Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 279




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sao bà lão lại có thể nhận ra Thần Núi được vậy? Mà sao khi thần núi nghe xong lời tiễn biệt vô cùng hạnh phúc của bà, trong phút chốc lại ngẩng mặt lên nhìn trời, biểu tình còn đau thương như vậy, nhưng ngược lại lại không nói câu gì, trực tiếp ẩn thận biết mất rồi.

Mà tôi sau khi trông thấy Thần Núi rời đi, cũng không có thời gian đi tới để an ủi bà lão, vội vội vàng vàng đuổi theo Thần Núi, hỏi anh ta tại sao bà lão đó lại có thể nhận ra anh ta được?

Thần Núi không trả lời câu hỏi của tôi, một mình tôi cứ hỏi mãi vấn đề này mà không nhận được câu trả lời cũng không còn thú vị gì nữa, lần đầu gặp mặt giữa người với người quả thật không tầm thường, vốn dĩ tôi luôn cho thằng Thần Núi sẽ rất ồn ào, nhưng sau khi tiếp xúc với ngà, mới phát hiện thì ra anh ta vô cùng bình tĩnh, sự bình tĩnh của anh ta không hề giống với sự lạnh lùng của Liễu Long Đình, Sự lạnh lùng của Liễu Long Đình dường như vì trong lòng đè nặng rất nhiều những việc khác nhau cần hao tốn tâm tư vào đó, anh ta bắt buộc phải lạnh lùng như vậy, mà Thần Núi mang lại cho tôi cảm giác như sự bình tĩnh của anh ta như đã có sẵn trong con người anh ta vậy, dù sao anh ta cũng là Thần Núi, là vị thần cai ngự những đỉnh núi, chắc chắn tính cách của anh ta cũng phải bình đạm như núi.

Chỉ có điều khiến tôi nhớ tới thần núi tối hôm trước, dáng vẻ khi thần núi không cẩn thận nhìn thấy ngực tôi, nhìn thấy bộ dạng Thần Núi hình như rất tức giận mỗi khi trông thấy tôi mắng chửi người khác, tôi liền hỏi thần núi: “Thần Núi, anh ta đã từng có bạn gái chưa?"

Dù sao Thần Núi cũng không nói muốn đưa tôi đi đâu, thì tôi liền hồi anh ta mấy chuyện lặt vặt vậy, dù sao từ nay về sau chúng tôi cũng là đồng bọn của nhau rồi, mà đã là đồng bọn thì cũng phải thể hiện ra quan tâm nhau một chút chứ.

Vốn dĩ tôi còn muốn chế cười thần núi mấy câu có phải chưa từng đụng vào con gái hay không các thức các thứ, dù sao năm đó những thôn dân cung phụng cho anh ta đều là những đứa trẻ tầm 10 tuổi, anh ta cũng không thể nào xuống tay với mấy bé gái chỉ có 10 tuổi được chứ, chỉ qua bây giờ quen biết Thần Núi đã lâu rồi, tôi lại càng không nhớ nổi dáng vẻ đầu tiên của Thần Núi khi mới gặp anh ta nữa rồi.

Nhưng khi tôi hỏi thần núi những chuyện như này, thần núi dường như cũng hiểu được ý nghĩa sâu xa nào đó trong câu hỏi của tôi, quay đầu lại, không hề ngại ngùng mà hỏi ngược lại tôi một câu: “Cô đang hỏi tôi, tại sao nhìn thấy cơ thể của cô, lại vẫn tỏ ra một bộ dáng chính nhân quân tử như thế đúng không?"

Mẹ nó chứ! Thần Núi hỏi ngược lại tôi như vậy, tôi cũng xấu hổ mà đỏ mặt rồi, anh ta có bệnh hay sao, giữa thanh thiên bạch nhật nói loại chuyện này mà lại bày ra dáng đứng đắn như vậy, ngại không thấy ngượng hay sao?

“Anh nói gì đó, anh đừng hòng vu khống cho tôi nhé." Mặt tôi vô cùng nóng, nói với Thần Núi như vậy.

Ánh mắt thần núi trực tiếp nhìn thẳng vào tôi một lúc, rồi nói với tôi: “Không phải ý cô chính là như vậy hay sao? Tôi nói cho cô biết, tôi không hề có một chút hứng thú vào với cơ thể của cô hết, huống hồ khi tôi ngủ với người ta, cô vẫn còn đang ở trên trời, vẫn đang yên ổn mà đảm nhận cái chức vị Cửu Trùng thiên để kia kìa!"

