Phương Hạo Vân đùa hơi quá trớn. Mắt thấy khuôn mặt Hàn Tuyết Nhi đầy u oán, Hạo Vân cười cười nói: "Đừng lo, dù sao em cũng còn nhỏ mà ngực đã như thế này rồi, nếu em thường xuyên để anh xoa bóp giùm em thì chắc chắn không bao lâu sau em sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất ngực" (Thủy Top hay Elly á =.=")
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt Hàn Tuyết Nhi liền đỏ ửng: "Anh Hạo Vân, anh thật lưu manh, em không thèm nghe anh nói nữa......." Nói xong Hàn Tuyết Nhi quay lưng chạy mất.
Nhìn theo bóng lưng Hàn Tuyết Nhi, Phương Hạo Vân có chút xao động. Hạo Vân cảm thấy nuối tiếc khi lúc trước trả lại tự do cho Tuyết Nhi.
Đinh Tuyết Nhu sau khi rời khỏi được đám người bủa vây xung quang, liền cùng Vương Hà và đội bảo vệ vội vàng đi đến chỗ Phương Hạo Vân.
"Hạo vân, anh thật là không có nghĩa khí. Tại sao anh thấy tôi bị vây quanh như vậy mà không lại giúp tôi một tay? " Đinh Tuyết Nhu liền chất vấn Phương Hạo Vân.
"Minh tinh vốn luôn bị mọi người vây quanh tán dương. Huống chi cô không phải là dạng minh tinh bình thường. Tôi nghĩ sau ngày hôm nay chắc cô cũng đã rút ra được vài kinh nghiệm có ích đúng không? " Phương Hạo Vân không thèm quay đầu lại, nhàn nhạt nói. Có thể nhìn ra được Hạo Vân đối với vị đại minh tinh này quả thật không chút hứng thú..
Đinh Tuyết Nhu cũngg không quan tâm đến thái độ của Hạo Vân. Hắn càng làm như vậy càng khiến cho Tuyết Nhu thêm lòng tin vào nghi hoặc của mình. Tuyết Nhu cảm thấy Hạo Vân đúng là có vấn đề nên mới phải trốn tránh cô.
Vương Hà mặc dù không có đi theo Tuyết Nhu. Nhưng ánh mắt thủy chung vẫn nhìn chằm chằm về phía hai người. Nếu Hạo Vân có hành vi quá phận thì cô lập tức kêu người tống cổ Hạo Vân ra khỏi đây.
Đinh Tuyết Nhu mang danh hiệu là thanh thuần ngọc nữ. Hiển nhiên là không ai được phép là ô uế hình tượng đó của Tuyết Nhu.
"Cô có phải là Vương tiểu thư? Kim gia của chúng tôi muốn gặp cô trao đổi một lát" Đột nhiên, một nam nhân mặc vest đen tiến đến chỗ Vương Hà thấp giọng nói.
Vương Hà quay đầu lại tỏ vẻ khinh thường nói: "Xin lỗi, tôi không quen biết Kim gia, càng không muốn gặp mặt ông ta "
Nam nhân mặc vest đen nghe vậy, mặt không chút biến đổi liền nhẹ giọng nói: "Vương tiểu thư, Kim gia biết cô có một người em đang làm việc tại tam giác vàng......"
Lời này vừa nói ra, Vương Hà run lên bần bật, ánh mắt trầm xuống, trừng người nọ một cái liền nói: "Mang tôi đi gặp Kim gia. "
Nam nhân nghe vậy mỉm cười liền...đi trước dẫn đường. Một lát sau, Vương Hà được đưa đến một căn phòng nhỏ phía sau đại điện.
"Vương tiểu thư, Kim gia chỉ cho phép một mình cô vào......" Nói xong nam nhân liền đẩy cửa ra, làm động tác mời. Ý bảo Vương Hà đi vào, còn hắn đứng ngoài canh cửa.
Vương Hà hơi do dự, nhưng đã đến đây rồi nên đành phải tiến vào phòng.
"Sầm-------"
Cánh cửa liền bị đóng lại. Trên cái ghế salon, một trung niên miệng đang ngậm điếu xì gà nhìn cô cười cười: "Quản lý của đại minh tinh đích thực cũng thật là cao quý. Muốn mời cô đến đây nói chuyện đôi chút mà cũng thật là khó khăn. Mời cô ngồi......"
