Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 517




Nữ Oa là thần linh sáng tạo con người. Vì thế vận mệnh của con người, sự biến đổi của con người đều chung một nhịp thở với cô ấy, thậm chí cơ thể của cô ấy còn có thể cảm nhận tai họa của trần gian trước. Vậy nên cô Lấy mới làm cơ thể mục nát trước đó, rồi sau đó bắt đầu mọc và phát triển da thịt, sống lại một lần nữa.

Nếu đây đã là ý định ban đầu của Nữ Oa thì công việc của chúng tôi thuận tiện hơn nhiều. Không cần phải đi tìm nữa, vì chỉ cần đến giờ, hồn phách của Nữ Oa có thể tự quay trở về thể xác là con rắn lớn này. Vậy nên việc của chúng tôi hiện giờ chính là chờ đợi, bởi đây là quyết định mà chính Nữ Oa đưa ra, chúng tôi có cưỡng ép cũng vô ích. Chỉ có thể chờ cô ấy về, cô ấy là mẹ của loài người, trần gian xuất hiện tai họa, Thiên Đế muốn hủy hoại con dân của cô ấy cơ mà, cô ấy còn nóng lòng hơn chúng tôi ấy chứ.

Nhưng mà nhìn phần đầu trụi lủi của con rắn lớn này, tôi cũng không yên tâm cho lắm. Còn Liễu Long Đình thấy tôi có vẻ lo lắng, miệng niệm vài câu chú ngữ, gọi một đoàn yêu binh tới, sai đám yêu binh đó đi tìm thân xác chuyển thể của Nữ Oa, để tôi yên tâm hơn.

Câu nói cuối cùng của anh ta khiến tôi yên lòng lại, khi nói anh ta còn cố ý nhấn mạnh, cứ như thể anh ta tốn công tốn sức chỉ để tôi yên lòng vậy.

Nếu từ lúc trước, Liễu Long Đình đã đối xử với tôi thế này thì chắc có lẽ trong lòng tôi còn thấy hơi cảm động, nhưng bây giờ, một chút cảm động cũng chẳng có. Với kiểu người như anh ta, mỗi việc mà anh ta làm nếu không có âm mưu thì chính là chuốc lấy phiền nhiễu.

Sau khi sai đám yêu binh đi xuống tìm Nữ Oa chuyển thế, chúng tôi cũng đi về nhà.

Vào lúc chúng tôi về đến nơi, Liễu Liệt Vân đã về đến nhà, thấy tôi và Liễu Long Đình từ bên ngoài về sau khi xong công việc, thái độ của cô ấy lúc này trở nên hòa hoãn hơn khi nhìn thấy chúng tôi ban nãy rất nhiều, thậm chí ngay cả lúc nói chuyện với Liễu Long Đình, cũng không khỏi kéo tay tôi. Cô ấy còn dặn Liễu Long Đình là tôi đang mang thai, không nên dẫn tôi đi lung tung khắp nơi, nói rồi lại kéo tôi tới phòng bếp, kể cô ta hầm canh bổ cho tôi uống để bồi bổ sức khỏe.

Liễu Liệt Vân đột nhiên đối xử với tôi tốt thể khiến tôi cảm thấy rất đỗi kinh ngạc, cô ấy không hận tôi ư? Hay là do đã nghĩ thông suốt rồi?

Tuy chỉ nhìn nụ cười rực rỡ đó của cô ấy, tôi lại nghĩ tới ngày trước lúc cô ấy đối xử tốt với tôi. Suy cho cùng, người sống ở trên đời luôn hi vọng ai cũng sẽ đối xử tốt với mình, ai cũng đều hi vọng đền ơn những người tốt với mình. Hiện giờ Liễu Liệt Vân hòa hảo với tôi, bất kể là thật tình hay giả ý, trong lòng tôi đều không kìm được niềm hân hoan, đi theo cô ấy vào phòng bếp.

Tất cả người hầu của nhà họ Liễu đều đi cả rồi, bây giờ việc nấu cơm do chính Liễu Liệt Vân đảm nhiệm. Liễu Liệt Vân bảo nấu canh cho tôi uống, tôi còn tưởng là mấy thứ gà ác, nhân sâm này nọ, nhưng khi tôi và cô ấy cùng vào phòng bếp, lại thấy cô ấy lấy một con rắn đen lớn to bằng cánh tay tôi trong thùng ra, trực tiếp ấn đầu rắn xuống thớt, bảo tôi đứng xa ra. Một dao bổ xuống đã chém bay đầu rắn, sau đó vô cùng thuần thực cạo da rắn.

