Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 266




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Liễu Kiều Nhi thấy Liễu Long Đình đang hôn tôi, nhất thời há to miệng, thét chói tại một tiếng, mà Liễu Long Đình thấy Liễu Kiều Nhi không gõ cửa đã xông vào như vậy, lập tức có chút không vui. Nhưng dù sao anh ta cũng là anh trai, cũng không thể làm một số chuyện không thích hợp với trẻ con trước mặt em gái mình như vậy, vì thế liền dời miệng ra khỏi môi tôi, xoay người lại hỏi Liễu Kiều Nhi sao lại không lễ phép như vậy, những điều trước đây dạy đã quên hết rồi sao? Vào phòng sao lại không gõ cửa?

Liễu Kiều Nhi thấy Liễu Long Đình đang nhịn tính khí mắng cô bé, thế là liền vắt tay sau lưng, cẩn thận đi tới bên cạnh tôi, nhìn Liễu Long Đình rồi dùng tay che miệng nhỏ nhắn của cô bé nhịn không được mà cười hì hì.

Tôi không biết Liễu Kiều Nhi đang cười cái gì, vì thế theo ánh mắt Liễu Kiều Nhi nhìn về phía khuôn mặt Liễu Long Đình, chỉ thấy có thể là vừa rồi hôn tương đối kịch liệt nên trên cằm anh ta toàn bộ đều dính đầy son môi của tôi, nó trộn lẫnChương 266: Bạn gái cũ

Liễu Kiều Nhi thấy Liễu Long Đình đang hôn tôi, nhất thời há to miệng, thét chói tại một tiếng, mà Liễu Long Đình thấy Liễu Kiều Nhi không gõ cửa đã xông vào như vậy, lập tức có chút không vui. Nhưng dù sao anh ta cũng là anh trai, cũng không thể làm một số chuyện không thích hợp với trẻ con trước mặt em gái mình như vậy, vì thế liền dời miệng ra khỏi môi tôi, xoay người lại hỏi Liễu Kiều Nhi sao lại không lễ phép như vậy, những điều trước đây dạy đã quên hết rồi sao? Vào phòng sao lại không gõ cửa?

Liễu Kiều Nhi thấy Liễu Long Đình đang nhịn tính khí mắng cô bé, thế là liền vắt tay sau lưng, cẩn thận đi tới bên cạnh tôi, nhìn Liễu Long Đình rồi dùng tay che miệng nhỏ nhắn của cô bé nhịn không được mà cười hì hì.

Tôi không biết Liễu Kiều Nhi đang cười cái gì, vì thế theo ánh mắt Liễu Kiều Nhi nhìn về phía khuôn mặt Liễu Long Đình, chỉ thấy có thể là vừa rồi hôn tương đối kịch liệt nên trên cằm anh ta toàn bộ đều dính đầy son môi của tôi, nó trộn lẫn“Là việc gì? Bảo chị giúp em mua đồ gì em thích sao?" Tôi hỏi Liễu Kiều Nhi.

Liễu Kiều Nhi lập tức lắc đầu: "Em không muốn mua đồ, nếu như muốn mua thì bảo người làm trong nhà đi mua là được rồi, nào còn cần phải làm phiền đến chị Bạch, em muốn, em muốn.."

Lúc Liễu Kiều Nhi nói những lời này, bỗng nhiên có chút ngượng ngùng, tôi nhìn bộ dáng thẹn thùng của con bé, nhất thời liền cười nhạo con bé nói muốn cái gì nào? Muốn cái gì thì cứ nói với chị đi! “Em muốn nhờ chị đem cái này đưa cho thầy em."

Lúc Kiều Nhi nói, con bé lôi ra một cái tua được bên cẩn thận sau lưng và nói với tôi: “Đây là cái tua an toàn mà em học được từ chị gái em trên núi, vì nghĩ rằng thầy em có một chiếc gương đồng, chiếc gương đồng của thầy ấy trần trụi, không hề đẹp chút nào, cho nên em bện cho thầy ấy một sợi tua, hy vọng thầy có thể treo trên cái gương đồng của thầy ấy. Chị Bạch chị đừng cười em nha, đây là lần đầu tiên em bên, bên cũng không đẹp lắm, cũng không biết thầy có ghét bỏ không.”

Thầy của Kiều Nhi chính là Hư, nếu như không phải Kiều Nhi dẫn tôi đi gặp Hư thì Hư cũng sẽ không chạy ra, hơn nữa sau khi cậu ta vừa trở ra, cũng ra tay với người của mấy phương chúng tôi, bắt đầu là cùng Thần núi, bây giờ lại là cùng NgânHoa giáo chủ, cũng may người xấu như cậu ta còn có Kiều Nhi nhớ đến.

Kiều Nhi thấy tôi vẫn không nói gì, cho rằng là gây phiền toái đến tôi, vì thế liền có chút khổ sở nói người trong nhà không cho phép cô bé xuống núi, mà thầy từ sau khi đi lần trước cũng không trở về nữa, người làm trong nhà cũng không đáng tin cậy, cho nên chỉ có thể đến làm phiền tôi.

