*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Thời gian trôi qua thật nhanh, những chuyện đã xảy ra trong năm một năm nay, dài giống như trôi qua mấy thế kỷ, nếu bây giờ để tôi chết, từ sau khi tôi mất đi đôi mắt, đối với cuộc sống này giống như mất đi một loại trông mong. Nhìn về phía trước, cũng không còn khát vọng sống mãnh liệt như trước nữa, thậm chí còn nghĩ xong chuyện sau này tôi chết chỉ cần tôi chôn cất tôi ở một nơi giống như Giang Nam có sông có núi phong cảnh tươi đẹp, xung quanh mộ của tôi sẽ trồng nhiều loại hoa mà tôi thích, cho dù bây giờ để tôi ngủ mãi mãi, tôi cũng mãn nguyện rồi.
Ước chừng mấy ngày nay tôi luôn giữ thái độ hờ hững lạnh nhạt đối với Liễu Long Đình, nhưng anh ấy không để ý tới, mỗi đêm tinh lực của anh ấy lại tốt một cách đáng kinh ngạc, tôi cảm thấy thân thể dường như có vấn đề. Trước đây khi Liễu Long Đình vừa chạm vào tôi liền không thể chịu đựng nổi, đến bây giờ dù chưa làm được một nửa, tôi đã lập tức mất hứng, mà lý do của sự mất hứng này rất đơn giản đó chính là mỗi khi tôi làm chuyện này với Liễu Long Đình, tôi nhìn anh ấy, thì luôn tưởng anh ấy thành thần Núi. Vào lúc đó tôi như chìm vào một giấc mơ, tôi hoàn toàn không còn lý trí nhắc nhở mình anh ấy là ai. Tôi sợ mình thực sự tưởng nhầm thần Núi thành Liễu Long Đình, lại sợ xin lỗi Liễu Long Đình, vì vậy sau vài lần như vậy, trong lòng tôi bắt đầu nảy sinh cảm giác phản phản kháng và không muốn làm chuyện đó chút nào.
Cuối cùng loại chuyện này cũng không dễ dàng nói cho Liễu Long Đình biết, tôi không thể nói cho anh ấy biết mỗi khi làm chuyện đó cùng anh, lúc nào tôi cũng nghĩ đến thần Núi.
Liễu Long Đình cũng sợ tôi bị ốm nên đã nhờ Bạch tiên đến xem bệnh cho tôi, Bạch tiên sống ở chân núi Trường Bạch, Liễu Long Đình mời ông ta qua cũng rất tiện, nhưng khi Bạch tiên đến khám cho tôi, ông ta nói sức khỏe tôi rất tốt, cũng không có bệnh gì không tiện nói ra. Sau đó Liễu Long Đình muốn nói rằng hứng thú tình dục của tôi đã giảm sút, có lẽ vì sợ tôi xấu hổ nên anh ấy đã gọi Bạch tiên ra ngoài và bảo Bạch tiên khám lại cẩn thận, vốn dĩ tôi là một người khỏe mạnh như này, sao lại như vậy được? Còn sợ Bạch tiên không xem bệnh cho tôi cẩn thận.
Bạch Tiên và Liễu Long Đình đang ở ngoài cửa, mặc dù giọng nói của họ rất nhỏ nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, chỉ nghe thấy Bạch tiên đảm bảo với Liễu Long Đình: “Tôi đã chữa bệnh cho mọi người hơn một nghìn năm, vì vậy tôi dám kết luận rằng cơ thể của Tiểu Bạch vẫn ổn, còn về chuyện không có hứng thú, có phải là trong lòng cô ấy có chuyện gì đó, hay là cậu đi hỏi cô ấy xem có chuyện gì giữ trong lòng không, đây là tâm bệnh, nghiêm trọng và khó trị hơn bệnh bình thường trong cơ thể nhiều.”
Nghe Bạch tiên nói xong, tôi thực sự muốn xông ra ngoài nói với ông ta rằng ông mới có bệnh, tinh thần và thể chất của ông ta đều bệnh, nhưng Liễu Long Đình cũng nhanh chóng đồng ý với suy nghĩ của Bạch tiên, nhanh chóng đi vào trong phòng và ngồi xuống bên cạnh tôi, giống như một người chị tri kỷ, nắm lấy tay tôi đặt vào lòng bàn tay anh, hỏi tôi dạo này có trong lòng có chuyện gì không vui không. Nếu có chuyện gì cứ nói với anh ấy, muốn tôi coi anh ấy như một người chị tri kỷ, kể cho anh ấy nghe mọi chuyện.
Nhìn thấy dáng vẻ chị em tốt này của Liễu Long Đình, tôi lập tức muốn bật cười, tôi cũng rất muốn nói cho Liễu Long Đình biết nguyên nhân, nhưng trong hoàn cảnh của tôi, bất kể nói như thế nào, dường như tôi bị thần Núi ám ảnh không quên, ngày tư tưởng đêm mơ mộng, là dấu hiệu tôi thích thần Núi sao, nhưng tôi rất rõ ràng về tình cảm của mình với thần Núi, tôi chỉ cảm thấy tội nghiệp cho anh ta vì những chuyện mà anh ta đã trải qua mà thôi, tôi không có bất kỳ tình cảm nam nữ nào với anh ta.
Nhưng loại chuyện này cũng không thể nói rõ ràng được, dù sao Liễu Long Đình cũng là một người đàn ông, anh ấy không thể nào bỏ qua cho người phụ nữ của mình khi làm chuyện đó mà trong đầu lại nghĩ đến người đàn ông khác.
Thế là tôi cười một cái, nói với Liễu Long Đình không có chuyện gì cả, sau đó lại nói mấy câu chuyện không liên quan tầm, cứ như vậy lừa Liễu Long Đình.
