Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 672




Ngay lúc tôi nhìn thấy con gái của tôi là do Liễu Liệt Vân biến thành, trong lòng lập tức dâng lên một cơn tức giận không tên. Có trách thì trách do cái hơi thở kì lạ ở trong cái hang động kia rất nặng đã áp xuống khí tức trên người Liễu Liệt Vân, khiến cho tôi nhất thời không có cách nào đoán ra được thân phận của cô ta.

Nhưng mà lần này gặp lại Liễu Liệt Vân, cô ta hiện tại là dáng vẻ tồi tàn nhất mà trước giờ tôi nhìn thấy. Lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, tôi đã kinh ngạc với dáng vẻ xinh đẹp lộng lẫy và khí chất ngang ngược độc đoán lúc làm Thiên Hậu của cô ấy. Đến bây giờ, cô ấy mặc trên người một cái áo khoác blazer nữ mỏng manh, đầu tóc thì rối mù xoã trên mặt đất. Có thể là do vừa nãy bị Liễu Long Đình đánh bị thương nên vào lúc này không có cách nào từ trên mặt đất mà đứng dậy được, lại không có hét lên, chỉ là nghiến răng nghiến lợi chịu đựng sự đau khổ căm hận nhìn tôi và Liễu Long Đình, cuối cùng cô ta cũng không nói ra một lời nào.

Hơi thở trong hang động này đã ém xuống hết toàn bộ khí tức ở trên người Liễu Liệt Vân, vì vậy vừa nãy lúc Liễu Long Đình tấn công về phía đứa bé gái nhỏ đó cũng không ngờ rằng đứa bé này lại là do Liễu Liệt Vân biến thành. Bây giờ nhìn thấy Liễu Liệt Vân đã khôi phục lại dáng vẻ, sắc mặt Liễu Long Đình trong nhất thời có chút ngạc nhiên. Tôi nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên này của Liễu Long Đình, trong lòng nghĩ rằng Liễu Long Đình chắc sẽ không lại vì Liễu Liệt Vân mà lại làm ra chuyện ngu ngốc gì nữa chứ.

Nhưng mà thật may là ánh mắt kinh ngạc của Liễu Long Đình cũng đã biến mất rồi, anh cũng không nhìn Liễu Liệt Vân thêm nữa, chuyển mắt nhìn thẳng sang U Quân đang đứng ở bên cạnh cách chúng tôi không xa, hỏi anh ta: “Nếu như anh giao Ánh Nguyệt ra đây, tôi có thể xem xét tha cho anh một mạng.”

Khi Liễu Long Đình nói những lời này, trong miệng liền niệm mấy câu thần chú, chỉ nhìn thấy trên mặt đất xung quanh chúng tôi lập tức xuất hiện ra một số người. Mấy người này bao gồm có những đứa trẻ hơi lớn, có những người trưởng thành, còn có những người già, hơn nữa trên người những người này còn tỏa ra tiên khí, lại tự do độn thổ. Lúc bọn họ đi đến chỗ chúng tôi, U Quân không hề phát hiện ra manh mối gì cả, nếu như tôi đoán không nhầm thì những người đi theo Liễu Long Đình đến chắc hẳn chính là vài thần núi nhỏ đến từ sông núi khác.

U Quân trước đây từng là thần núi cai quản sông núi ở mọi nơi, nhưng mà trên mỗi ngọn núi lại có thần núi nhỏ bọn họ độc lập cai quản của một mảnh khu rừng, thần núi cũng nắm giữ vận mệnh của sông núi, cho nên vừa nãy lúc Liễu Long Đình và bọn họ đến. Chỉ cần những vị thần núi như bọn họ làm phép bảo hộ lên người Liễu Long Đình, U Quân vốn dĩ không thể nhận biết được. Mà cái hang động trước mắt tôi nghĩ chắc cũng không phải là một cái hang động bình thường gì đâu, nếu không U Quân cũng sẽ không hao tâm khổ sức mà lừa tôi đi vào.

“Hi Hoàng, cái hang động này đã tồn tại từ thời kỳ thượng cổ, từ thời xa xưa trong cái hang động này đã hút rất nhiều thứ, nhưng thông thường những thứ đi sâu vào trong hang động thì mãi mãi không đi ra được nữa.

Một thần núi già cúi người trước mặt tôi bẩm báo.

