Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 590




Tôi nói với cây trâm những lời này xong, lại niệm thần chú phong ấn lời nói của mình lại, sau đó gọi một cung nữ đến, dặn dò buổi chiều hãy đưa vật này đến cung Đế Hậu, nhất định phải giao tận tay cho Đế Hậu, về phần vì sao phải chọn chiều nay, đó là bởi vì U Quân vừa đi, nếu ngay lúc này tặng gì đó cho Liễu Liệt Vân, chắc chắn anh ta sẽ nảy sinh nghi ngờ.

Cho dù bây giờ anh ta cũng chưa hoàn toàn tin tưởng tôi, nhưng lớp giấy dán cửa này có thể giữ được bao lâu thì giữ bấy lâu, nếu như xé rách thì tôi cũng xem như xong rồi.

Ngày hôm qua tôi đến cùng với U Quân, Long Nhi vẫn còn ở nhân gian, hôm nay tôi liền phái người xuống nhân gian một chuyến, U Quân uống máu của tôi, sẽ thu lại đám yêu tà đã thả xuống phàm trần, giờ đây Lạc Thần vẫn chưa được U Quân thả ra, vậy nên giờ đây tôi sắp xếp những việc trước đây của Lạc Thần đều đưa cho Long Nhi đi xử lý.

Lúc U Quân rời đi cũng không hề nói với tôi về việc thả Lạc Thần, giờ đây U Quân đi rồi, trên thiên đình này tôi là lớn nhất, tôi cũng chỉnh trang quần áo cho chỉnh tề rồi đi đến thiên lao thăm hỏi Lạc Thần, tuy rằng tôi không thể ra lệnh thả anh ra đi, nhưng trong khả năng quyền hạn của mình, tôi nhất định sẽ để Lạc Thần trong thiên lao không phải chịu chút khổ sở nào.

Tôi dẫn theo vài tướng sĩ bảo vệ hoàng cung đi đến thiên lao, trước đây lúc U Quân giam giữ Lạc Thần, U Quân đã hạ lệnh không ai được vào thăm, cho nên lần này tôi bước đến cổng thiên lao liền bị những quan sai trông coi thiên lao ngăn lại, bảo rằng tôi không được bước vào

Tôi cũng đã lường trước được kết quả này, U Quân tự mình ra lệnh giam giữ, mà lúc này trong mắt những người canh ngục kia tôi chỉ là một thần tử dưới trướng U Quân, bọn họ không thể cãi lời U Quân mà cho tôi qua được.

Đây chính là thiên đình của tôi, nếu ngay cả thiên đình của mình mà tôi cũng không khống chế được, nuôi dưỡng đám người không đủ trung thành tận tâm với tôi, như vậy làm sao được chứ? Tôi cần thoát khỏi triều cục mà U Quân đang khống chế, hơn nữa từ giờ trở đi, chỉ cần đứng về phía U Quân mà chống lại tôi đều sẽ giáng chức không xá miễn, phải sử dụng hiệu quả chiêu giết gà dọa khỉ, thuận theo tôi nhất định sẽ được đền đáp, thế giới này có vị Đế vương mới lên ngôi nào mà không dựa vào vài câu thiên hạ nhân từ để củng cố sự thống trị của mình, một nửa sự phồn hoa thịnh vượng đều là dùng máu tưới chồng chất mà thành.

Vào lúc những người canh ngục ngăn tôi lại, những tướng sĩ mà tôi mang đến liền lao lên phía trước, gầm lên một câu trên thiên đình này Hi Hoàng là tôn quý nhất, chỉ cần chống lại ý chỉ của Hi Hoàng đều khép vào tôi nhục nhã thánh thần để xử lý, nói xong liền mạnh bạo kéo đám người canh ngục này đi.

Thuộc hạ không an phận chính là tội lớn, cho dù dưới thời Nhân đế trước đây phạm phải tội thế này cũng bị tước đi quyền lợi của thần tiên hoặc phán tử hình, hiện tại cũng giống như vậy, sau khi những người canh ngục bị bắt giữ, những canh ngục khác cũng không can đảm như thế, liền nhanh chóng chạy ra nghênh đón tôi, mở cửa ngục mời tôi bước vào.