Lời này của anh ta có ý gì vậy, động không động liền lôi cả kiếp trước của tôi ra, chẳng qua mặc kệ anh ta liên quan tới ai, bây giờ tôi không có tâm tư đấu khẩu với anh ta nữa, thế là nói với anh ta: “Tôi muốn đi gặp một người, nếu như anh không muốn đi với tôi thì tôi tự đi.”

“Phượng Tổ Thiên?” Thần Núi trực tiếp hỏi lại tôi

Ở cùng một chỗ với những người IQ cao như anh ta, rất nhiều lúc tự tôi cảm thấy bản thân như một đứa ngốc vậy, nhưng điểm tốt duy nhất, đó là không cần phí lời.

“Đúng, hôm đó tôi bị Liễu Long Đình nhất ở Tam Lang thần phủ, một mình anh ta đi rồi, đến giờ tôi cũng không biết anh ta đang ở đâu, tôi muốn đi tìm anh ta.

Thần núi thấy tôi nói đến Phượng Tố Thiên, lập tức cười lạnh rồi nói một câu: “Xem ra cô quả thật là một người trọng tình nghĩa nhỉ, từ trước yêu Liễu Long Đình yêu đến chết đi sống lại, bây giờ lại cùng với Phượng Tổ Thiên tốt lên rồi, mười ngày phu thê, cả đời là phu thê hay sao, quả thật là một cuộc hôn nhân vừa ngắn vừa bi thảm nhỉ.

Kỳ thực bây giờ nghĩ lại, lúc đó tôi quyết định kết hôn với Phượng Tổ Thiên, quả thật là do bản thân có chút bồng bột, tôi cũng không hiểu nổi bản thân tôi sao lại có hành động như vậy nữa, có lẽ là do lúc đó không quên được Liễu Long Đình, cho nên mới vội vàng tìm một người nào đó mà gả đi, muốn xây nên một do đạn tình cảm mới để quên đi anh ta, mà bây giờ, tôi không còn cảm giác gì với Liễu Long Đình nữa rồi, cho nên cảm thấy khi đó kết hôn với Phượng Tổ Thiên, ý đồ là muốn quên đi đoạn tình cảm với người trước cũng chỉ là một lần náo loạn bồng bột mà thôi, hoàn thành được ước muốn của Phượng Tổ Thiên, lại vừa có thể kéo anh ta xuống nước.

“Anh có thể đừng quan tâm tới những chuyện cá nhân của tôi không vậy, cảm giác như chuyện gì của tôi cũng bị anh biết hết rồi, giống như papazari vậy.” Tôi nói với thần núi như vậy, tại vì anh ta nói quá khó nghe rồi, nge xong cả người tôi đều muốn phát hỏa.

"Hừ, nếu không phải cô có lợi ích với tôi, người như cô tôi mới không muốn để mắt đến, nhưng tôi lại biết Phượng Tổ Thiên đang ở đâu, có điều bây giờ cô gặp thể đi gặp anh ta."

“Tại sao?” Tôi hỏi Thần Núi.

“Bởi vì..

Thần Núi không nói tiếp nữa, mà lúc này, một cỗ hương vị của cá vô cùng nồng đậm bay về phía tôi, vị tanh vô cùng này khiến tôi không thể nhịn được mà vội vàng đưa tay lên bịt mũi lại, mà Thần Núi đó hiện ra dáng vẻ của một người hiện đại, xuất hiện dưới mặt đất, tôi cũng đi theo anh ta, cùng đi xuống.

Bởi vì vẫn luôn dùng pháp thuật để đi, cho nên khi vừa đáp xuống đất tôi cũng không rõ bản thân đang ở nơi nào, nhưng bây giờ tôi đang đứng trên một mỏm đất lớn, trước mặt là biển cả rộng lớn, những con sóng dồn dập mang theo vị tanh của cá và vị mặn đặc trưng của muối biển, đang theo gió hướng về phía tôi mà bay đến.

“Thật ra tôi vẫn luôn nghĩ, chỉ dựa vào sức lực của hai ta, vẫn là khó mà giữ chân được quân đội thiên giới, đến lúc đó nếu như bọn họ giết chúng ta, sau đó hút hết pháp lực của chúng ta, thì chúng ta cũng không có cách nào giữ được đồ của mình nữa rồi. Nhưng vào tối qua tôi đã nghĩ ra một biện pháp rất ổn, chính là những yêu quái tiền giới bị ngươi trấn giữ hoặc giết hại, bọn chúng đều là vì muốn cai trị thiên cung mà các vị thần tiên tạo thành và cả chín tầng mây nơi ngươi ở, mới bị người trấn giữ và giết chết. Nếu hôm nay mất đi vật trấn giữ, bọn chúng sẽ lại được hồi sinh, bây giờ bọn chúng như rắn mất đầu, cần một kẻ có thể tập hợp bọn chúng, trở lại phản kích thiên cung, đây sẽ là cơ hội của chúng ta.

