Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 460




**********

Chương 460: Hỏi về phép thuật

Đi cái con mẹ anh, quỷ mới cần trái tim dơ bẩn của anh, bây giờ thấy Liễu Long Đình nhắc đến tên của tôi, cả người tôi chịu được mà nổi da gà. Liễu Long Đình nghe xong câu này, ôm đầu tôi hướng sát về mặt anh ấy, rõ ràng môi anh thấm đẫm đầy rượu nhưng vẫn dán lên môi và cổ tôi, mặc dù tôi biết rằng tôi dùng phương pháp này ở bên Liễu Long Đình, thì sẽ chắc chắn phát sinh quan hệ với anh, nhưng khi môi và đầu lưỡi của Liễu Long Đình kề sát vào da thịt tôi, trong lòng tôi lại không có chút phản kháng nào, đây là thân thể mới của tôi, nhưng nếu thân thể lại bẩn nữa thì tôi mãi mãi cũng không thể nào sạch sẽ, tôi không muốn Liễu Long Đình làm nhục tôi như vậy, nhưng mà tôi lại không muốn cự tuyệt, dù anh ấy mắng tôi, nhưng mà những điều anh ấy mắng, chẳng qua chỉ là để che đậy những áy náy anh đối với tôi, tôi phải để anh ấy tưởng tôi thành Bạch Tô, thay thế Bạch Tô, cũng không phải là thân phận Nữ Hi, mới có thể đối phó anh ấy.

Tôi không từ chối Liễu Long Đình, để cho anh ấy hôn tôi chạm vào tôi, mặc dù trước đây tôi và anh ấy đã có quan hệ hai năm, tôi hiểu rõ thân thể của anh ấy còn hơn bản thân anh ấy. Khi ngọn lửa sắp bùng cháy, mặc dù tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng vẫn không thể nào tiếp nhận được, vì vậy tôi đưa tay ra, đột nhiên đây Liễu Long Đình, nói với anh ấy: “Bây giờ nếu em giao mình cho anh, sau này anh sẽ là người đàn ông duy nhất của em, đổi lại điều đó, sau này sẽ tất cả mọi thứ anh đều phải nghe em.”

“Anh đồng ý với em, em nói gì thì chính là cái đó.”

Có thể là do uống nhiều rượu mà Liễu Long Đình đau đầu không còn sức lực suy nghĩ, hoặc là có lẽ anh ấy muốn mượn tôi để quên Bạch Tô, Liễu Long Đình trả lời tôi rất nhanh, khi vừa nói xong, mở rộng hai tay muốn ôm tôi vào trong lòng ngồi xuống, muốn chiếm đoạt tất cả.

Lúc này tôi thực sự hoảng hốt, Liễu Long Đình như loại nước bẩn nhất, tôi sợ anh ấy lại làm ô uế thân thể tôi, dù tôi biết giữa chúng tôi làm ra chuyện này là không thể tránh khỏi, nhưng ít nhất bây giờ tôi vẫn không muốn nói chuyện với anh ấy, tôi thực sự không thể cúi đầu để làm hài lòng anh ấy.

Đúng lúc tôi nhìn thấy chiếc bàn trà đằng sau Liễu Long Đình, vì vậy liền tôi thuận theo anh ấy, giả vờ sà vào lòng anh, mang theo lòng hận thù đối với, ngay lập tức đẩy cả người anh về phía bàn trà, đầu Liễu Long Đình đột ngột và vào bàn trà, đằng sau đầu Liễu Long Đình có máu chảy ra, cũng không biết là anh bị đập đầu hay là vì uống quá nhiều rượu, mà cái cú va đập này làm anh ấy ngất xỉu luôn.

Nhưng khi Liễu Long Đình ngất đi, ánh mắt anh ấy vẫn nhìn tôi, khuôn mặt vốn dĩ bị thương lại lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.

