Hòa Thân mặc dù rất nghi ngờ nhưng Doãn Kế Thiện đã sai người đến cửa mời, không thể không đi, nên dẫn theo Lưu Toàn ra khỏi Thiêm Viên đến nha môn tổng đốc.
Bọn họ đến cửa nha môn tổng đốc lập tức thấy sự tình có chút kì quặc, sao đến cả Lục Doanh binh đóng tại Nam Kinh cũng được điều động, nhìn thấy quan binh tụ tập bên phía Tây cửa, ai nấy đều dao kiếm đầy mình, xem ra chỉ cần ra lệnh sẽ nhảy vào chiến trường ngay. Cửa phủ tổng đốc toàn là cận binh của Doãn Kế Thiện, ai nấy đứng vững như đinh, trong tay đều cầm binh khí, cũng phải đến mấy trăm người, được bố trí từ cửa lớn đến nhị môn bên trong, không khí xung quanh căng thẳng đúng là khiến cho người ta ngộp thở.
Trong lòng Hòa Thân thầm do dự, bước đi cũng trở nên chậm hơn, nhìn thấy trước sau chỗ nào cũng là binh lính uy nghiêm, thật không biết Doãn Kế Thiện muốn làm trò gì, thầm nghĩ: “ Hay là…”
“Lão gia, sao tại hạ càng nhìn càng thấy không đúng, đá, binh lính này có phải đang nhằm vào chúng ta không?” Lưu Toàn đi sau nói nhỏ với Hòa Thân.
“Sợ gì chứ? Hãy vào rồi nói” Hòa Thân ra quyết định, vừa nói vừa bước vào trong cửa nha môn tổng đốc.
“Lão gia, tại hạ nghĩ chúng ta nên cẩn thận chút mới phải, ngài hãy vào trước, tại hạ quay về đưa tin cho người của chúng ta, lệnh cho Nhiễm Kiện dẫn đoàn cảnh vệ đến đây, Đỗ Tử Kiệt và Tạ Phi Kiếm cũng phải chuẩn bị chiến đấu, ngộ nhỡ có tình huống gì bất ngờ, đến lúc đó chúng ta cũng không đến mức trở tay không kịp” Lưu Toàn khuyên.
Hòa Thân nghĩ cũng phải, ngộ nhỡ Bạch Liên Giáo chưa xong việc, thì hôm nay không mình đến tự chui đầu vào lưới hay sao, nên gật đầu nói: “ Thế được, ngươi hãy về sắp xếp đi”
Lưu Toàn đang định quay lưng nhưng chưa kịp, thì đột nhiên chính đường nha môn tổng đốc mở ra, Doãn Kế Thiện bước ra, theo sau là thống lĩnh Huệ Hùng quân Lục Doanh đóng tại Nam Kinh. Hai người này vừa thấy Hòa Thân vào cửa, bèn bước xuống thềm, Doãn Kế Thiện cười: “ Hòa đại nhân, mau vào trong phòng ngồi, chúng tôi có đại sự cần thương lượng với ngài”
Huệ Hùng cũng nói lớn: “ Hòa đại nhân, mau mời vào trong”
Hòa Thân nhìn thấy sắc mặt bọn họ đều có vẻ bất an, lại nghĩ đến bọn quan binh đang chờ lệnh bên ngoài, nên đánh mắt ra hiệu với Lưu Toàn, ý là ngươi khoan đã hành động đợi xem tình hình thế nào hãy nói, nên vội cùng bọn họ đi vào
“Hòa đại nhân, đại sự không xong rồi…” Huệ Hùng vừa vào đã nói lớn.
Doãn Kế Thiện là người vốn dĩ trầm định, vốn luôn mang vẻ thanh nhàn tự đắc, những lúc lo lắng căng thẳng thật không nhiều, không ngờ hôm nay lại biến sắc mặt. Lời của Huệ Hùng chưa nói xong Doãn Kế Thiện giơ tay ấn Hòa Thân ngồi xuống, lo lắng nói: “ Khâm sai đại thần do triều đình cử tới, Lưu Dung Lưu trung đường tối qua đã bị người của Bạch Liên giáo bắt cóc ở Dương Châu rồi”
“A” Hòa Thân nghe xong, chén trà trong tay rơi xuống đất vỡ vụn, khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi nói: “ Doãn đại nhân, ngài đừng đùa với Hòa Thân, triều đình cử khâm sai lúc nào sao tôi không hề hay biết? Lưu Dung Lưu trung đường làm việc thận trọng, xuất quỷ nhập thần, sao lại bị bọn người Bạch liên giáo bắt được, điều này thật khó tin quá, người của Bạch liên giáo to gan thế sao?”
