Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 278




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

**********

Điều này thật sự là không dám tưởng tượng, nếu không phải thần núi phản ứng kịp và trực tiếp đỡ tôi dậy, đầu của tôi đã bị người đàn ông mặc lễ phục màu đỏ này chặt đứt rồi! Mà bây giờ nhìn thấy người đàn ông trung niên đang đứng ở đầu giường đặt gần lò sưởi của tôi, người đàn ông kia giữa trán đầy đặn, cái cắm tròn, hơn nữa cả người ông ta đều toát lên vẻ chính trực, xem ra ông ta không giống như một con yêu quái.

"Táo Quân?" Thần núi ở bên cạnh tôi, hỏi người đàn ông trung niên kia một câu.

Người đàn ông trung niên thấy thần núi đã nhận ra mình, giọng nói nghiêm nghị trả lời: "Không tồi, chính là bổn vương, mấy ngày nay, thiên đình mới vừa thảo luận xem ai sẽ là người tới truy bắt người phụ nữ này, những tin đồn này rồi đã đến tại của tôi, vừa đúng lúc hôm nay các người tự tìm đến cửa, có lý do gì để bỏ qua không?"

Điều này thật sự là đúng với suy đoán của thần núi, trong một hai ngày này bọn họ sẽ đến để bắt tôi nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy, mà thần núi nghe xong lời của Táo Quân, không để đem lời của ông ta lọt vào tai, quay đầu lại nhìn thoáng qua tôi, nằm lấy tôi ném về phía người của Táo Quân, nói với tôi: "Mau tới giết ông ta."

Thần núi thật sự còn không lo lắng việc tôi có thể đối phó được với Táo Quân hay không, đã trực tiếp đem tôi ném qua, mà Táo Quân dường như không nghĩ đến việc thần núi sẽ nói thẳng là muốn giết ông ta như vậy, lông mày tức khắc nhíu lại, trước khi tôi kịp lao về phía ông ta, trực tiếp đưa tay hướng về phía người tôi và đánh mạnh lên vai tôi một đòn, một cơn đau đớn rất lớn lan từ vai tôi xuống toàn thân, tôi không thể chịu được mà hét lên thảm thiết một tiếng, người đập về phía giường đất mà ngã xuống.

Đây là đang ở trong nhà của bà lão, bà lão hiện tại vừa mới ngủ, tôi sợ tiếng hét của tôi sẽ đánh thức bà ấy dậy, tôi hét chói tai được một nửa, thì vội đưa nhanh tay còn lại ra che miệng, mà thần núi cũng nhảy xuống khỏi giường đất, một tay đỡ tôi đứng dậy từ dưới đất, thấp giọng thầm măng tôi một câu là một chút tác dụng cũng đều không có, sau đó nằm lấy hai tay tôi, trực tiếp dựa lưng tôi vào người của anh ta, nói với tôi: "Tôi dạy cô một câu niệm chủ để điều chỉnh linh khí trong cơ thể, đợi lát nữa chiêu thức duy nhất này, cô phải nhớ thật kỹ, sử dụng chiêu thức này, cùng với linh khí trong cơ thể của cô hòa hợp lại, đánh ra là có thể giết chết được Táo Quân."

Thần núi nghiêm túc chỉ dạy cho tôi, trực tiếp cầm lấy tay của tôi, quay cánh tay của tôi để vận khí, giương mắt nhìn thoáng qua Táo Quân, nói với ông ta: "Đến đây, có năng lực thì cứ đến đây giết tôi."

Táo Quân không có khả năng nhận ra được thân phận của thần núi, hừ lạnh một tiếng nói với thần núi: "Anh nếu không phải hoàn toàn thuộc quyền quản lý của Trung ương Thiên Cung bọn tôi, nếu như anh thuộc quyền quản lý của Ngọc Hoàng Đại Đế, những việc ác mà anh làm trước kia, đã sớm đem anh đi giam giữ trong thiên lao, người phụ nữ này đã vi phạm vô số tội, kiếp trước giết hại vô số các vị thần, kiếp này lại ở dưới trần gian gây tai họa cho loài người, xui khiến anh Liễu làm việc phạm pháp, nếu tôi không bắt được cô ta trở về, thì khó có thể tỏ lòng thành kính đối với những oan hồn đã khuất!”