Thay Kiều Nhi đưa cái tua bình an này cho Hư cũng không phải rất khó, nhưng tôi nói với Kiều Nhi là muốn thầy của cô bé xuất quỷ nhập thần, lúc nào gặp phải cũng không nói chắc được, chỉ sợ đến lúc đó đã muộn rồi, cô bé không đợi được nữa. “Không quan trọng, không quan trọng, chỉ cần có thể đưa đến tay thầy, em đã mãn nguyện rồi!” Kiều Nhi vội vàng giải thích với tôi.

Kiều Nhi không để bụng là được, vì thế tôi đáp ứng chuyện của Kiều Nhi, mà Kiều Nhi thấy tôi đồng ý thì vui vẻ đến mức nhảy dựng lên mà nhìn gương mặt này của tôi, cười hì hì, nói với tôi: “Chị tiểu Bạch, anh ba em đối với chị thật tốt, nghe chị hai em nói, anh ba lột da cứu để cứu chị, còn chữa khỏi mặt cho chị, nếu chị có thể gả cho anh ba em thì tốt rồi.”

Không đề cập đến chuyện này thì còn tốt, không ngờ rằng vừa nhắc tới, tất cả đều là nói Liễu Long Đình tốt, trong lòng tôi nhất thời có chút nén giận, hiện tại cũng không quan tâm Liễu Long Đìnhở trong nhà là hình tượng gì, vì thế trực tiếp nói với Kiều Nhi vết thương trên mặt tôi chính là do Liễu Long Đình hại, còn bệnh của tôi cũng là anh ta tính toán. Tuy tôi đối với cô bé không hề chán ghét, nhưng tôi đối với Liễu Long Đình thì đã không còn thiện cảm gì nữa, chỉ hy vọng sớm rời xa anh ta chút

Tôi kích động nói, vẻ mặt Kiều Nhi vẫn bình tĩnh, nhìn bộ dáng bình tĩnh của cô bé, tôi bỗng nhiên cảm thấy bản thân tôi giống như một oán phụ, gặp người liền nói cảnh ngộ bản thân không chịu nổi, nhất thời liền có chút xấu hổ.

Mà Kiều nhi nghe tôi nói lời này, bản thân cũng suy nghĩ một chút, sau đó nói với tôi: “Gần đây anh ba em tương đối kỳ quái, không hiểu sao lại làm chủ giáo, người trong nhà chúng em cũng không biết chuyện này, hơn nữa anh ba gần đây cũng không liên lạc với người trong nhà. Tối hôm qua khi anh ấy dẫn chị trở về, em và Long Đăng nghe thấy chị hai và anh ba ở trong phòng cãi nhau, từ khi bọn em sinh ra đến bây giờ, đây là lần đầu tiên bọn họ cãi nhau, anh ba khiến chị hai tức giận bỏ đi rồi.”

Tôi ngược lại rất muốn biết, Liễu Long Đình bởi vì nguyên nhân gì mà cãi nhau với Liễu Liệt Vân, quan hệ giữa các thành viên trong nhà bọn họ, tôi là một người ngoài vốn là nhìn không thấu.

Nhưng khi chúng ta ăn xong bữa sáng xong, chuẩn bị xong một ít đồ đơn giản, tôi cùng LiễuLong Đình xuống núi, trước đây vé máy bay đều là tôi đặt tới, bay giờ đều là anh ta đặt, mặc dù chúng tôi không có chứng minh thư gì nhưng anh ta vẫn có thể mua được.

Nhưng cho dù là bây giờ Liễu Long Đình đối với tôi tốt hơn, tôi cũng không có cảm giác gì với anh ta, chỉ muốn tìm một cơ hội thoát khỏi anh ta, để cho anh ta vĩnh viễn cũng không tìm được.

Sau khi chúng tôi xuống máy bay trong thành phố nhà tôi, Hoàng Tam Nương ở sân bay đón tôi và Liễu Long Đình, cô ấy vừa thấy mặt Liễu Long Đình, liền nói đều đã sắp xếp xong rồi.

Liễu Long Đình gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía tôi, nói với tôi: “Nếu cô muốn tiếp tục sống, nhất định phải có tín ngưỡng của bản thân cô ở thế giới này, chờ tín ngưỡng của cô lớn mạnh rồi, ai cũng không thể động đến cô, từ giờ trở đi, tôi vẫn là tiên gia của cô, cô vẫn là đệ mã của tôi, muốn có được tín ngưỡng thì phải đi cứu người, cứu càng nhiều người, cô sẽ được người ta truyền miệng, tín ngưỡng chính là như vậy. Hơn nữa tôi khuyên cô, cô tốt nhất là đem danh tiếng trước đây của cô thay đổi một chút, ở nhân gian, cô trước đây xưng là Cửu Thiên đại đế, bọn họ sẽ cho rằng là đàn ông. Cho nên thần vị của cô, cũng phải đổi thành Cửu Thiên Nương Nương, giống như Nữ Oa đại đế, ở nhân gian đều gọi cô là Nữ Oa nương nương.”

Liễu Long Đình lúc này rất nghiêm túc dạy tôi,

chapter content



chapter content