Khi tôi nhìn thấy Lạc Thần, Lạc Thần đã sớm cảm nhận được tôi đến đây, thấy tôi vì mình anh ta mà đến đây, anh ta bỗng lộ ra vẻ đau đớn tự trách, lúc này ở trong ngục, anh ta cũng đã thay đổi trở lại bộ dạng đàn ông, vừa nhìn thấy tôi lập tức nói xin lỗi, anh ta quá nóng vội vậy nên cũng khiến tôi cảm thấy hơi phiền.

Lạc Thần chỉ muốn nhìn thấy U Quân nhanh chóng thất thế, cho nên mới nóng vội như vậy, không chỉ anh ta, đến cả tôi cũng chỉ hận chưa thể lật đổ U Quân, khiến anh ta không cách nào trở tay, ngày hôm qua chính là một cơ hội tốt nhưng tôi lại bỏ lỡ mất.

Tôi vươn tay nắm lấy tay Lạc Thần, ra lệnh cho vệ binh bên cạnh lui xuống, xem ra Lạc Thần không có người quen nào đi theo tôi, chỉ có một mình tôi đến đây, tuy rằng kiếp trước anh ta là thuộc hạ của tôi, nhưng tình cảm giữa tôi và anh ta đều sinh ra từ lúc còn ở nhân gian, khi đó tôi yếu đuối vô dụng, Lạc Thần vẫn luôn bảo vệ tôi, mà giờ đây cho dù tôi đã trở thành Hi Hoàng tôn quý dưới trướng U Quân, Lạc Thần vẫn luôn quan tâm đến tôi như trước.

“Anh không đem đến phiền phức gì cho tôi cả, anh cứ xem như ở nơi này nghỉ ngơi vài ngày, phần lớn những việc của anh tôi đã sắp xếp Long Nhi đi làm, anh yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng cứu anh ra.”

Hiện tại mối quan hệ giữa tôi và U Quân đang ở thời điểm tế nhị, tôi không dám làm trái ý anh ta sau lưng, tự ý thả Lạc Thần ra, Lạc Thần cũng nhìn thấy vẻ khó xử của tôi, nhanh chóng nói với tôi rằng không sao cả, anh ta được thả ra lúc nào không quan trọng, chỉ là anh ta bị nhốt lại ở đây tôi sẽ bị ít đi một người xử lý công việc, ngay cả việc đến thiên lao tôi cũng phải tự mình ra oai, anh ta chỉ vừa nghĩ đến việc này đã cảm thấy vô cùng áy náy.

Tôi vươn tay vỗ vỗ vai Lạc Thần, cũng không nói thêm gì nữa, giờ đây chúng tôi vẫn chưa ổn định, dù là làm gì cũng là điều nên làm

Tôi ở cùng với Lạc Thần một lúc, Lạc Thần đột nhiên hỏi: “Hi Nhi, em thật sự muốn dùng cả đời để đối phó với U Quân sao?”

Nói đến vấn đề này trong lòng tôi lại đau xót: “Sao có thể thể được, nếu như dùng cả đời chỉ để đối phó với anh ta vậy thì hết thảy còn có ý nghĩa gì nữa? Ngày hôm qua tôi đã bỏ lỡ một cơ hội, U Quân chỉ cần mất đi đỉnh Tạo Vật thì chỉ là một yêu quái bình thường, nhất định lần sau chúng ta vẫn còn cơ hội.”

Ngày hôm qua đã mềm lòng mà nương tay khiến tôi giờ đây cảm thấy rất hối hận, nhưng chỉ cần U Quân một lần nữa lấy đỉnh Tạo Vật ra tôi nhất định có thể khiến anh ta lấy ra lần nữa, U Quân mất đi sức mạnh của đỉnh Tạo Vật thì anh ta cũng chẳng đủ sức uy hiếp tôi được nữa

“Nếu như cần thiết, em tìm Liễu Long Đình đi, hai người đã bỏ lỡ quá nhiều, nếu em không phải gả cho U Quân, chắc rằng hai người giờ đây cũng không có ngăn cách sâu xa như vậy.”

Lúc Lạc Thần nhắc đến Liễu Long Đình trong lòng tôi nhất thời có một cảm giác khó tả trào dâng, tình cảm giữa tôi và Liễu Long Đình trong lúc đó đích cảm tình, giống như trái cây còn chưa chín đã bị mưa gió làm hư hỏng, thối rữa rồi, sẽ không thể phát triển, không thể chín được nữa.

