Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 215: Ngân Nguyệt miêu yêu (1)




Trở lại tiềm thức của mình, Âu Dương Nhã Linh nhớ lại một đời qua, đột nhiên bật cười khẽ.

Ellie đang định thông báo kết quả nhiệm vụ cho cô thấy vậy liền hỏi, “Chị cười gì vậy?”

Âu Dương Nhã Linh cười cười trả lời, trên mặt mang theo hạnh phúc mơ hồ, “Bọn chị rõ ràng là đều không thể sinh con, vậy mà gần như suốt một đời qua vẫn luôn tự cảm thấy áy náy và thiệt thòi đối phương, lúc nào cũng tìm cách để bù đắp cho đối phương, muốn đối với đối phương càng thêm tốt. Em không thấy là rất buồn cười sao?”

Ellie nghe vậy gật gù, “Cũng đúng…… Ah! Không đúng!” Giống như đột nhiên nhớ đến điều gì, Ellie biến sắc mặt vội chối bỏ, “Làm sao em biết được Lăng Thượng Quân có thể sinh con hay không! Em không biết gì cả! Chị đừng tìm cách moi tin tức từ em nữa!”

Nhìn bộ dạng sợ bóng sợ gió của Ellie, Âu Dương Nhã Linh không nhịn được phì cười. Cô rõ ràng chỉ đơn thuần cảm thán một chút mà thôi, có cố ý đặt bẫy Ellie đâu chứ.

Âu Dương Nhã Linh cũng không giải thích, chỉ nói, “Được rồi, vậy chị không nói gì nữa. Em mau thông báo đi.”

Ellie bĩu môi, “Mời ký chủ xem kết quả nhiệm vụ.”

Nhiệm vụ chính: hoàn thành - khen thưởng: mười ba điểm sinh lực.

Nhiệm vụ khác: H.O.À.N T.H.À.N.H - khen thưởng: B.A M.Ư.Ơ.I điểm sinh lực!!!

Điểm sinh lực: 97/200 (!!!)

Điểm giao dịch: 0

Kho giao dịch: vỏ kiếm Thanh Tuyền, Glock 17, đạn (9 viên), cầu bảo hộ.

Vừa nhìn đến bảng tóm tắt, Âu Dương Nhã Linh một lần nữa phụt cười, “Hahaha, Ellie, em dễ thương quá đi mất!”

Ellie nhíu mày nghi hoặc vài giây mới ngộ ra vì sao cô lại nói như vậy, nhất thời vừa tức vừa thẹn thùng đáp, “Chị còn dám nói? Em là em vẫn tức vụ chị gian lận lắm đấy!”

Âu Dương Nhã Linh cười vui vẻ, “Chuyện này cũng không thể trách chị được nha!”

“Hừ!” Ellie trợn mắt bĩu môi.

Âu Dương Nhã Linh lại cười thêm vài tiếng rồi chuyển chủ đề, “Hai tuần qua thế nào? Có gì đặc biệt không?”

Đổi chủ đề, tâm tình Ellie cũng thay đổi, mang theo nghiêm túc trả lời, “Không có gì cả, mọi thứ đều bình thường.”

Âu Dương Nhã Linh gật đầu tỏ ý đã biết. Cô nằm viện cũng đã một quãng thời gian, mọi người cũng nên quen với chuyện này, hiện tại không có gì đáng chú ý xảy ra cũng không phải gì lạ.

“Vậy thì chúng ta lại tiếp tục thôi,” cô nói.

“Được! Xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng, quá trình phong ấn ký ức và truyền tống sẽ bắt đầu sau năm giây đếm ngược.”

Ellie vừa đếm đến một, Âu Dương Nhã Linh liền rơi vào bóng tối quen thuộc.

*



Lần nữa lấy lại ý thức, còn chưa mở mắt Âu Dương Nhã Linh đã phát hiện bản thân đang nằm trên thứ gì đó vừa êm vừa ấm, nhưng cảm giác lại không quá giống giường nệm bình thường.

Tuy rằng êm, thứ dưới thân cô lại chuyển động lúc lên lúc xuống vô cùng nhịp nhàng và có quy luật, khiến Âu Dương Nhã Linh chỉ vừa mới tỉnh lại đã không nhịn được bắt đầu cảm thấy có chút buồn ngủ.

Nhưng cô vừa mới xuyên qua, chưa nhận rõ tình hình hiện tại đương nhiên cô không thể an tâm ngủ được, đành vực dậy tinh thần, mở mắt quan sát xung quanh.

Vừa nhìn, Âu Dương Nhã Linh lập tức nhận ra có điểm kỳ lạ.