Vị thần núi già vừa nói xong, tôi lại nhìn vào phía trong hang động, chả trách ở cửa hang động này không một ngọn cỏ nào sinh sống, đến cả Liễu Liệt Vân vừa nãy cách ở cửa hang không quá xa, tôi bây giờ mới nhìn thấy cô ta đang từng chút từng chút một từ trong hang động mà bò ra, hơn nữa sở dĩ cô ta chỉ bò ra là bởi vì nếu như đứng lên, thì sẽ ngay lập tức bị hút vào trong hang động, vì vậy nếu nằm sấp trên mặt đất thì cô ta sẽ không dễ dàng mà bị hút vào. Bây giờ tôi gần như có thể tưởng tượng được nếu như lúc nãy tôi vừa nhìn thấy đứa bé gái nhỏ mà thật sự cứ vậy chạy vào trong hang động, có lẽ là bây giờ tôi đã bị cái hang động này hút vào bên trong rồi.

“Vậy cái hang động này gọi là hang động gì?”. Tôi hỏi thần núi già.

Thần núi già này nói rằng cái hang động này không có tên, bởi vì quá nguy hiểm nên rất lâu trước đây đã phong ấn toàn bộ cái hang động này rồi. Chỉ là không ngờ được bây giờ lại bị U Quân giải trừ phong ấn, dùng để đối phó với tôi.

Quả nhiên U Quân đối với tôi thực sự không có một chút lòng tốt nào, mục đích anh ta hẹn tôi đến nơi này chính là bởi vì muốn nhìn thấy tôi chết.

Nhưng mà vừa nãy không dễ dàng gì U Quân mới lừa được lòng tin của tôi, bây giờ lại không ngờ rằng Liễu Long Đình đột nhiên lại đến, kế hoạch của anh ta đã bị phá hỏng.

Nhưng mà trong kế hoạch này anh ta cũng chưa tổn thất gì, bây giờ việc anh ta nên lo lắng chính là tôi và Liễu Long Đình cùng các vị thần núi đều đang vây quanh anh ta, pháp lực bây giờ của anh ta lại không mạnh, vốn dĩ là đã không còn đường lui nữa rồi!

Chúng tôi vây U Quân lại, tôi quay đầu nhìn Liễu Long Đình nói một câu cảm ơn, nếu như không phải anh ấy kịp thời đến ngăn cản, có lẽ lúc này tôi đã chết trong cái hang động sâu thăm thẳm này rồi.

Liễu Long Đình nghe thấy lời cảm ơn của tôi lập tức nở nụ cười về phía tôi, đúng ngay lúc này, Cô Hoạch Điểu và Hư cũng chạy về phía này vây chặt U Quân lại cùng với chúng tôi, U Quân lúc này có chạy đằng trời cũng không thoát.

“Nếu như anh giao con gái lại cho tôi, tôi vẫn có thể xem xét việc tha cho anh một mạng.”

Tôi hoàn toàn không tình nguyện mà nói ra câu này với U Quân, bởi vì trong lòng tôi cảm thấy ngay cả khi anh ta thả con gái tôi ra, tôi cũng sẽ hận không thể giết chết anh ta ngay lập tức.

U Quân nhìn thấy nhóm người chúng tôi đang vây kín quanh mình, trên khuôn mặt không có chút lo lắng sợ hãi nào, ngược lại còn nhếch mép cười về phía tôi: “Các người nhiều người đến vậy mà bao vây giết một mình tôi, không cảm thấy đây là đang ỷ đông hiếp yếu sao?”

Bây giờ tôi không có nhiều thời gian sức lực mà nghe những lời nói nhảm của U Quân, Cô Hoạch Điểu lúc này biến thành một chú chim nhỏ bay lại đứng lên vai tôi, hợp tác vô cùng ăn ý. Ngay lúc tôi muốn vận công đánh U Quân, cậu ta bỗng nhiên biến ra một con chim sẻ lớn có năm cái đầu, năm cái đầu cùng dài ra, so với cơ thể của cậu ta vẫn lớn hơn, hai cái móng vuốt của cậu ta nắm chặt lên cái áo trên bả vai tôi, năm cái mỏ mở ra, phun ra năm quả cầu lửa lớn, liền đốt cháy người của U Quân, hơn nữa cả năm cái mỏ đều mắng chửi U Quân, nói U Quân sớm ngày đi chết đi!

Sau khi cơ thể của U Quân bị quả cầu lửa lớn của Cô Hoạch Điểu điều phun ra đốt cháy, anh ta không hề vùng vẫy, hơn nữa còn đứng yên mà không hề động đây, mặc cho ngọn lửa lớn đang đốt cháy trên người, dường như anh ta không hề có chút sợ hãi.

Trước đây chúng tôi biết sinh mạng của U Quân ngoan cường đến mức lạ thường, nhưng khi nhìn thấy ngọn lửa này vốn dĩ không thể thiệu chết anh ta, tôi cũng dùng ma thuật hiện ra cái gương thu ánh nắng từ mặt trời phản chiếu lại về phía U Quân.