Nói xong, Táo Quân liền hướng về phía tôi và thần núi lao đến.

Điều này thật sự là rất buồn cười, tôi ở trần gian làm hại người khác, không phải là Liễu Long Đình giết người hay sao? Bây giờ lại còn đem những điều này đổ hết tội lên trên người của tôi, ôi trời ơi là trời, tiên ơi là tiền!

Ở thần núi điều khiển cùng tôi đánh với Táo Quân, khống chế tay chân của tôi, cùng với Táo Quân một đấm một đá đánh ra, hơn nữa vào lúc tôi cần năng lượng để tấn công, thần núi ghé đầu lại sát bên tại tôi, một vài sợi tóc chạm ra vào má của tôi, vừa đánh vừa dạy cho tôi câu thần chú, làm cho tôi tự mình học thuộc.

Táo Quân này vốn là một vị thần phụ trách quản lý nhà bếp, chức nhỏ như thế so với thần núi khi đánh nhau, tất nhiên là không biết tự lượng sức mình, căn bản là không được mấy hiệp, cho dù là thần núi đang khống chế ta, trực tiếp đánh bật Táo Quân từ phòng ra đến ngoài cửa, đến khi một đá cuối cùng, trực tiếp đem Táo Quân đập vào bức tường cạnh bếp, Táo Quân đập vào trên bức tường ngay lập tức lặn xuống dưới bếp, dính bụi tro trên người, nhìn vô cùng thảm hại.

Bây giờ Táo Quân đã bị chúng tôi đánh năm gục trước bếp, vẻ uy nghiêm vừa rồi, nhanh chóng đã biến mất, năm trên mặt đất không ngừng mắng tôi và thần núi sẽ không chết được yên thân, dù sao thì ông ta cũng là một vị thần chính nghĩa trong trần gian, nhưng lại bị hai con quỷ như chúng tôi đánh bại, bảo chúng tôi chờ ông ta về báo cáo lại với Ngọc Hoàng, để xem Ngọc Hoàng trừng trị chúng tôi như thế nào.

Táo Quân này liền giống như một đứa trẻ tám tuổi, đánh không lại sẽ về mách với cha mẹ, mà thần núi đương nhiên sẽ không cho ông ta cơ hội quay về trời để cáo trạng, ngay lúc Táo Quân đang muốn hóa thân vào bếp, anh ta thả tôi ra tự mình bước đến, nằm lấy chân của Táo Quân mà kéo ra một cách thô bạo, cả người Táo Quân bị anh ta kéo ra, mà thần núi, liền ngay trước mặt tôi làm trò, bóp lấy cổ của Táo Quân, mặt nhìn về phía mặt của Táo Quân, theo ánh mắt của Táo Quân, lấy đi từng đoạn linh khí màu trắng, mà Táo Quân đau đớn vật lộn trong tay của thần núi, quay đầu về phía tôi, trong mắt ông ta hiện lên một tia cầu cứu.

Trái tim tôi trước cái nhìn của Táo Quân mà mềm nhũn, dù sao thì đây cũng là một vị thần, cho dù trước đây Liễu Long Đình có làm việc ác thế nào, cũng không dám giết thần, thần núi bây giờ không chỉ muốn giết thần, còn muốn hấp thụ đi linh khí của thần, nếu điều này được điều tra, thì đối với tôi muốn đời muôn kiếp cũng không rửa được hết tôi.

“Thần núi, anh tha cho ông ta đi.” Tôi nói nhỏ với thần núi một câu, lòng tôi cũng thật sự có chút chột dạ, dù sao thì Táo Quân đến là để giết tôi nhưng hiện tại tôi lại muốn cứu ông ta, câu chuyện người nông dân cùng với răn rất này, không phải là lần đầu tiên tôi trải qua.