“Aida, ta nói Hòa đại nhân lúc này là lúc nào rồi, ta nào có tâm tư mà đùa với ngài, ngài xem” Nói xong liền móc một tờ giấy trắng từ trong cổ áo ra đưa cho Hòa Thân.
Hòa Thân nhận lấy xem thì thấy bên trên viết rằng: Khâm sai Lưu dại nhân bị người của Bạch liên giáo chúng tôi mời đi ròi, nếu muốn Khâm sai còn sống thì hãy bẩm báo với Càn Long yêu cầu ông ta cử người đến đàm phán với chúng tôi, lúc nào, ở đâu đến lúc đó sẽ có thông báo.
“Lần này Hòa đại nhân đã tin rồi chứ?” Huệ Hùng nói, “ Bọn Bạch liên giáo đúng là không coi triều đình ra gì, nay đợi thánh chỉ triều đình, chỉ cần triều đình ra lệnh, ngay lập tức ta soái lĩnh đại quân lên đường bình định bọn Bạch liên giáo”
“Huệ quân môn, ngài ngồi xuống đi, nghe xem Hòa đại nhân nói gì” Doãn Kế Thiện nói với Huệ Hùng, rồi quay sang nói với hắn: “Hòa đại nhân, chuyện này phải có ba chúng ta cùng hội ý mới được, Khâm sai đại nhân xảy ra chuyện ở Nam Kinh ta, khi hoàng thượng trách tội, chúng ta e không ai thoát khỏi can hệ”
Hòa Thân nghĩ Doãn Kế Thiện đúng là một lão giảo hoạt, vô duyên vô sớ lại nhất định lôi mình vào, trong bụng dù nghĩ thế nhưng lại trịnh trọng nói: “ Đó là đương nhiên, đường đường là Khâm sai đại thần Đại Thanh chúng ta, lại bị Bạch Liên Giáo bắt mất ở Nam Kinh, chuyện này khi hoàng thượng trách tội, chúng ta rắc rối to rồi, tuy nhien chuyện này cúng ta cũng không làm chủ được”
“Sau khi nhận được tin, ta đã lập tức phái người liên đêm đưa bản tấu thỉnh tội, đồ rằng sáng mai sẽ triều dã chấn dọng” Doãn Kế Thiện nói “ Hòa đại nhân làm việc Doãn Kế Thiện ra trước nay đều khâm phục, trước khi thánh chỉ của hoàng thượng đến, Hòa đại nhân xem chúng ta nên làm cái gì?”
Huệ Hùng ngồi không vững nữa, đứng dậy hét: “ Đợi thánh chỉ của hoàng thượng đến, Lưu đại nhân e rằng đã mất mạng rồi, theo chủ ý của ta, Doãn đại nhân hãy mau ra lệnh, Hòa đại nhân quay về chuẩn bị tiền cho chúng ta, nay ta ngay lập tức dẫn binh đi quét tổ tò mò của bọn Bạch liên giáo”
Doãn Kế Thiện lúc này không có thời gian đầu mà để ý đến tên võ phu đầu óc ngu si tứ chi phát triển này nữa, đưa chén trà cho Hòa Thân cười gượng: “ Hòa đại nhân hãy đưa ra quyết định đi”
Hòa Thân nhìn thấy Huệ Hùng cuống đến mức loạn lên, còn Doãn Kế Thiện dù trên mặt lo lắng nhưng trong lòng đã bình tĩnh được, thầm nghĩ: “ Một tên thô lỗ, một tên thâm sâu, đúng là một cặp ăn ý, xem ra ta không nói một câu là không xong rồi.” thế nên hắn bèn miễn cưỡng nói với Doãn Kế Thiện: “ bọn Bạch liên giáo đã bắt Lưu đại nhân đi, tôi thấy không phải là nhằm giết tham quan triều đình để xả ác khí, hơn nữa danh tiếng của Lưu đại nhân rất tốt, là mệnh quan bách tính rất yêu mến. Bạch liên giáo làm thế chắc là muốn giữ Lưu đại nhân làm con tin, hòng ra điều kiện với triều đình, hoặc là đòi tiền hoặc là đòi lương, nói không chừng lại yêu cầu hoàng thượng ra thánh chỉ, sau này không cho phép giết hại người của Bạch liên giáo, Doãn đại nhân nghĩ xem, những điều này làm sao chúng ta làm chủ được, tôi thấy chúng ta nên đợi thánh chỉ của hoàng thượng, nói không chừng vì chuyện này, hoàng thượng còn cử khâm sai đến Nam Kinh cũng không biết chừng”
“Mặc dù nói thế, nhưng chúng ta nay không thể ám binh bất động” Doãn Kế Thiện nói.