"Ông là Kim gia? " Vương Hà đi đến chiếc ghế salon đối diện Kim gia ngồi xuống, liền hỏi một câu: "Rốt cuộc là ông muốn gì? "
"Tôi chính là Kim gia. Rất đơn giản, tôi muốn thực hiện một giao dịch nhỏ......" Kim gia siết mạnh điếu xì gà trên môi. nhả ra một ngụm khói trắng tinh, lập tức nói: "Cô có nghe nói đến công ty giải trí Hoa Hải chưa? "
Lời này vừa nói ra, Vương Hà liền hiểu ngay. Không còn nghi ngờ gì nữa, Kim gia là vì Nhu Nhu mà mời Vương Hà đến đây. Công ty giải trí Hoa Hải thì Vương Hà đã nghe nói qua, hình như lúc trước có đóng vài bộ phim nhưng mà chủ đầu tư quản lý không chặt chẽ nên đã đóng cửa. Vương Hà âm thầm cười lạnh nghĩ trong lòng, gã Kim gia này não có úng nước không mà lại có ý tưởng mời Nhu Nhu về cái công ty như vậy.
Kim gia dường như đã sớm biết được suy nghĩ đó của Vương Hà vừa cười vừa nói: "Vương tiểu thư chắc đang nghĩ là tôi không bình thường đúng không? Nói không chừng, cô còn đang mắng tôi là…..thằng ngu nữa đúng không? "
Bị Kim gia nói trúng tim đen, Vương Hà xấu hổ cười khan một tiếng, lập tức trầm giọng nói:"Kim gia, tôi không hiểu ông nói vậy là có ý gì. "
"Tôi đã nói rất rõ ràng-----"
Kim gia đứng dậy, tiến đến chỗ Vương Hà đang ngồi vừa cười vừa nói: "Chúng ta đều là kẻ thông minh, ý của tôi chắc cô đã hiểu. Chúng tôi muốn…ký hợp đồng quản lý với đại minh tinh Đinh Tuyết Nhu. Hy vọng Vương tiểu thư sẽ giúp đỡ chúng tôi. Đương nhiên, chúng tôi không phải hạng người ăn xong liền quẹt mỏ. Nếu cô giúp chúng tôi ký kết thành công, chúng tôi sẽ giúp cô mang em trai của cô từ tam giác vàng trở về đây an toàn "
"Ông nói cái gì, tôi không hiểu......" Vương Hà âm thầm giật mình, thế lực của Kim gia quả thật rất lớn. Vương Hà gốc là ở Mã Lai, trừ Vương Hà ra hầu như mọi người đều không biết Vương Hà có em trai. Chỉ là ba năm trước đây, em trai Vương Hà thừa dịp cô không có ở nhà liền xách hành lý bỏ đi, cuối cùng nghe nói là hiện nay đang làm việc ở tam giác vàng nhưng mà bị quản lý nghiêm ngặt, không cho bước chân ra ngoài. Vương Hà đã tìm trăm phương ngàn kế nhưng không thể cứu được em trai của mình. Vì thế, Vương Hà đi theo Đinh Tuyết Nhu kiếm thật nhiều tiền để sau này mướn binh lực bên ngoài đến tam giác vàng cứu em trai. Đây cũng là lý do vì sao khi Đinh Tuyết Nhu muốn dừng chân tại Hoa Hải sinh sống, Vương Hà đã cật lực phản đối.
Chỉ là chuyện này Vương Hà giấu rất kỹ, ngay cả Đinh Tuyết Nhu cũng không biết. Tại sao Kim gia lại có thể biết được?
"Tôi có lợi......Cô cũng có lợi, song phương đều có lợi, sao cô có thể không đồng ý? Như vậy đi, tôi sẽ cho cô xem chút thành ý ...Cô xem......người này có phải là……" Nói xong, Kim gia móc trong túi ra một tấm hình hai tay đưa qua cho Vương Hà cười cười :"Cô cảm thấy người này có quen hay không......"
Vương Hà nghe vậy, vội vàng đón lấy tấm hình từ tay Kim gia, nhìn kỹ, đúng vậy, đây quả thật là em trai của Vương Hà tên là Vương Kim Bảo. Nhưng mà bộ dạng của hắn hiện nay rất tiều tụy, nếu như không quen thân sợ rằng sẽ không nhận ra. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Ông làm sao có tấm hình này? Em trai của tôi tại sao lại ra nông nổi này….. " Vương Hà cầm tấm hình kích động không ngừng, hai tay run rẩy nói.
Mắt thấy biểu hiện của Vương Hà đang kích động không ngừng, trong lòng Kim gia vui mừng không thôi. Đến bây giờ Kim gia đã thật sự bội phục Tần Tử Kiếm, người cứng rắn như Vương Hà mà cũng bị hắn tóm được nhược điểm.
