“Đời này mãi mãi ở Hoa Hạ, kiếp sau vẫn sẽ là thợ trồng hoa?”
Cát Hưu và Bạch Nguyên Kiệt lắm bẩm một mình, cả hai đều nhìn thấy ánh sáng trước mặt, dường như họ đã đồng thời tìm ra sứ mệnh của phần đời còn lại.
Cát Hưu rời đi, ông ta không để lại lời nào, nhưng Dương Tiêu có thể thấy lần này Cát Hưu không rời đi với những bước chân nặng nề.
Nhìn bóng lưng của Cát Hưu, Dương Tiêu biết rằng từ nay.
Cát Hưu sẽ không làm khó Bạch Nguyên Kiệt nữa.
Tuy nhiên, có lẽ phải mát một thời gian nữa hai người mới giải tỏa hoàn toàn những mâu thuẫn trước đây.
Dù gì hai người cũng đã đấu tranh nhiều năm như vậy, muốn hòa giải triệt để như trước thì phải có khoảng thời gian hòa hoãn.
“Nhóc Dương, cảm ơn cháu nhiều!” Bạch Nguyên Kiệt nở một nụ cười ấm áp nói.
Lần này, Dương Tiêu không chỉ thắng Cát Hưu trong đấu cờ, mà còn giữ được danh tiếng của ông ấy, xoa dịu mối quan hệ cứng nhắc giữa ông ấy và Cát Hưu, điều này làm Bạch Nguyên Kiệt rất biết œn Dương Tiêu.
Cung Thiên Tề cười nhã nhặn: “Nhóc Dương, ông biết cháu sẽ không để chúng ta thất vọng, không tồi, không tồi!”
Vào lúc này, ánh mắt của Bạch Nguyên Kiệt và Cung Thiên Tề nhìn Dương Tiêu tràn đầy tán thưởng, trong khi ánh mắt của Cung Linh Nhi lóe lên, cô ấy thực sự cảm thấy rằng Dương Tiêu càng ngày càng trở nên thần bí.
Đặc biệt những lời Dương Tiêu nói mình đã từng là quân nhân, việc nước khó khăn, kêu gọi phải chiến đấu, tâm hồn thiếu nữ của Cung Linh Nhi lay động sâu sắc.
Trước khi đi, Bạch Du Tĩnh đi ngang qua Dương Tiêu nói: “Chó bắt chuột, xen vào chuyện của người khác!”
Cảm nhận được thái độ băng giá của Bạch Du Tĩnh đối với mình, Dương Tiêu sờ mũi dở khóc dở cười.
Khó khăn lắm anh mới xoa dịu được mối quan hệ với Bạch Du Tĩnh, nhưng anh không ngờ mối quan hệ giữa hai người lại trở nên cứng nhắc vì sự việc này.
Điều này làm cho Dương Tiêu nhịn không được thở dài, lòng dạ phụ nữ như mò kim đáy bể, người xưa không lừa người.
“Cái gì? Tiền bối Cát Hưu thua? Làm sao có thể?”
“Đúng vậy, sao tiền bối Cát Hưu sẽ thua phế vật? Trò đùa quốc tế gì thế?”
“Đúng thé, tiền bối Cát Hưu thua Dương Tiêu, trò đùa này quá lạnh, ở trước mặt tiền bối Cát Hưu, Dương Tiêu là cái thá gì?”
Cát Hưu thua, ngay cả khi Dương Tiêu nói hòa, nhưng khi tuyên bố với thế giới bên ngoài Cát Hưu đã nói rõ rằng ông ta thực sự đã thua.
Ngoài việc nhắm vào Bạch Nguyên Kiệt trong kiếp này, Cát Hưu là người quang minh lỗi lạc. . Truyện Lịch Sử
Thua thì chính là thua, ông ta thừa nhận kỹ năng không bằng người khác, Dương Tiêu nói hoà là để bảo vệ danh tiết của ông ta, Cát Hưu luôn kiêu ngạo, không muốn mang ơn Dương Tiêu Cát Hưu thua trận đã gây chân động toàn bộ thành phô Trung Nguyên.
Chỉ trong vòng chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, cả giới cờ vây ở Thiên Phủ Chi Quốc đã rung chuyển.
Vô số người đam mê cờ vây đều tỏ ra bối rối và khó tin.
Tiền bối Cát Hưu đã thua?
Đã vậy lại còn thua hậu bối?
Điều này là không có khả năng chứ?
Xét cho cùng, Cát Hưu là cây thường xanh trong giới cờ: vây ở Thiên Phủ Chi Quốc, nhiều tài năng cờ vây đã được Cát Hưu có vấn, không ai có thể tin rằng một tiền bối bậc cao như vậy lại thực sự thua cuộc.