Hổ Tế

Hổ Tế - Chương 1620: 1620: Chương 279




Dương Tiêu mỉm cười: “Sao? Còn không tiện nói ra à? Không sao, nói đi!”

“Em… em…”

Chuơng 1276 Mặt Tôn Bằng đỏ bừng, cậu ta do dự my giây căn răng ghé vào tai Dương Tiêu thì thầm: “Anh rễ, thật ra em giỏi n n hất trong chuyện vui vẻ giữa nam và tệ

“Chuyện vui vẻ giữa nam và nữ đói”

Tôn Bằng thấp giọng nói, sợ Đường Mộc Tuyết nghe thây.

Đầu óc Dương Tiêu bối rồi, anh lơ mơ nhìn Tôn Bằng.

Giỏi nhất trong chuyện vui vẻ giữa nam và nữ kia?

Đậu phộng! Đây là loại sở trưởng gì?

Chẳng lẽ, tốc độ tay của Tôn Bằng còn nhanh hơn mình?

Dương Tiêu hoi lúng túng nói: “Chuyện của cậu hơi phiên phức một chút! Trong nước bị câm một sô chuyện rất rõ ràng. Nếu thật sự làm theo lời cậu nói, tôi có thê chào hỏi để cậu đến Nhật quay phim hành động, có lẽ cậu sẽ là bậc thầy Kato tiếp theo!”

Nhìn kỹ Tôn Bằng, Dương Tiêu thấp giọng nói: “Nhưng mà, cậu có thê chịu được không?”

Nghe Dương Tiêu nói vậy, mặt của Tôn Băng đông cứng lại, cậu ta không ngờ Dương Tiêu lại nói ra n hững lời như vậy.

“Anh rễ, anh hiểu lầm rồi. Ý em là em iỏi chế tạo thuốc làm tình, loại thuốc giúp sinh hoạt nam nữ hòa hợp hơn!”

Tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm nhé!

Tôn Bằng lại bước tới thì thào nói.

Thuốc giúp sinh hoạt nam nữ hòa hợp hơn?

Dương Tiêu chọt hiểu ra, hoá ra Tôn Bằng nói là ý này!

Dương Tiêu sờ cằm: “Vừa hay, tôi có thê tìm cho cậu một đối tác chuyên nghiệp!”

“Thật không?” Tôn Bằng vui mừng khôn xiết.

Dương Tiêu gật đâu nói: “Ư, chờ lát nữa tôi sẽ sắp xếp cho câu, tôi đưa chị Mộc Tuyết của cậu đến công ty trước, sau đó sẽ giải quyết chuyện của cậu, chúng ta đi trước đất”

Nhìn hai người đang thì thằm riêng tư, Đường Mộc Tuyết lộ vẻ nghỉ ngờ, nhưng có mặt Tôn Bằng cô cũng không tiện hỏi nhiều.

Khi lên xe, Dương Tiêu rất ngạc nhiên, không ngờ Tôn Bằng lại có thể giỏi chế tạo thuốc giúp cuộc sông nam nữ hòa hợp hơn.

Vừa hay Kim Đại Chung làm việc này à phát tài, chờ lát nữa anh có thể sắp xếp Tôn Bằng cho Kim Đại Chung.

Sau khi đưa Đường Mộc Tuyết đến tập hỏi đoàn Tuyết Tiêu, Dương Tiêu lại ¡ lại: “Cậu chắc chắn mình làm được việc này?”

“Anh rễ, em thật sự biết làm. Tổ tiên nhà à em là làm việc này, chỉ là nhà không có tiền nên không làm thôi.

Hơn nữa, ở huyện Thiên Sơn làm không được, bồ mẹ em ngại mắt mặt!” Tôn Bằng chua xót nói.