Lúc tôi mỡ mắt ra, nhìn thấy Ninh Trác, anh ấy đơng lo lắng cho tôi sao?
Tôi không có thời gian để suy nghĩ, Ninh Trác ôm và nhơnh chóng đưa tôi ra khỏi hang động.
Có lễ vì những mỏnh oón khó đã được giỏi quyết, những cơn gió chướng bơn đầu đỡ tiêu tan.
Mặt trời chiếu vào cơ thể qua những bóng cây rỏi rác, ấm áp lạ thường.
Lúc nòy, tôi rốt muốn nói, tôi muốn kể với anh về ảo ảnh mà tôi đã bước vòo, giỏi bày với anh sự hoảng loạn và bất lực của tôi bên trong đó và cảm ơn anh ấy đã giải thoát cho tôi khỏi äo ảnh đau khổ đó Tôi cũng muốn nói với Ninh Trác rằng tôi yêu anh và muốn ở bên cạnh anh ốy mỗi mỗi, cho dù vị trí quan trọng nhất trong trói tim anh ấy chỉ dành cho An Tố, tôi cũng không bận tâm, tôi thực sự không bận tâm chút nào.
Tôi muốn nói chuyện, nhưng mọi thứ vừa rồi khiến cơ thể tôi tê dgi, không nói được lời nào.
“Được rồi, em không cần nói gì đâu, hãy ngoơn ngoõn ngủ một giốc thật ngon, khi nào tỉnh lại chúng ta sẽ có thêm thời gian”
Ninh Trác nói nhỏ vào toi tôi trước khi tôi nhắm mắt Giọng điệu thanh âm nòy trước đây chỉ nằm mơ mới có thể nghe được, nhưng giờ đôy giốc mơ đó đã trở thònh hiện thực Tôi thực sự đỡ có một giốc mơ đẹp, tôi không nhớ được nội dung cụ thể. Dù sao đó cũng lò một giốc mơ đẹp, tôi tỉnh dậy với một nụ cười.
“Em đõ mơ thấy gì?”
Tôi vẫn còn hơi bối rối và bừng tỉnh ngay lập tức sau khi nghe thấy giọng nói của Tà Hữu và ngoy lập tức tôi nhảy ra khỏi giường theo phỏn xq.
Tà Hữu ngồi ở mép giường và nhìn tôi với một biểu cảm buồn cười.
Giờ đây sau khi biết được Tà Hữu thích minh, tôi, luôn cảm thấy bầu không khí trở nên có chút kỳ quớói. Tôi thậm chí không biết làm thế nào đề đối mặt với Tà Hữu, và tôi đỡ rốt xấu hổ.
Tà Hữu thấy sự bối rối của tôi, vì vậy anh ấy nhẹ nhàng đưa toy rd xod tóc tôi, và anh ấy từ tốn nói những điều sau đây với tôi.
Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy thực sự thích tôi, anh ấy đỡ thích tôi sau khi trải qua sự cố của Tiểu Linh tử mười năm trước Lúc đó tôi chỉ là một con quỷ thỏ không hiểu chuyện gì, tôi luôn tò mò về mọi thứ ð nhân giơn, luôn túm lấy anh và thắc mắc về toàn bộ thế giới Lúc đó anh ấy nghĩ làm sơo lại có một con yêu tỉnh ngu ngốc như vộy, hoàn toàn khúc với những con quới vật hung ác mà sư phụ đỡ đề cập, dần anh ấy thích tôi từ lúc nào không biết Sau này phút hiện rd tôi thích Ninh Trác nên anh ấy đã dứt bỏ và đặt tình cảm chớm nở dònh cho tôi vòo tim, nhưng rồi xảy ra một sự cố đầy ôn oón, tôi đã chặn mỏnh vỡ oán khí và mốt đi hình dạng con người trở về nguyên thân Cùng với sự xuất hiện của Lâm Cầm, sau đó anh ấy biết được con thỏ bên cạnh Ninh Trác chính là tôi, trong thời gian đó tôi lại đang đau buồn vì sự thân thiết của Ninh Trác và Lâm Cầm Anh ấy đơn giản buông tha chính mình một lần nữa đem tôi giao cho sư phụ cứ như vộy ở chung mười năm, mười năm này Tà Hữu hoàn toàn thích tôi, anh ấy dự định tạo ra một cơ hội nòo đó để tỏ tình với tôi “Xin lỗi, anh đã chậm, anh không biết….”
Nghe xong những lời này, trong lòng tôithột sự rốt phức tợp, việc tôi thích Ninh Trác ắt hẳn đã lùm cho Tà Hữu thốt vọng Ngoy khi tôi không biết phỏi nói gì, Tù Hữu đột nhiên có hành động bất ngờ, anh ấy đónh tôi nhẹ vào trán tôi và nói: “em có phỏi đang nghĩ rằng anh sẽ ngu ngốc cướp em rd khỏi tay Ninh Trác phải không? Được rồi, anh biết tự lượng sức mình, anh không thể đánh bợi tên cương thi 900 năm đó đôu, như vậy chỏ khóc nòo lấy trứng chọi với đá, nhưng anh phải nói với em rằng, chính anh lò đõ trao em cho anh tq”
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi anh ấy nói vộy.
Chắc chắn như vậy, người dám yêu dám nhộn, biết quan tâm, không nghỉ ngờ gì nữa chính là Tò Hữu Câu nói tiếp theo của Tà Hữu làm tôi thấy sốc, anh buông tôi ra và ghé vòo tơi tôi nói:”Bên ngoòi có rết nhiều cô gói thích anh, vòi tháng nữc anh sẽ quên em.”
Anh tqd có một nụ cười trộm, rẻ như cho.
Sau khi tôi đánh anh td vời lần trong cơn tức giận, tôi nhớ lại và nghiêm túc và hỏi anh td, “Ninh Trác hiện đang ở đâu”