Chỉ là tôi nghĩ nếu như tôi không gả cho U Quân, chỉ e rằng tôi và Liễu Long Đình cũng không chỉ dừng ở thái độ cách xa nhau ngàn dặm, bởi vì không có hy vọng, tôi không muốn phải bỏ ra càng nhiều tình cảm chẳng chút ý nghĩa gì thế này.

“Làm gì có nhiều cái nếu như đến thế, nếu như có thì bọn tôi cũng đã không biến thành như vậy, anh cứ yên tâm nghỉ ngơi trước đi, đợi tôi, tôi sẽ không để anh ở đây chịu khổ vô ích đâu.” Tôi nói với Lạc Thần xong liền xoay người rời khỏi ngục, Lạc Thần dường như muốn gọi tôi lại, nhưng rồi cũng không mở miệng, nhìn tôi biến mất khỏi tầm mắt anh ta.

Buổi chiều, cung nữ trong cung của tôi truyền những lời tôi muốn nói với Liễu Liệt Vân ra ngoài, hơn nữa lúc chạng vạng, tôi cũng vờ ra vẻ muốn đi gặp U Quân đích bộ dáng, gọi người đến giúp tôi ăn mặc, để mọi người trong cung đều nghĩ tôi đến Cửu Trùng Thiên gặp U Quân.

Tôi chỉ đưa theo bảy tám thị vệ mà tôi tin tưởng theo tôi rời cung, trên đường đi về hướng Cửu Trùng Thiên, tôi bảo bọn họ đưa mình đến cung Đế Hậu trước, đến lúc đó đợi tôi đến cung của Liễu Liệt Vân, Liễu Liệt Vân tự nhiên sẽ biết phải làm thế nào, còn tôi sẽ biến ra một cơ thể giả rồi dùng thần liễn thoát thân khỏi đây.

Bởi vì U Quân ở Cửu Trùng Thiên, còn tôi vốn không muốn bước vào Cửu Trùng Thiên một bước, tôi nghĩ chán ghét một người cũng chỉ đến thế mà thôi, nhưng tôi không trách anh ta, mỗi một giao dịch của chúng tôi đều là tôi tự nguyện.

Nhìn thấy thần liễn trước mặt từ từ đi xa, giờ đây tôi cũng không biết mình phải đi đâu, nhớ đến những lời ban sáng Lạc Thần nói với tôi, nhất thời trong đầu tôi lại nảy ra ý muốn đi đến núi Trường Bạch.

Tôi muốn gặp anh ấy.

Nhưng tôi vẫn còn phải quay trở lại thiên đình, rõ ràng biết đã không thể quay về như trước, gặp lại còn có ý nghĩa gì?

Một đêm trôi qua, tôi vẫn rất tin tưởng vào kế hoạch của mình, quả nhiên sáng hôm sau, hộ vệ của tôi trở về bẩm báo, nói rằng U Đế đã hạ lệnh cho Đế Hậu chuyển đến thiên đình, về sau sẽ cùng bầu bạn với tôi,

Xem ra tối qua Liễu Liệt Vân hầu hạ U Quân đã làm cho anh ta vừa lòng, sau đó lại thổi gió bên tai, anh ta liền đồng ý, bằng không đường đường là Đế hậu của Cửu Trùng Thiên, cho dù U Quân không thích cũng vẫn phải làm ra vẻ ở Cửu Trùng Thiên, sao có thể để tôi đến thiên đình ở liền lập tức đồng ý ngay thế được.

Nhưng cũng vì nguyên nhân này khiến tôi bắt đầu cảm thấy có hơi đắc ý, vũ khí lớn nhất để tôi đối phó với U Quân chính là tình cảm U Quân dành cho tôi, tình cảm tôi dành cho anh ta là giả, vậy nên những khi ở cùng anh ta tôi thường cảm thấy khó xử, thế nhưng tình cảm Liễu Liệt Vân dành cho anh ta lại hoàn toàn chân thật, chân tình thường dễ khiến người ta mất đi lý trí, đợi Liễu Liệt Vân đến đây, dùng thân phận của tôi, lại thêm vào tình yêu sâu đậm mà Liễu Liệt Vân dành cho U Quân sâu vô cùng đích thực là yêu, tôi không sợ mình không nắm chắc được anh ta.