Tôi ở với Liễu Long Đình lâu như vậy cũng không thể nào nhìn rõ trong lòng anh ấy đang nghĩ gì, nụ cười này của anh ấy, nụ cười làm tôi có chút chột dạ, tôi không biết rằng có phải vì tôi đang mang trong mình một trái tim con người, tôi làm bất cứ việc gì từ trước tới nay cũng đều không thẳng thắn đơn giản, trước đây tôi không có trái tim, chỉ biết phân tích và làm việc giống như một người máy, dựa theo phân tích của mình đi làm việc, nhưng bây giờ tôi có trái tim và cảm xúc của bản thân, những thứ này, giống như hai lưỡi kiếm, bởi vì tôi đã có trái tim, mới nảy sinh tình cảm với thế gian này, muốn cứu vớt lại cái thế giới bị đổ nát chiếm đoạt này. Cũng bởi vì có trái tim, mới khiến tôi bắt đầu lo trước lo sau, có các loại tâm trạng, Liễu Long Đình thông minh như vậy, vừa nãy tôi không muốn thuận theo anh ấy, tôi sợ anh ấy nhìn được ra manh mối gì, nếu nhìn ra rồi, anh ấy đã biết tôi có thân phận là Nữ Hi, nếu lúc này anh ấy muốn giết tôi, tôi cũng không có chút sức lực nào để chống đỡ lại, mà lần này tôi chết đi, cũng không thể trọng sinh thêm lần nữa!

Tôi băng bó vết thương cho Liễu Long Đình và đỡ anh ấy nằm xuống sô pha, lúc anh ấy không tỉnh lại, tôi vẫn luôn lo lắng, nụ cười vừa nãy khi anh ấy ngất đi, có phải là nghi ngờ thân phận của tôi, nhưng bây giờ tôi không thể giết anh ấy, có một luồng khí khổng lồ bảo vệ anh ấy làm tôi không có cách nào làm tổn thương anh ấy.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc này trời đã gần tối, tôi ở bên cạnh Liễu Long Đình, nhìn thấy mí mắt Liễu Long Đình hơi hơi động đậy.

Thấy anh ấy tỉnh dậy, tôi lập tức giả vờ rất quan tâm đến anh ấy, nhanh chóng ngồi bên cạnh, nắm lấy tay anh ấy, hỏi anh ấy có sao không! Vừa nãy tôi quá kích động không cẩn thận số gã anh, sau đó liền không ngừng nói xin lỗi Liễu Long Đình.

Sau khi Liễu Long Đình tỉnh dậy, ánh mắt của anh ấy không ngừng nhìn tôi, cũng không có ý trách móc tôi, ngược lại, anh ấy tiếp tục nhìn vẻ mặt quan tâm anh ấy của tôi, sau đó nói với tôi một câu: “Anh tưởng rằng Bạch Tô chết rồi sẽ chẳng có ai quan tâm anh như vậy, nhưng anh không ngờ rằng ông trời lại gửi em đến bên anh.”

Con mẹ nó, khi tôi nghe Liễu Long Đình nói câu này, tôi không biết nên vui hay nên tức giận, không phải anh ấy vẫn còn đau buồn vì cái chết của Bạch Tô sao, tốt lắm, sao đột nhiên anh ấy lại nhắc đến Bạch Tô với tôi?

“Không phải anh đã nói không nhắc đến cô ấy sao? Sao tự mình lại nhắc đến cô ấy rồi.” Tôi giả vờ không hài lòng, dựa vào lòng Liễu Long Đình ôm lấy vai anh ấy, mà Liễu Long Đình cúi đầu nhìn tôi cười cười, rồi nói với tôi: “Được, nghe lời em không nhắc nữa, nhưng mà thứ em nợ tôi, định khi nào trả lại anh đây?”

Thân phận mới của tôi, từ lúc gặp Liễu Long Đình đến nay mới gặp anh ấy có mấy lần, làm sao có thể nợ anh ấy cái gì chứ?

Tôi cau mày, thể hiện rằng Liễu Long Đình nói thẳng cho tôi biết tôi nợ anh ấy gì, con người tôi ngu ngốc không đoán ra được.

Liễu Long Đình không quan tâm đến sự đau đớn trên đầu, hai tay giữ lấy mông của tôi nhấc lên eo anh, nói với tôi: “Em nói xem? Thân thể mềm mại như vậy, non trẻ như vậy, ăn vào chắc chắn rất tươi mới, hôm nào chọn một ngày đẹp trời để em nằm dưới nắng, anh từ từ muốn em để em trở thành của anh.”