Dựa theo bối cảnh thì có vẻ như lần này cô đã xuyên đến thời cổ đại, bởi vì khung cảnh hiện tại giống như ở bên trong một cỗ kiệu gỗ hoặc một chiếc xe ngựa gỗ. Toàn thân kiệu được làm từ loại gỗ quý hiếm, màu sắc trơn bóng, hoa văn rõ ràng, vẫn còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng. Ở khung cửa sổ có treo màn lụa đỏ thắm thêu hoa văn chim phượng bằng chỉ vàng. Tay nghề của thợ thêu rất tốt, từng đường kim mũi chỉ đều được tính toán thêu thùa tỉ mỉ, hình ảnh chim phượng hoa lệ uyển chuyển, sống động như thật.

Lại nhìn qua một chút, Âu Dương Nhã Linh thấy trong cỗ kiệu đặt một chiếc bàn gỗ con con, so sánh với cỗ kiệu thì màu sắc có phần đậm hơn, được điêu khắc tạo hình tinh xảo. Trên bàn đặt một bộ trà cụ tịnh đế liên hoa bằng sứ và một dĩa điểm tâm nhỏ xinh.

Từ cỗ kiệu cho đến vật dụng đặt bên trong, mọi thứ đều thể hiện rõ chủ nhân của chúng là người không phú cũng quý.

Nhưng đó không phải là điểm kỳ lạ.

Điểm kỳ lạ là, cô thế mà lại đang nằm sấp, mà mọi thứ trước mặt, không hiểu sao lại trở nên có chút lớn hơn bình thường.

“A Tuyết, ngoan, đừng lộn xộn.”

Phong Nhã Uyên thấy bé mèo nhà mình đột nhiên ngẩng đầu ngó nhìn xung quanh, cho rằng nó buồn chán, lo sợ nó chạy nhảy lung tung liền đưa tay vuốt ve chải lông cho A Tuyết, nhẹ giọng dỗ dành.

Âu Dương Nhã Linh còn chưa kịp định thần, khắp người bỗng truyền đến một cơn khoái cảm đột ngột khiến cô tê dại. Cô theo bản năng mà khép hờ hai mắt, cơ thể hơi run lên. Nhưng ngay giây sau cô đã mở bừng mắt, trong mắt là kinh hoảng cùng kinh dị, mang theo cảm giác bất an tột độ liếc mắt xuống nhìn.

Hai móng vuốt mèo nhỏ xinh trắng mềm tức khắc lọt vào mắt cô.

Âu Dương Nhã Linh trong chớp mắt liền cảm thấy tuyệt vọng.

“Ellie!!! Mau phát nhiệm vụ cho chị!!!”

Âu Dương Nhã Linh gào thét gọi cô.

Hiện tại cô cần phải nhìn bảng nhiệm vụ ngay lập tức! Cô cần phải xem xem thế giới này sẽ được chú thích những gì!

Từ lúc xuyên qua, Ellie đã đoán trước được Âu Dương Nhã Linh sẽ có phản ứng thế nào nên đã chuẩn bị đầy đủ, Âu Dương Nhã Linh vừa gọi, Ellie liền phát nhiệm vụ cho cô.

Số hiệu thế giới: S (cổ đại, cung đình hầu tước, huyền huyễn)

Nhiệm vụ chính: kết hôn và sống hạnh phúc đến cuối đời với thiên định nhân duyên.

Nhiệm vụ khác: chưa có.

Điểm sinh lực: 97/200



Điểm giao dịch: 0

Kho giao dịch: vỏ kiếm Thanh Tuyền, Glock 17, đạn (9 viên), cầu bảo hộ.

Nhìn đến combo ba chú thích ở số hiệu thế giới, Âu Dương Nhã Linh không nhịn được thốt “Má” một tiếng.

Không ngờ, lời thốt ra lại thành, “Meoww!!!”

“…”

Âu Dương Nhã Linh lần nữa cảm thấy thật tuyệt vọng.

Hít thở sâu mấy hơi để lấy lại bình tĩnh, Âu Dương Nhã Linh tự an ủi bản thân.

Không sao cả, mình đã sống tới mấy ngàn năm, zombie khủng bố gì cũng đều đã trải qua, lần này còn không phải chỉ là… hóa thành mèo sao!!!!

Bình tĩnh lại được đôi chút, Âu Dương Nhã Linh nhìn lại số hiệu thế giới trên bảng nhiệm vụ của mình. Ellie khi trước đã nói rất rõ, bọn họ muốn tìm hiểu tình yêu để gia tăng dân số, tất nhiên sẽ không đi thu thập tình yêu của động vật. Cộng thêm chú thích huyền huyễn kia, rất có khả năng sau này mình có thể hóa thành người.

