Hẹn Ước Mười Năm. Em Yêu Anh Một Kiếp Nhân Sinh

Chương 8: Buổi ăn mừng




Sau khi rời khỏi trường, Yashiro bắt gặp Tamako đang chờ đợi ngoài cổng. Ánh nắng chiều long lanh trên mái tóc của cô, làm nổi bật nét đẹp dịu dàng và tươi mới của Tamako.

Yashiro tiến đến gần, nụ cười tỏa nắng trên môi anh. Anh nhìn thấy Tamako vui mừng khi gặp lại và không ngần ngại mời cô đi cùng.

Yashiro: “Tamako, hôm nay chúng ta cùng đi ăn nhé. Tớ đã có một vài ý tưởng về địa điểm.”

Tamako, vui vẻ liền đồng ý: “Ồ, thật sao? Được thôi, chúng ta đi thôi.”

Yashiro, với sự quan tâm đặc biệt đến sở thích của Tamako, dẫn cô đến một quán bánh ngọt nổi tiếng trong khu vực. Không gian quán yên tĩnh và đầy sắc màu, với những chiếc bánh ngọt đa dạng trên kệ.

Yashiro: “Tamako, đây là quán bánh ngọt mà tớ thích nhất ở đây. Họ có những loại bánh ngọt rất ngon, chắc chắn cô sẽ thích.”

Tamako, nhìn quanh và phấn khởi: “Ồ, thật sự là đẹp và ngon quá! Cảm ơn Yashiro nhiều nhé, mình sẽ thử một vài món.”

Hai người cùng nhau chọn lựa và thưởng thức những chiếc bánh ngọt ngon lành. Họ chia sẻ những câu chuyện vui vẻ, những ý tưởng và niềm đam mê của mình.

“Mà Yashiro nè, sao cậu biết tớ thích bánh ngọt thế”

“Ồ, tớ nhớ từ lần đầu tiên gặp cậu. Khi mà cậu nhắc đến những chiếc bánh ngọt mà cậu thích và muốn thử ở một quán mới mở. Tớ nghĩ rằng chắc chắn cậu sẽ thích nơi này, vì vậy tớ quyết định dẫn cậu đến đây.”

Tamako, vui vẻ và cảm động: “Thật sự là rất đáng yêu. Cảm ơn cậu nhiều nhé, tớ thực sự rất thích đây.”

Yashiro và Tamako tiếp tục thưởng thức những món bánh ngọt ngon lành, với không khí vui vẻ và thân thiện giữa hai người. Yashiro cảm thấy hạnh phúc khi thấy cô gái mình quan tâm và sẵn lòng chia sẻ niềm vui với anh.



Về phía Yatsuda, sau khi anh nhận lời đề nghị từ nhà tuyển trạch, Yatsuda dẫn Yusuke và Takumi đến nhà hàng ăn mừng trong một buổi tối thu rực rỡ. Đèn lồng nhấp nháy mờ ảo trên phố phường, tạo nên một không gian lãng mạn và bí ẩn. Họ bước qua cánh cửa gỗ lớn, nơi có một không gian rộng rãi và ấm cúng, phủ đầy màu sắc của ánh đèn vàng ấm.

Trên bàn ăn, những món ngon được sắp xếp gọn gàng, mang đầy hương vị khác nhau từ khắp nơi trên thế giới. Nhân viên phục vụ với bộ cánh lịch sự và thân thiện, đang tận tình phục vụ những khách hàng tới từ khắp nơi.

Yatsuda tự hào và vui mừng khi khoe với Yusuke và Takumi về việc mình được nhà tuyển trạch mời vào đội bóng. Họ đang ngồi tại nhà hàng ăn mừng, không gian xung quanh rực rỡ ánh đèn và nồng ấm của tiếng cười.

Yatsuda, với ánh mắt hào hứng, nói với hai người bạn thân:

“Nghe này, anh em ơi! Hôm qua, tôi được nhà tuyển trạch của đội bóng mời vào đội chính đấy! Họ nói họ thấy tôi có tiềm năng và sự cống hiến cao. Đúng là mơ ước của tôi đang trở thành hiện thực!”

“Thật là tuyệt vời, Yatsuda! Chúc mừng cậu nhé! Đó là một cơ hội tuyệt vời!”

“Chúc mừng cậu! Bây giờ chắc chắn sẽ có nhiều thử thách nhưng cũng đầy cơ hội mới đang chờ đợi Chúng tớ tin rằng cậu sẽ làm tốt “

“Nhưng hai cậu biết không, Takumi, Yusuke? Bố mẹ tớ không hề muốn tớ dây dưa vào con đường bóng đá. Họ luôn muốn tôi phải nối nghiệp họ? Nhưng làm sao tôi có thể? Đây là đam mê của tôi, là tình yêu của tôi? Làm sao tôi có thể từ bỏ nó dễ dàng chứ”

“Không sao đâu, người lớn mà. Họ suy nghĩ nghĩ khác chúng ta. Mỗi thời đại mỗi lối suy nghĩ. Từ từ họ sẽ chấp nhận thôi”

“Yusuke nói đúng đấy. Chúng ta cùng nâng ly chúc mừng bạn tôi trước đi đã...1...2...3...Dô”

Trong không gian ấm cúng của căn phòng, hai người bạn thân thiết cùng đang ngồi quanh một cái bàn nhỏ trang trọng, với ly nước trong tay. Ánh đèn lung linh từ những ngọn nến treo trên tường chiếu sáng lấp lánh lên các dãy lọ hoa hồng và hằng trang.Hai người bạn cùng nhau nâng ly lên, đưa ly chạm nhau để chúc mừng Yatsuda. Họ cùng nhau chia sẻ niềm vui và hạnh phúc trong khoảnh khắc ấm áp này, ân cần và ân cần như những người bạn thân thiết nhất.