*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi lười biếng ở nhà vài ngày, sau đó dành thời gian đến thăm Phương Tình. Điều làm tôi vui mừng đó là mặc dù chuyến đi đến Vân Nam vô cùng mạo hiểm, nhưng Phương Tình đã thực hiện được mong muốn của mình và nói xin lỗi với cha. Bây giờ cô ấy đã khôi phục rất nhiều từ trong sự bi thương.
Điều này khiến tôi và Hồng Hà đều thở phào nhẹ nhõm. Hơn nữa Phương Tình đã biết bí mật về cuộc minh hôn của tôi với Tiết Xán.
Hôm đó gọi điện thoại, cô ấy hung hăng chất vấn bắt tôi kể lại hết đầu đuôi câu chuyện. Tôi thành thật khai báo, nhưng dĩ nhiên phải lược bỏ tất cả các phần không phù hợp với trẻ em. “Haiz”
Sau khi nghe xong, Phương Tình không nói gì một hôi lâu, cuối cùng chỉ thở dài. “Sao vậy?”
“Tớ cũng không biết”
Quan hệ giữa tôi và Phương Tình là như thế nào chứ, cô ấy đương nhiên sẽ ăn ngay nói thật với tôi: “Tớ cũng không biết là cậu may mắn hay bất hạnh.
Tất nhiên Tiết Xán là một lựa chọn hoàn hảo, nhưng hai người các cậu, một là người, một là quy...
Lẽ nào hai người không có dự định cho sau này ư?”
Dự định cho sau này? Tôi sửng sốt. Đúng thật là tôi chưa từng nghĩ quá nhiêu về chuyện sau này của tôi với Tiết Xán. “Chuyện sau này, để sau này rồi nói”
Tôi bình thản đáp. Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, đầu óc tôi thực sự không phù hợp để suy nghĩ quá phức tạp. Ngoài Phương Tình, mấy ngày nay tôi cũng liên lạc một chút với Tạ Phong Tiêu đang ở trong bệnh viện. Như bệnh viện nói thì anh ta đã ra viện. Lúc đầu tôi định đi thăm anh ta, nhưng một ánh mắt hung ác của Tiết Xán lập tức khiến tôi gạt bỏ ý tưởng này. Haiz, quên đi, quan hệ giữa tôi và Tạ Phong Tiêu quả thực là hơi khó xử, có lẽ không gặp mặt sẽ tốt hơn. Khoảng thời gian yên bình này rất nhanh đã bị gián đoạn bởi chuyến ghé thăm của Hạ Lẫm và Thừa Ảnh đại sư. Thừa Ảnh đại sư vẫn mặc một bộ trường bào, phong thái như tiên, mà Hạ Lẫm thì mặc áo phông trẳng và quần jean, tuy đơn giản nhưng với khuôn mặt đẹp trai, trông cậu ta giống như một chàng trai xinh đẹp bước ra từ truyện tranh. Hạ Lẫm bọn họ đến gặp chúng tôi với mục đích rất rõ ràng, đó là thảo luận vê việc đi tìm Cỏ Hồi Hồn của nhà họ Hạ. Gần đây đám quỷ nhà họ Ninh rất yên tĩnh, nhưng điêu này không có nghĩa là chúng tôi có thể lơ là, tôi vẫn nhớ bọn chúng thèm khát máu của tôi đến cỡ nào. Rõ ràng Tiết Xán cũng nghĩ như vậy.
Sau khi nghe Hạ Lẫm nói mọi thứ đã được chuẩn bị ổn thỏa, hắn tỏ vẻ muốn xuất phát ngay lập tức. Hạ Lẫm nói với chúng tôi rằng Cỏ Hồi Hồn được cất giữ trong nhà cũ nhà họ Hạ.
Địa điểm chúng tôi đến lần này cũng là nhà cũ nhà họ Hạ. Dù sao nơi sắp đến cũng là khu vực cốt lõi của nhà họ Hạ, chúng tôi không định mang theo quá nhiều người.
Ngoài Hạ Lẫm, Thừa Ảnh đại sư và Tiết Xán, cũng chỉ đưa theo Tiết Phong và tôi. Lý do đưa tôi theo chỉ đơn giản, vì bây giờ Tiết Xán không yên tâm để tôi một mình. Theo lời của hắn, trước đây không đưa tôi theo là sợ tôi gặp nguy hiểm, nhưng bây giờ hắn phát hiện ra, tôi tách khỏi hắn thì sẽ chỉ nguy hiểm hơn mà thôi, vì vậy hẳn quyết định trói chặt tôi vào bên cạnh mình. Về phần Tiết Phong, đó là bởi vì anh ta là đồ đệ của Thừa Ảnh đại sư, cũng là người nhà họ Tiết.
Lần này nhà họ Tiết và nhà họ Hạ bắt tay với nhau, anh ta là người phù hợp nhất để tham gia vào. Vê vấn đề Tiết Phong bái sư, tôi cũng đã lén hỏi Tiết Xán... Bản thân Tiết Phong cũng là con cháu Huyên Môn, tại sao lại bái sư nhà khác? Lúc ấy Tiết Xán mới nói cho tôi, năm đó Huyên Môn có ba gia tộc lớn, gôm nhà họ Ninh, nhà họ Tiết và nhà họ Hạ.
Trong đó nhà họ Ninh đã bị nhà họ Tiết giết sạch, không còn tồn tại từ lâu rồi.