Cái ánh sáng này vô cùng chói mắt, đây là ánh sáng mặt trời, nếu chiếu lên người của yêu quái có tu vi thấp kém nhất định sẽ khiến hồn bay phách tán! Nhưng mà điều chúng tôi không ngờ được là vào lúc luồng ánh sáng chiếu về phía U Quân, Liễu Liệt Vân bỗng nhiên lao vào chắn trước người U Quân, thay anh ta đỡ toàn bộ luồng ánh sáng đó. Luồng ánh sáng này đánh thẳng vào lưng của Liễu Liệt Vân làm thủng một mảng lớn, hơn nữa vào lúc Liễu Liệt Vân chạy đến đỡ cho U Quân, tôi mới nhìn thấy bụng của cô ấy lại to một cách kỳ lạ, giống như bụng của người phụ nữ bình thường đang mang thai ba bốn đứa con vậy!

Trước đây tôi biết Liễu Liệt Vân đã mang thai, nhưng mà tôi không ngờ được mang thai lâu đến vậy mà còn chưa sinh, đây là đã qua hai năm rồi đấy!

Liễu Liệt Vân cố chịu đựng dòng máu chảy ở phía sau lưng, dùng pháp lực làm tiêu tan ngọn lửa đang đốt trên người của U Quân, nhưng mà cho dù Liễu Liệt Vân có làm chuyện gì cho U Quân đi nữa, người phía này bây giờ vẫn tỏ thái độ cũ với Liễu Liệt Vân. Nhìn thấy Liễu Liệt Vân lao về phía mình, khuôn mặt thậm chí cũng không hề bị lửa làm cháy đen giống như là một miếng da vẽ đẹp để dán lên đầu một con quái vật xấu xí. U Quân trở tay giữ chặt Liễu Liệt Vân đang ôm lấy anh ta, ấn giữ cổ của Liễu Liệt Vân một cách mạnh mẽ. Dáng vẻ của anh ta như muốn giết chết Liễu Liệt Vân, sau đó bình tĩnh nói với chúng tôi: “Các người giết chết tôi rồi vậy thì đừng bao giờ nghĩ đến việc gặp lại con gái của hai người. Để tôi đi, nếu không tôi sẽ giết chết người phụ nữ này.”

Cách xưng hô U Quân đối với Liễu Liệt Vân vô cùng gay gắt, mà lúc Liễu Liệt Vân nhìn chúng tôi trong mắt không hề có một giọt nước mắt, tinh thần tê liệt giống như sớm đã quen với điều đó rồi.

Tôi nhìn thấy biểu cảm vô hồn của Liễu Liệt Vân như bây giờ, vừa hận cô ta vừa đau lòng thay cô ta. Cho dù cô ta mang thai con của U Quân, đến cái hang động nguy hiểm như thế này cô ta cũng dám đi vào nộp mạng, bây giờ lại không màng đến tất cả mà cứu U Quân, nhưng con người vô tình kia cũng không hề chấp nhận tình cảm của cô ta dù chỉ một chút. Nên mắng thế nào đây, còn có thể mắng thế nào nữa đây.

Liễu Long Đình nhìn thấy Liễu Liệt Vân bị uy hiếp, anh cũng nhìn vào ánh mắt của Liễu Liệt Vân nhưng cũng không có chút đồng tình, vẫn như cũ không hề hạ lệnh thả U Quân ra. Suy cho cùng lúc trước, là Liễu Liệt Vân đã từ bỏ mối quan hệ chị em của hai người chỉ vì để cứu U Quân, tôi nghĩ trái tim của Liễu Long Đình chắc là đã chết vào lúc đó rồi. Hơn nữa, lần đó là bởi vì tôi tức giận với Liễu Long Đình mới hại con của chúng tôi rơi vào trong tay của U Quân, nếu như Liễu Long Đình lần này lại nhẹ tay nữa, giữa tôi và anh ấy sau này sẽ không còn có sau này nữa, Liễu Long Đình anh ấy cũng hiểu đạo lý này.

Lúc U Quân nhìn thấy cho dù anh ta nắm giữ tính mạng của Liễu Liệt Vân để đổi lấy con đường sống cho anh ta nhưng chúng tôi vẫn thờ ơ, U Quân lập tức cười lạnh với chúng tôi, nói: “Nếu như các người đã không đồng ý, vậy thì đừng có mà trách tôi.”

Nói xong một tay trực tiếp nắm lấy đồ trên người Liễu Liệt Vân mà xé ra, móng vuốt sắc bén trực tiếp hung hãn mà lột da ở bụng Liễu Liệt Vân, từ trong bụng cô ấy móc ra đầu của một con rắn đen!