Vương Hà chỉ có một nhược điểm duy nhất, đó là nàng sống cùng với Vương Kim Bảo từ nhỏ nên rất yêu thương người em trai này.
"Vương tiểu thư, cô...đừng kích động. Hãy nghe tôi nói, chúng tôi có thể mang Vương Kim Bảo trở về đây an toàn......bảo đảm sẽ không mất một cong long chân nào của cậu ấy " Nói tới đây, Kim gia đột nhiên cười nói: "Vương tiểu thư, tôi thấy thành ý của chúng tôi đến đây đã đủ, bây giờ đến phiên cô bày tỏ đi chứ......"
"Các ông muốn tôi làm cái gì? " Vương Hà cảnh giác hỏi: "Ký kết với Nhu Nhu sao? Không có khả năng, Nhu Nhu không chịu sự quản lý của ai cả, chúng tôi đang tiến hành mở công ty giải trí, đoán chừng vài tháng nữa là sẽ khai trương. Trừ chuyện đó ra, các ông muốn gì cũng được, muốn tiền có tiền, muốn nữ nhân......có nữ nhân"
"Chúng tôi quả thật là muốn nữ nhân......nhưng mà nữ nhân đó không phải là cô" Kim gia khinh thường nói: "Mặc dù Vương tiểu thư cũng là một mỹ nhân, nhưng mà chúng tôi đối với Đinh Tuyết Nhu có hứng thú hơn. Còn chuyện công ty của các cô sắp khai trương, tôi cũng đã nghe qua. Nhưng mà tôi cũng muốn nhắc nhở cô, em trai cô bị té từ trên cao xuống, đang hôn mê bất tỉnh, nếu không chữa trị sớm e rằng…...hắn không chết cũng trở thành tàn phế. Nói không chừng, nếu hắn biết chuyện này lại trách cô không ngừng. Được rồi, chuyện cần nói tôi cũng đã nói xong. Tôi còn có việc phải làm. Chào cô....."
Nói, Kim gia đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Chờ một chút----! "
Vương Hà nhìn chằm chằm vào tấm hình, cô cảm thấy lời Kim gia nói cũng có lý.
"Các ông thật sự có thể cứu em trai tôi trở về sao? Vì sao tôi phải tin các ông? " Vương Hà gọi Kim gia lại, gằn từng chữ một hỏi.
Kim gia mỉm cười, ngồi xuống một lần nữa, trầm giọng nói: "Chúng ta có thể ký một tờ hợp đồng cam kết việc giải cứu cho em trai cô, nói như vậy chắc cô đã hài lòng phải không Vương tiểu thư? "
"Tôi muốn suy nghĩ lại? " Vương Hà trong lòng vẫn còn có chút do dự.
"Cô muốn sao cũng được, dù sao tôi cũng không vội, tôi có rất nhiều thời gian, chỉ là em trai của cô hình như chẳng còn được bao nhiêu thời gian đâu nhỉ......" Kim gia nhàn nhạt nói.
"Thành giao----! "
Trừ Đinh Tuyết Nhu ra. Trong lòng Vương Hà lúc nào cũng có thằng em trai Vương Kim Bảo này. Bây giờ có cơ hội cứu em trai, Vương Hà làm sao có thể bỏ qua được.
"Vậy được rồi " Kim gia cười cười nói: "Đây là bản hợp đồng giữa chúng ta, nếu không có gì khúc mắc vậy chúng ta cùng ký kết? Chỗ này có phần bổ sung hợp đồng, chỉ có khi nào chúng tôi cứu được em trai cô ra ngoài thì hợp đồng này mới có hiệu lực......"
Vương Hà nhìn kỹ bản hợp đồng này, những điều khoản trong này đã chứng minh rõ ràng đây là tờ giấy bán thân. Chỉ duy nhất phần bổ sung hợp đồng là điều khoản xem như còn có chút công đạo. "Sao rồi? Có thể cùng nhau hợp tác hay không….? " Kim gia trầm giọng hỏi, cầm một cây bút chuẩn bị ký tên.
"Tôi không thể ký thay cho Đinh Tuyết Nhu được. Tôi chỉ có thể cầm bản hợp đồng này đi khuyên cô ấy" Vương Hà giải thích nói: "Tôi mặc dù là quản lý của cô ấy. Nhưng trên pháp luật, chúng tôi không hề ký kết với nhau điều gì, cho nên nếu tôi ký vào đây cũng vô dụng mà thôi " Đinh Tuyết Nhu xem Vương Hà là chị em nên trên mặt pháp luật không hề ký kết với nhau điều gì cả, hoàn toàn là làm việc theo tình cảm.