Mặc dù Liễu Long Đình không tin mấy lí do tôi bịa ra, nhưng nếu tôi không nói thì anh ấy cũng không làm gì được, bây giờ cô hoạch chũng ra ngoài chơi rồi, cho dù là cậu ta quay về, cậu ta cũng không thể nhìn thấy nội tâm của tôi, nên chỉ cần tôi không nói, không có ai có thể biết trong lòng tôi đang nghĩ gì.
Tôi và Liễu Long Đình dù gì bây giờ vẫn đang trong độ tuổi tốt nhất, nếu trong thời gian tốt như vậy tôi lại không được, chắc chắn những ngày tháng sau này không thể nào tốt đẹp được, cho nên vào đêm khi Bạch tiên rời đi, cũng không đợi Liễu Long Đình chủ động, tôi đã chủ động trước. Tôi cố gắng kiềm chế bản thân, sau đó để cho Liễu Long Đình hành hạ tôi, khiến tôi cảm thấy đau đớn, đau đớn làm tôi tỉnh táo, như vậy tôi sẽ biết tôi đang làm cái gì, tôi sẽ biết rằng người trước mặt tôi chính là Liễu Long Đình.
Khi bắt đầu mọi chuyện vẫn rất tốt, nhưng khi tôi nói với Liễu Long Đình rằng muốn anh ấy đánh tôi, anh ấy lập tức mỉm cười đầy ẩn ý với tôi, nói rằng không ngờ tôi lại có sở thích này, xem ra tôi vẫn chưa bị anh ấy làm đủ, nhưng bình thường thời gian Liễu Long Đình làm khá lâu, khi tôi chủ động được một nửa, đến lượt Liễu Long Đình chủ động, khi anh ấy ôm tôi, tôi mơ mơ hồ hồ nhìn mặt anh ấy, lúc này, trong đầu tôi dường như có một cảm giác mơ hồ gì đó, nhìn anh ấy xong, cả nguwoif anh ấy đều biến thành thần Núi, trong lòng tôi trong phút chốc kinh ngạc, trong lúc tôi đang kinh ngạc, Liễu Long Đình lại khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Tôi không biết rằng mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần ý thức tôi hơi mơ hồ, trong đầu tôi liền không tự chủ mà nghĩ đến thần Núi, điều này làm tôi không có cách nào có thể tiếp tục được nữa, hơn nữa, mấy ngày này trôi qua, ý nghĩ của tôi về thần Núi càng ngày càng mãnh liệt, dường như chỉ cần nhắm mắt lại tôi liền nhìn thấy anh ta.
Mặc dù bây giờ không muốn tiếp tục, nhưng cũng không dễ dàng thoát khỏi sự hứng thú của Liễu Long Đình, thế là tôi đã cố gắng hết sức phối hợp với Liễu long Đình, cố gắng không nghĩ tới thần Núi, nhưng vẫn không có tác dụng, nhưng khi Liễu Long Đình cho tôi, trái tim tôi ngay ngay lập tức trống không, dáng vẻ của anh ấy lúc này, trong mắt tôi đã trở thành thần núi, tôi nhìn hình dáng anh ấy xong giống như thể say rượu, không kìm được mà hét lên: “U, U quân.
Khi tôi nói câu này ra, tôi có thể mơ hồ cẩm thấy Liễu Long Đình lập tức sững người, sau đó hỏi tôi một câu: “Em gọi anh là gì?”
Lúc này trong tai của tôi, đến giọng nói của Liễu Long Đình cũng trở thành giọng nói của thần Núi, trong ý nghĩ của tôi, đã biến Liễu Long Đình trở thành thần Núi, hoàn toàn không có lý trí gì nữa, thế là tôi trả lời Liễu Long Đình: “Thần Núi, U quân”
Đột nhiên cả căn phòng trong phút chốc chìm trong im lặng, theo sau đó, một tiếng tát rõ ràng vang lên trên mặt tôi, cả người tôi của ta bị Liễu long Đình bóp cổ nhấc lên, lúc đó tôi tức giận nhìn Liễu long Đình bằng ánh mắt lạnh lùng giận dữ, mà Liễu Long hỏi tôi: “Bạch Tô, con khốn này, cô đang chơi tôi sao? Có phải cô thích tên yêu quái đó không?”
Liễu Long Đình gầm với tôi như vậy, lập tức đánh thức tôi, tôi mở mắt ra nhìn Liễu Long Đình. Tôi chưa bao giờ thấy vẻ mặt hung dữ như vậy của anh ấy, giống như sắp ăn thịt người đến nơi, mà bây giờ trên mặt tôi truyền đến cảm giác đau đớn dữ dội, tôi đưa tay ra che mặt, đau đớn như thấu tim.
“Anh vừa mới đánh tôi phải phải không? Anh đánh tôi làm gì?”
Ngay phút chốc tôi trở nên tức giận, đưa tay ra gỡ cánh tay anh ta đang nhấc tôi xuống, hỏi Liễu Long Đình rất cuộc là có ý gì?!
Liễu Long Đình nghe tôi hỏi anh ta có ý gì, giống như nghe một câu chuyện rất buồn cười, nhìn tôi một cái, không biết là khóc hay cười nói với tôi: “Cô hỏi tôi có ý gì? Vậy vừa nãy cô có ý gì?!”
“Vừa nãy tôi làm sao?! Không phải tôi vẫn luôn cố gắng phối hợp với anh sao?!” Trong giây lát tôi cũng không nhớ lại chuyện vừa nãy, trực tiếp hỏi Liễu Long Đình một câu.
Mà Liễu Long Đình thực sự tức giận, nhận được câu hỏi trực tiếp của tôi, nói với tôi: “Vừa nãy cô..."