Hòa Thân nghĩ rồi nói: “ Ám binh bất động đương nhiên là không được rồi, tôi thấy chi bằng thế này, người của Bạch liên giáo ở Dương Châu bắt cóc Lưu đại nhân, ước tính nay bọn chúng cũng chưa đi được xa. Vì chuyện này xảy ra ở Dương Châu, Doãn đại nhân dứt khoát nên đích thân đến Dương Châu phá án, thứu nhất là cho triều đình biết chúng ta coi trọng chuyện này, thứ hai là có thể cho bọn người Bạch liên giáo biết thành ý giải quyết chuyện này, Huệ quân môn lãnh binh, lập tức truyền lệnh đi, phong tỏa Dương Châu các con đường lớn nhỏ các vùng, đường thủy đường bộ đều phái trọng binh canh giữ, nghiêm ngặt tra xét người qua lại, ngoài ra thành Dương Châu cần toàn thành giới nghiêm, phát cáo thị, trọng thưởng ai cung cấp được manh mối với quan phủ, còn tôi, lập tức quay về chuẩn bị tiền, lần này dù tốn bao nhiêu tiền, đều có Hòa Thân ta lo, nhị vị thấy thế nào”
Doãn Kế Thiện nghe hắn nói rất có lý, nên đứng dậy nói:” “ Được, chúng ta hãy làm theo ý của Hòa đại nhân. Huệ quân môn, ngài hãy lập tức truyền lệnh cho thuộc hạ, lập tức hành động theo sự bố trí của Hòa đại nhân, đừng hung hãn đứng trước cửa phủ ta thế, ta thu xếp xong, lập tức đi Dương Châu tọa trấn chỉ huy, tranh thủ trước khi thánh chỉ hoàng thượng đến, phá vụ án kinh thiên động địa này”
Hòa Thân cáo từ quay về, còn chưa đến thời gian một bữa cơm, Đỗ Tử Kiệt đã quay lại, bẩm với hắn: “ Hòa đại nhân, chúng tại hạ theo sự giao phó của đại nhân, đã lôi Lưu Dung lên núi Tấn Nhĩ, nay hai trăm huynh đệ Bạch liên giáo đang canh ở đó, đã để lại đồ ăn thức uống cho họ, ngoài ra bên cạnh họ cũng đã sắp xếp không ít người của chúng ta.”
“Được, ngươi nhất định bảo đảm huynh đệ thuộc hạ không thể tiết lộ một chữ ra ngoài, nếu không là đại tội chu di cửu tộc đấy” Hòa Thân dặn dò.
“Điều này xin Hòa đại nhân an tâm” Đỗ Tử Kiệt nói.
Vụ án khâm sai Lưu Dung bị Bạch liên giáo bắt ở Dương Châu, chưa đến ba ngày nhân dân toàn quốc đã biết hết, đó đúng là tin kinh thiên động địa, Bắc Kinh lại càng loạn, không ai dám đoán mò, đều đợi thánh ý của Càn Long.
Thánh chỉ của Càn Long ba ngày sau đến, chuyện ngoài dự đoán chính là Càn Long ra lệnh cho Hòa Than toàn quyền xử lý chuyện này, Doãn Kế Thiện và Huệ Hùng toàn lực phối hợp.
Sau khi nhận được thánh chỉ, Hòa Thân sung sướng: “ Lưu Dung à, Lưu Dung, ngươi vốn muốn cái mạng của Hòa Thân ta, không ngờ chớp mắt cái mạng nhỏ của ngươi lại nằm trong tay ta rồi”
conem_bendoianh
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Tác Giả: Độc Cô Hắc Mã