Mà thần núi sau khi nghe tôi nói ra liền cứng nhắc, sau đó vẻ mặt giận dữ nhìn sang tôi, không thèm để ý đến tôi một lúc, thậm chí còn đẩy mạnh năng lực, đem tất cả linh khí có trong cơ thể của Táo Quân cùng với thi thể lấy đi sạch sẽ, lúc này, trong ánh trăng sáng chiếu bên ngoài phòng, xung quanh im lặng chỉ còn lại có tôi cùng với thần núi.

Sau khi thần núi lấy hết linh khí của Táo Quân, sắc mặt của anh ta khá lên rất nhiều, đôi môi thanh tú, khuôn mặt vì ở dưới ánh trăng càng thêm trắng toát, thấy tôi đứng ở cách đó không xa, anh ta liếc nhìn tôi với vẻ không hài lòng, nói với tôi: "Cô cho ông ta một cơ hội, ông ta sẽ trả lại bằng mạng của cô, nếu lần sau tôi thấy cô còn ngu ngốc như vậy, đừng trách tôi không khách khí với cô."

Nói xong, anh ta vừa mở rèm ra hướng về phía phòng trong mà đi vào, anh ta nằm lại ở chỗ cũ.

Mà tôi cũng biết vừa rồi tôi thật ngu ngốc, thật ra tôi rất ghét cái tính yếu lòng lòng của mình, nhưng bây giờ Táo Quân đã chết, nghĩ lại cũng không có ý nghĩa gì nữa, vì thế nên tôi chỉ biết bước vào phòng, hướng về phía giường mà đi tới.

Chẳng qua là khi tôi vừa nằm lên giường, thần núi đã nằm ở bên cạnh tôi, anh ta vẫn nhìn chăm chăm tôi bằng ánh mắt tức giận, nhưng bông nhiên ánh mắt lại vô tình nhìn về phía ngực của tôi, anh lập tức quay đầu nhìn về phía tủ cạnh giường, lạnh lùng bảo tôi mặc nhanh quần áo vào.

Khi thần núi nói câu này, tôi lập tức nhìn xuống phía quần áo của mình, tôi sau khi tắm xong mặc bộ quần áo hoa của bà lão, bộ quần áo mùa hè của người già có đường viền cổ tương đối lớn, khi tôi nằm cúi xuống, cổ áo mở rộng ra, để lộ ra bộ ngực to trắng nõn.

Điều này thật sự là rất xấu hổ, tôi xấu hổ đến mức không biết nói gì, nên vội vàng trùm quần áo rồi nằm xuống, sau đó rất buồn bực phải chi thần núi nói một câu đã muốn chuẩn bị cho tốt.

Lúc này bà lão đang ngủ say, khẽ phát ra tiếng ngáy nhỏ, tiếng đánh nhau của chúng tôi không làm bà ấy thức giấc, khi tôi chuẩn bị nhắm mắt, thì lúc này thần núi đột nhiên nói với tôi: “Cô nằm ngủ với bà lão ở bên cạnh đi, đừng nằm bên cạnh tôi. "

Đây không phải là tôi nguyện ý nằm bên cạnh hằn, rõ ràng là vừa rồi bà lão vừa rồi nghe anh ta nói bọn tôi là người yêu, liền mới để anh ta ngủ bên cạnh tôi, thần núi lúc đó cũng không có từ chối, hiện tại lại nói tôi nằm bên cạnh, khiến cho anh ta chiếm được tiện nghi của tôi, tôi vừa mới vất vả nằm xuống, lập tức đứng dậy, qua ngủ cùng với bà lão, nhìn thần núi có dáng vẻ này, lòng tôi thật muốn mắng anh ta là vô cùng thẳng thắn, xứng đáng bị độc thân cả đời, thật sự lãng phí cho một khuôn mặt.

Nhưng không sao anh ta như vậy cũng tốt, dù

chapter content