai?" Chu tam tiểu thư hỏi.
Quân Lệnh Hoan nói không nên lời, nhưng hai má dần đỏ ửng đến tận mang tai.
Chu tam tiểu thư cũng trở nên gấp gáp.
Tiểu muội này của nàng, tuy là bằng tuổi, nhưng tâm tư vẫn rất non nớt, hẳn là do cả nhà quá mức nâng niu cưng chiều. Ngày thường nàng chơi chung với tiểu muội này sẽ luôn trỗi dậy tâm tính mẹ hiền, lúc này thấy dáng vẻ mơ mộng chuyện tình yêu của tiểu muội, trong lòng càng thêm kích động.
"Mau nói với tỷ, Thập Tứ ca ca đó của muội là ai?" nàng sáp lại gần "Là công tử nhà nào?"
Dù gì khi nghe cái tên này, Thập Tứ hẳn là thứ tự của người này trong nhà. Nàng cũng hiểu biết ít nhiều các thế gia trong kinh, hình như chưa từng nghe nói nhà nào có khả năng như vậy, sinh tận mười bốn người con trai.
Chẳng lẽ là một tiểu tử nhà nghèo?
Vậy thì khó rồi.
Quân gia họ hiển hách như vậy, dù không câu nệ môn đăng hộ đối, cũng không thể để đối phương trèo cao như vậy nhỉ? Chẳng qua, đây là một đoạn kinh điển trong các câu chuyện ...
Chỉ thấy hai má tiểu muội ửng hồng.
"Huynh ấy ... không phải nhà nào cả." nàng nói "Là Đông Xưởng."
Chu tam tiểu thư "......?"
Lại thấy tiểu muội ngước mắt lên, chớp chớp đôi mắt to trong veo, lông mi như chiếc quạt nhỏ vẫy vẫy.
Dù là nữ tử cũng không khỏi cảm thấy xinh đẹp động lòng.
"Tỷ chắc cũng biết huynh ấy." nàng nói "Muội nghe mọi người gọi huynh ấy là Xưởng công."
Chu tam tiểu thư "????"