Động tác của cô ấy khiến tôi xem mà ngây người, bản thể của Liễu Liệt Vân vốn là rắn, vì sao còn phải giết rắn cho tôi ăn! Tự giết đồng loại của mình cũng giống như người giết người, đều bị đồng loại cảm thấy sợ hãi hoặc căm giận, cũng vi phạm luật của dòng dõi Liễu Tiên bọn họ. Liễu Liệt Vân làm thế này, cô ấy không sợ bị khiển trách ư?

“Chị hai, chị đang…”

Tôi không nhìn nổi nữa, muốn nói với Liễu Liệt Vân là tôi không ăn rắn, nhưng không đợi tôi nói ra, Liễu Liệt Vân đã cười khanh khách xoay người lại nhìn, trả lời: “Sao thế?”

Liễu Liệt Vân thấy ánh mắt của tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm thân rắn đen vẫn còn giãy loạn trên thớt, chỉ mấy giây đã hiểu ý của tôi, cười nói: “Không sao đâu, đây là rắn đen đặc biệt của núi Trường Bạch nhà chúng ta đấy, hiếm thấy lắm. Phụ nữ có thai ăn vào có tác dụng ăn thai, em cứ yên tâm ăn đi, bổ lắm.”

Khi tôi nhìn Liễu Liệt Vân nói những lời này với tôi bằng vẻ mặt quan tâm, lòng tôi cảm động lạ thường, vì thế, tôi định nhân cơ hội này xin lỗi Liễu Liệt Vân. Sau một hồi do dự, tôi nói với Liễu Liệt Vân: “Chị hai, thật ra có đôi lời, em vẫn luôn nói với chị”

“Có gì thì cứ nói đi, chúng ta đều là người một nhà mà, còn gì khó nói cơ chứ.”

Liễu Liệt Vân cũng không ngẩng đầu lên, vung đao chém con rắn trong tay, từng nhát dao sức lực hung mãnh, máy văng ra khắp nơi.

“Thật ra em và U Quân không có gì hết. Em không biết chị có biết hay không, em và Liễu Long Đình cũng là Thần Đông Hoàng, có thù như nước với lửa. Con yêu quái dùng phép với em và U Quân lúc trước cũng do U Quân sắp đặt. Giữa hai người bọn em hoàn toàn không có chuyện gì khác.”

Tôi hi vọng mình giải thích vào lúc này có thể cởi bỏ sự ngăn cách trong lòng giữa tôi và Liễu Liệt Vân. Nhưng sau khi tôi nói xong những lời này, dường như Liễu Liệt Vân cũng chẳng mặn mà gì lắm, trông có vẻ đang nghĩ ngợi gì đó. Qua một hồi lâu, cô ấy mới nói với tôi: “Nhưng chị nghe U Quân nói, hai người đã xảy ra quan hệ rồi. Anh nói em là cô gái mà anh ta làm lâu nhất ở kiếp này. Tất cả mọi hương trên cơ thể em anh đều biết rõ ràng, còn nói lại tất cả cho chị biết.”

Tôi chỉ muốn nói lời xin lỗi với Liễu Liệt Vân, nhưng tôi thật sự không ngờ U Quân ấy mà lại biến thái đến mức độ này, chuyện gì cũng nói với Liễu Liệt Vân. Còn Liễu Liệt Vân nữa, thế mà vẫn còn thích anh ta?

Liễu Liệt Vân đã nói thế, nhất thời tôi cũng không biết nên trả lời cô ấy như thế nào. Cô ấy không biết rất nhiều chuyện, cái mà cô ấy thấy chính là tôi đã phát sinh quan hệ với U Quân. Hơn nữa, hiện giờ tôi còn ở bên em trai của cô ấy.

“Chị hai, không phải như chị nghĩ đâu. Nếu chị muốn trách thì trách Liễu Long Đình ấy, em cũng không thích 0 Quân, cũng chẳng muốn phát sinh quan hệ với anh ta như thế, là do U Quân cưỡng ép em. Mà người đứng sau vụ việc này chính là Liễu Long Đình, mấy chuyện này anh ta và U Quân đều đã bàn bạc với nhau hết rồi. Bọn họ muốn ép chết em, nên mới dùng chiêu này, thậm chí còn giết chết cả nhà em.”