"Nói như vậy, cô không làm chủ được sao? Thật đáng tiếc......" Đôi mắt Kim gia đôi mắt hiện lên một tia giảo hoạt, lập tức đứng dậy nói: "Đã như vậy, chúng ta ngừng giao dịch tại đây đi. Cô cứ an phận về làm quản lý của cô, nói không chừng…..em trai cô dưới suối vàng chắc cũng không oán trách cô đâu "
Vương Hà nghe vậy, trong lòng bỗng quặng đau, tinh thần tê dại. Tam giác vàng là nơi nào, Vương Hà hoàn toàn hiểu rõ, nơi đó chính là địa ngục nhân gian. Lời của Kim gia nói cũng có đạo lý, nếu để Vương Kim Bảo ở đó, quả thật sống không bằng chết.
"Chờ một chút, tôi có biện pháp......" Vương Hà cắn răng, nghĩ đến một việc có thể làm hợp đồng có hiệu lực. Đương nhiên, là vì Vương Hà không muốn hại Đinh Tuyết Nhu nên từ đầu không hề nhắc đến. Nhưng nay vì cứu em trai nên Vương Hà không thể do dự được nữa.
"Hợp đồng phải chỉnh sửa đôi chút theo ý của tôi, nếu không hợp đồng này không thể có hiệu lực......" Về mặt pháp lý, Vương Hà mặc dù cùng Đinh Tuyết Nhu không hề ký kết hợp đồng nào. Nhưng mà ai ai cũng biết được rằng Vương Hà là quản lý của Đinh Tuyết Nhu. Nói đơn giản một chút chính là trước kia hoàn toàn là Vương Hà nghe lời của Đinh Tuyết Nhu. Nếu bây giờ Vương Hà giả chữ ký của Đinh Tuyết Nhu, sau đó ký lấy danh nghĩa quản lý của Đinh Tuyết Nhu ký vào bên cạnh để chứng thực thì hợp đồng sẽ có hiệu lực.
Kim gia suy nghĩ một chút yêu cầu của Vương Hà. Sau đó liền gọi điện xin ý kiến của Tần Tử Kiếm.
Được sự đồng ý của Tần Tử Kiếm, Kim gia liền sửa bản hợp đồng theo kế hoạch của Vương Hà mà tiến hành.
Từ bây giờ Đinh Tuyết Nhu đã không còn tự do nữa, bản thân nàng đã thuộc quyền sở hữu của công ty giải trí Hoa Hải. Mặc dù không đạt được kết quả như dự kiến của Tần Tử Kiếm, nhưng trong tương lai Đinh Tuyết Nhu sẽ sớm thuộc về công ty giải trí Hoa Hải.
"Nhu nhu, xin lỗi em, chị không muốn làm như vậy đâu, nhưng chị không thể thấy chết mà không cứu, chị không thể để Kim Bảo ở đấy chịu khổ được nữa......" Sau khi hợp đồng đã được ký kết, Vương Hà nhìn tờ hợp đồng khóc không ngừng.
Đinh Tuyết Nhu cho đến bây giờ vẫn còn chưa hay biết rằng cô bị người chị em tốt nhất bán đứng. Ánh mắt của Tuyết Nhu thủy chung luôn đặt trên người Hạo Vân. Tuyết Nhu không ngừng dò xét Hạo Vân từ trên xuống dưới, dường như là đang tìm kiếm gì đó trên người Hạo Vân.
Phương Hạo Vân trong lòng hơi xao động, nếu cứ như thế này mãi sớm muộn Đinh Tuyết Nhu cũng vạch trần thân phận của Hạo Vân. Mặc dù đã thay đổi khuôn mặt, nhưng mà cơ thể này vẫn là của Hạo Vân. Hắn sợ rằng Đinh Tuyết Nhu sẽ phát hiện ra điều gì đó.
"Đinh tiểu thư, hay là chúng ta cùng nhau khiêu vũ một bản, cô có thấy khu vực khiêu vũ ở trong đó không......nơi các đôi tình nhân đang ôm nhau đấy……à cô đừng hiểu lầm......tôi quả thật rất có hứng thú với cái mông của cô….." Phương Hạo Vân cố ý chọc giận Đinh Tuyết Nhu để cô rời xa hắn.
"Anh......anh thật là vô sỉ----! "
Đinh Tuyết Nhu luôn giữ hình tượng thanh thuần ngọc nữ nên chưa từng mắng ai ở chỗ đông người như thế này. Nhưng quả thật, lần này Hạo Vân đã vô sỉ quá mức chịu đựng của Đinh Tuyết Nhu.