Đêm khuya, Giang Khác Chi ngồi trên một tảng đá bên bờ biển, hai chân của Chung Hi mở rộng ngồi trên đùi anh để một tay của anh cọ rửa bên trong cho mình.
“Ưm… Anh làm như vậy giống như đang xi tè cho tôi ý.” Chung Hi thở hổn hển nói.
Giang Khác Chi cắm ba ngón tay vào nơi bí mật của cô, đang cố khiến cho dịch lỏng ở bên trong chảy ra ngoài, lúc nghe thấy những lời cô nói, động tác chợt dừng lại.
“Em có thể không nói chuyện không?” Giang Khác Chi nói.
“Tôi để anh rửa sạch, nhưng anh làm như vậy chỉ khiến nước càng nhiều thôi hiểu không?” Lưng Chung Hi dựa vào ngực anh, đầu ngửa về phía sau muốn đụng vào đầu anh.
Một tay còn lại của Giang Khác Chi giữ im người cô, trầm giọng nói: “Đừng có làm loạn.”
Vào đêm khuya giọng nói này lộ rõ sự nam tính, khiến Chung Hi trong phút chốc bỗng đờ đẫn.
Ngón tay anh vẫn thọc vào trong tiểu huyệt, đầu ngón tay của Giang Khác Chi hơi thô ráp, sau khi vào trong, ba ngón tay của anh cuộn lại, khiến cho một dòng dịch nhầy chảy ra ngoài.
Chung Hi nằm trong ngực anh, cảm thấy cơ thể mình lại bắt đầu nóng lên.
“Anh cứ làm nữa thì có thể tôi lại càng chảy nước.” Tiểu huyệt nóng như lửa, Chung Hi đẩy đẩy nói.
“Sắp hết rồi.” Giọng nói của Giang Khác Chi nghe có vẻ rất bình tĩnh.
Anh dùng lòng bàn tay sạch sẽ cọ rửa nước ở cửa huyệt, Chung Hi lại run lẩy bẩy.
Cô cảm thấy đầu mình hơi mê man, Giang Khác Chi múc lên một chút nước, một dòng nước chảy từ trên xuống dội vào vùng giữa hai chân.
Cảm giác mắt lạnh tới đột ngột khiến Chung Hi khép chặt tiểu huyệt rồi phát ra tiếng rên rỉ trong miệng.
“Được rồi.” Giang Khác Chi cảm nhận được sự run rẩy trong cơn say dục vọng của cô, trấn an nói.
Qua một hồi lâu, Chung Hi đã ngồi yên trong lòng anh, côn thịt đang ở giữa hai mông cô dường như có dấu hiệu phồng to lên, cô bất giác vặn vẹo cơ thể, rồi đưa tay về phía sau cầm lấy cái dương vật đang ở trạng thái hơi cứng kia.
Nhưng mà sau khi cô cầm rồi lại chần chừ không hành động, suy nghĩ một chút vẫn quay đầu lại nhìn Giang Khác Chi.
“Bình thường anh quen để bên trái hay bên phải?” Cô dò hỏi, vật cứng trong lòng bàn tay bắt đầu trở nên nóng bỏng.
…
Bởi vì động tác và cả câu hỏi của cô khiến cho Giang Khác Chi rơi vào trầm mặc, sau cùng anh không nói lời nào, cầm tay của chung Hi để qua một bên.
Chung Hi nhìn chăm chú, “Ồ, để ở bên phải tốt hơn à.”
Giang Khác Chi lườm cô một cái, “Em im miệng đi.”
Chung Hi phát hiện ra tai của anh bắt đầu chuyển sang màu đỏ thì cười khanh khách.
“Được thôi, tôi không nói nữa.”
Cô đổi sang một tư thế thoải mái trong lòng anh, ngước mắt lên nhìn thẳng vào mắt Giang Khác Chi, xem ra anh không hề tức giận, dù là đôi môi của anh hơi nhếch lên, nhìn trông có vẻ hơi bạc bẽo.
Nhưng Chung Hi nghĩ, hôm nay lúc anh hôn cô, nơi đó rất mềm khiến cô cảm thấy một niềm thân mật khó nói.
Cô cứ nhìn chằm chằm vào môi anh như vậy một lúc lâu, sau khi nhận ra có chút kỳ quặc, thuận miệng nói.