Thần Núi nói như vậy, tôi tức thì hiểu ra ý của anh ta, anh ta muốn tập kết lại những yêu quái đã được sống lại kia, biến bọn chúng trở thanh đội quân của họ, yêu thuật của những yêu quái đó không phải tầm thường, nếu như tập sự có thể tập hợp bọn chúng lại với nhau, vậy sức mạnh của quân ta, trong phút chốc liền có thể cường đại hơn rất nhiều lần.

Không thể không bái phục thần núi, anh ta vô cùng biết nhìn xa trông rộng, đơn giản có thể nói là vượt ra ngoài dự kiến của tôi, chỉ có điều những tên yêu quái kia cũng không phải dạng dễ đối phó, không biết cách thu phục chúng, chúng tôi làm sao có thể khống chế chúng trong tầm tay cơ chứ?

Tôi đem vấn đề này hỏi Thần Núi.

“Chính cô, bản thân cô chính là một lệnh tập kết sống sờ sờ ra đấy, kiếp trước cô có pháp lực vô cùng mạnh mẽ, không ai có thể khống chế cô, có thể tạo ra tất cả sự vật mà cô muốn, mà tham gia mưu phản, cũng là một số yêu quái sống ở dưới đất này muốn lên làm thần tiên trên tiên giới. Chỉ cần khiến bọn họ nhận ra cô, cô cho bọn họ một lời hứa hẹn, đợi cô thành công rồi, những thần tiên trên trời chắc chắn sẽ đuổi xuống đây, để cho bọn họ lên làm thần tiên, sự mê hoặc này, căn bản là không có yêu quái nào có thể từ chối được.

“Vậy nếu như thất bại thì phải làm sao?” Tôi có chút lo lắng.

"Hừ." Thần Núi lập tức cười mỉa mai tôi: “Thất bại thì cô sẽ chết, vạn kiếp không thể luân hồi, cô còn sợ mấy tên tiểu yêu báo thù cô hay sao?”

Tuy rằng Thần Núi đang cười nhạo tôi, nhưng trong lòng tôi vẫn là vô cùng kích động, đến lúc đó nếu như thực sự thành công, tôi sẽ trở về trước mặt Liễu Long Đình, lúc đó tôi không còn là bộ

dạng thấp bé hèn mọn như hôm nay nữa rồi.

“Ở biển này, Chuyên Húc sống lại ở trong biển, chính là một trong năm ngũ đế vương mà các người thường nói, ông ta sau khi chết liền sống lại thành yêu quái, sống trong nước biển, tuy là yếu quái, nhưng tầm ảnh hưởng vẫn còn, chỉ cần ông ta qui hàng cho chúng ta, chúng ta liền có thể có thêm một con át chủ bài, thuận lợi hơn rất nhiều, hơn nữa đều là người kiếp trước, bây giờ cô cũng từ thần tiên sống lại làm người, giữa hai người có điểm tương đồng, chỉ có điều vẫn cần khiến bọn họ tin rằng cô chính là Cửu Trùng thiên để chuyển kiếp. Mà để có thể chứng minh thân phận của cô, chính là trong mắt cô vẫn còn Phượng Tổ Thiên, là phượng hoàng cuối cùng của thế giới này, mắt của cô bị Ngân Hoa giáo chủ cướp đi, chỉ cần cô ta vẫn sống, thì không có cách nào đòi lại được mắt của cô, bây giờ cô ta có thiên cung che chở, chúng ta không thể giếp được cô ta, mà Phượng Tổ Thiên cách chỗ này quá xa, Chuyên Húc này biến thành yêu quái quanh năm sống ở biển, một năm chỉ có mấy lần lên bờ, nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này, vậy thì phải đợi đến năm sau, vì vậy chúng ta cần thuần phục ông ta trước, sau đó thì mới đi tìm Phượng Tổ Thiên.

Tôi đồng ý với kế hoạch của Thần Núi, mà bây giờ, việc chúng tôi cần làm, chính là khiến cho Chuyên Húc tin tưởng tôi, tôi chính là Cửu Trùng thiên để chuyển kiếp.

Tôi hỏi Thần Núi có từng trông thấy tôi kiếp trước là bộ dáng như nào chưa? Kiếp trước tôi ăn mặc trang điểm như nào? Dùng ngữ khí ra sao để

chapter content