Tôi cố gắng giải thích rõ ràng chuyện ban đầu với Liễu Liệt Vân. Nhưng tôi càng giải thích, càng cảm thấy Liễu Liệt Vân càng nghĩ càng sai. Cô ấy vẫn không quay đầu lại, trả lời tôi: “Nhưng rốt cuộc không phải Quân vẫn chạm vào em à? Anh ấy vẫn muốn ăn nằm với em, không phải ư? Hơn nữa sau khi ăn nằm với em rồi, chị gả cho anh ấy, thậm chí cho đến bây giờ anh ấy cũng chưa từng ngủ với chị. Cưới một cô gái, nhưng đêm tân hôn, anh tình nguyện nằm ngủ dưới đất cũng không đồng ý lên giường, cũng không cần chị sinh con cho anh ấy. Chị thương anh ấy như thế, vất vả lắm mới gả được cho anh ấy. Thế nhưng anh ấy căn bản không cần chị!

Liễu Liệt Vân gả cho U Quân là do chính cô ấy một bên tình nguyện. Còn 9 Quân, khi xưa cưới cô ấy cũng chỉ vì muốn lợi dụng cô ấy. Là một cô gái được gả cho người mình thích nhưng chỉ tồn tại ở mặt hình thức, tuy ngày thường Liễu Liệt Vân khá dịu dàng, nhưng trong xương vẫn kiên cường cứng rắn, chắc chắn cô ấy sẽ không chịu đựng được sự xúc phạm và cuộc sống như thế, song cô ấy lại nhất mực yêu U Quân, điều đó chính là khởi nguồn đau đớn của cô ấy.

“Tình yêu làm gì có chuyện công bằng nhiều như thế, chị ở bên anh ta lâu rồi, quan tâm anh ta nhiều hơn, anh ta rồi sẽ thích chị thôi.”

Vào lúc này, nhìn Liễu Liệt Vân đang tìm nén không trút giận, tôi đã hơi muốn trốn đi rồi. Quả nhiên con gái đắm chìm trong tình yêu đáng sợ hơn bất cứ giống loài nào. Tôi đoán lúc này trong lòng Liễu Liệt Vân đều hận không thể xé tôi thành mảnh nhỏ ra đấy!

Tất cả pháp lực đều bị Liễu Long Đình hút đi rồi. Nếu bây giờ Liễu Liệt Vân muốn đối phó tôi, tôi cũng không thể tránh được. Tôi nói xong lời này, đang định tìm cớ để chuồn, nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên chính là Liễu Liệt Vân bất ngờ hạ giọng vào chính lúc này, nở nụ cười nói một câu: “Không sao. Vừa rồi dọa em rồi ha, trên thế giới này chẳng có thứ gì tốt đẹp qua. U Quân còn chẳng cho chị lấy một cơ hội để có thể mang trong mình đứa con của anh ấy, còn uy hiếp bảo chị không được lộn xộn, nếu không anh ấy sẽ giết chị cơ. Giờ thấy em đang có bầu, chị vừa vui vừa buồn ấy mà. Nếu chỉ có thai, bất kể U Quân muốn hay không thì chị đều không chịu được.”

Khi Liễu Liệt Vân nói đến đây, đã thả thịt rắn được cô ấy cắt vào trong nồi, hơn nữa còn dùng pháp thuật trực tiếp chỉ vào trong nồi, bát canh thịt rắn bốc khói đầy ắp ngay tức khắc xuất hiện trước mặt tôi.

Tôi ngửi mùi canh rắn, Liễu Liệt Vân thì lấy bát, múc cho tôi mấy muỗng rồi chuyển đến trên tay tôi: “Uống thử xem ngon không?”

Lại nói, lúc trước tôi từng sống ở núi Trường Bạch lâu như vậy, nhưng cũng không nghe đồn trên núi trường Bạch có loại rắn đen gì bổ thai cả. Tuy rằng trong lòng tôi cảm thấy có lỗi với Liễu Liệt Vân, nhưng tôi vẫn còn nghi ngờ trong canh này chắc chắn có tác dụng gì khác nữa. Nhớ đến ánh mắt của Liễu Liệt Vân khi nghe thấy tôi mang thai, tôi nghĩ, chẳng lẽ Liễu Liệt Vân cô ấy vội vàng muốn giết chết đứa bé trong bụng tôi!

Nguồn Novel Tok