Tiếp đến là cung đình hầu tước, điều này chỉ ra mục tiêu của mình sẽ là người trong hoàng tộc hoặc là quý tộc công hầu bá gia gì đó. Còn đặc biệt chú thích, chứng tỏ mình chỉ có thể gặp hắn trong trường hợp nhất định.

Vậy nàng nên làm gì để gặp được mục tiêu đây? Vào hoàng cung? Hay vào nhà vương công quý tộc nào đó?

“Ký chủ, chị đừng lo lắng nhiều như vậy. Trước hết cứ tiếp nhận ký ức đi, tiếp nhận rồi rất nhiều nghi vấn của chị sẽ được giải đáp.”

Còn đang sầu lo phân tích, Ellie đột nhiên nói như vậy khiến Âu Dương Nhã Linh ngây người, mấy giây sau mới nghi ngờ hỏi lại, “Mèo cũng có ký ức cần truyền…?”

“…” Ellie đầu đầy vạch đen, “Chị là đang khinh thường mèo sao?”

Âu Dương Nhã Linh chớp hai mắt, suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm thấy Ellie nói có lý. Mèo cũng có ký ức mà. Tuy rằng nó không thông minh như người, nhưng nàng trước mắt cứ xem lại một lượt rồi từ đó tự mình phân tích suy đoán vẫn được.

“Vậy em đưa cho chị đi.”

Giây sau, ký ức của bé mèo liền được truyền vào trong tiềm thức của Âu Dương Nhã Linh. Mà Âu Dương Nhã Linh xem xong không nhịn được cảm thán, nàng thật đúng là hồ đồ rồi. Đáng lẽ nên sớm một chút xem ký ức mới phải, như thế thì đã không phải ngồi đắn đo sầu lo từ nãy đến giờ.

Đúng như Âu Dương Nhã Linh suy đoán lúc trước, nàng sau này có thể hóa hình người, bởi vì con mèo mà nàng xuyên qua không phải là mèo bình thường mà là một con mèo yêu.

Thế giới này hình như khá kỳ lạ, dựa theo ký ức của con mèo thì có vẻ như ở thế giới này có rất nhiều động vật là yêu, có thể tu luyện để hóa người, linh trí cũng cao hơn nhiều so với động vật thông thường, tựa hồ có thể sánh ngang với người. Thế nhưng nhân loại lại không hề biết về sự tồn tại của yêu, trong đời sống hằng ngày chung đụng tiếp xúc với rất nhiều yêu hóa người nhưng lại không hay biết gì.

Con mèo mà nàng xuyên vào có lông màu trắng bạc, giữa trán có ấn ký trăng non, thuộc loài Ngân Nguyệt miêu yêu. Chỉ là hiện tại vẫn đang là mèo con nên bộ lông chưa phát triển, chỉ có màu trắng thuần như tuyết mà thôi. Tên của bé mèo con là Nguyệt Linh, mấy tháng trước vẫn còn sống với gia đình mình ở trong một khu rừng. Nơi đó thật ra là nơi ở mà gia đình Nguyệt Linh mới chuyển đến, bởi vì nơi ở cũ đã bị hủy trong một lần sạt lở.

Chỉ là không ngờ, vừa mới chuyển sang nơi ở mới không lâu, gia đình nàng đã bị một tên thợ săn tìm thấy. Nhân loại không biết đến sự tồn tại của yêu là chỉ bọn họ không biết động vật có thể hóa người mà thôi. Nên vừa nhìn thấy một nhà bốn mèo của Nguyệt Linh, tên thợ săn liền nhận ra đây là giống Ngân Nguyệt miêu cực kỳ thông minh linh trí và quý hiếm, lòng tham dâng lên vội vàng muốn bắt lấy cả nhà.

Trên đường chạy trốn, Nguyệt Linh vì còn bé nên không theo kịp, cuối cùng sơ xuất bị tên thợ săn tóm được, bị tách khỏi gia đình mình. Sau khi được qua tay cho hai tên thương buôn, cuối cùng nàng bị bán vào hoàng cung, sau đó lọt vào mắt xanh của tiểu Công chúa Phong Nhã Uyên, trở thành sủng vật của nàng.

Ai ngờ, còn chưa kịp thích nghi với cuộc sống trong hoàng cung, Phong Nhã Uyên đã bị Hoàng đế Tây Lâm quốc phái đi liên hôn với Hoàng đế Đông Hải quốc. Thân là sủng vật, Nguyệt Linh liền trở thành một thành viên trong của hồi môn của tiểu Công chúa đến Đông Hải quốc.