Vào lúc này, cách nói của Liễu Long Đình khiến tôi có một loại cảm giác giống như quay lại quá khứ. Tôi không biết liệu anh ấy có đối xử với tất cả phụ nữ theo cách này hay không. Suy cho cùng trước khi ở bên tôi anh ấy cũng có rất nhiều phụ nữ, nhưng dáng vẻ này của anh ấy lại khiến tôi ngay lập tức căng thẳng, hỏi anh ấy tại sao anh ấy lại nói điều đó? . ngôn tình sủng

“Có lẽ anh vẫn luôn coi em là Bạch Tô, cô ấy là của anh, cho nên nếu em trở thành của anh, thì vẫn là của anh” Liễu Long Đình không hề né tránh thân phận Đồng Hương của tôi, lời anh ấy nói bây giờ và lúc anh ấy nói lúc say rượu, hoàn toàn tương phản, giả dụ lời anh ấy nói lúc say là thật, vậy lời nói bây giờ thật hay là giả? Nhưng bây giờ anh ấy không giết tôi, dựa vào sự chán ghét của anh ấy đối với Nữ Hi, vẫn có thể anh ấy vẫn chưa nhận ra thân phận của tôi.

Thấy anh ấy lại nhắc đến Bạch Tô, tôi liền đứng dậy khỏi người anh ấy, tức giận nói với anh tôi muốn đi về.

Nói xong liền mặc áo khoác, đi ra ngoài căn phòng.

Mà đúng khi tôi đang định đi ra ngoài. phòng, vừa mở cửa ra, tôi đã thấy hai người toàn thân đen xì đứng trước cửa nhà Liễu Long Đình, mắt to màu đồng miệng rộng, xấu xí dọa người.

Hai người này, nếu tôi nhớ không nhầm thì chính là quý phục dịch bắt giữ những linh hồn ở dưới địa ngục, bây giờ Quy Khư và nhân gian hợp lại, hai thứ này vậy mà thể hiện rõ lên thân hình của họ như vậy.

Tôi hoàn toàn không sợ mấy thứ này, nhìn thấy hai thứ quỷ quái này, trong lòng lập tức suy tính, tôi nên nhân cơ hội này hỏi Liễu Long Đình về một số tinh khí.

Thế là ngay lập tức liền giả bộ bị dọa đến ngơ người, sững sờ đứng tại chỗ, sau đó hoảng sợ nhào vào trong lòng Liễu Long Đình, hỏi hai thứ đó là cái gì?!

“Bẩm báo Thần Hoàng, chúng tôi Thập Diệm Diêm Vương, dâng tấu bẩm báo lên Thần Hoàng”

Hai Quỷ Khư ở trước cửa, mà chuyện họ muốn bẩm báo dường như không muốn để tôi nghe, Liễu Long Đình một tay ôm tôi, một tay vẫy vẫy hai Quỷ Khư, bảo họ lui xuống, có chuyện gì lúc sau nói.

Sau khi hai Quỷ Khư đi khỏi, tôi khóc sướt mướt, không ngừng hỏi Liễu Long Đình họ là gì? Hơn nữa gần đây luôn thấy một số người rất kỳ lạ, có phải là thế giới đã thay đổi, ông trời đã sai quái vật để trừng phạt chúng ta?

Liễu Long Đình nhìn thấy bộ dạng bị dọa sợ hãi của tôi, giải thích ngắn gọn với tôi rằng hai người đó là Quy Khư ở dưới địa ngục, nếu tôi sợ, sau này sẽ không để họ hiện hình trước mặt tôi nữa.

Nghe xong những lời quan tâm của Liễu Long Đình, những lời này vừa hay đúng ý của tôi, thế là tôi liền vội vàng nói với Liễu Long Đình: “Chồng à, anh xem anh thật là lợi hại, ngay cả đám Quỷ Khư ở địa ngục cũng nghe theo, anh có thể dạy em mấy phép thuật được không, đến lúc anh không bảo vệ được em, em cũng có thể tự bảo vệ mình, anh dạy em một chút phép thuật đi! Xin anh đó!”