“Công chúa?” Khi nói ra lời này, tôi lập tức nhận ra hàm ý của câu nói này, nói thế nào, dù sao như tôi đã nói trước đây chỉ có Vương tộc của rắn nữ mới có linh lực, nữ nhân điên cuồng mới có linh lực mạnh mẽ như vậy, và cộng với thái độ của Nữ Vương đối với cô ấy cũng minh chứng rõ ràng cho điểm này.
Tại sao Nữ Vương không nói với chúng tôi rằng ở đây có một công chúa như vậy?
Về tiến độ kế tiếp phải xem xét tất cả các yếu tố, đương nhiên cả chức Phong công chúa này nữa.
Sau khi thảo luận một hồi, ngoại trừ chuyện nữ nhân điên kia lại là một công chúa ra, tôi và Tiết Xán còn nói về một số tình huống trong mật thất, về con rắn.
“Nó không thể tự nguyện nôn ra nọc rắn cho chúng ta, cho nên anh chỉ có thể ép buộc nó, nhưng nếu anh ra tay, chỉ cần một đòn là có thể giết chết nó.” Tiết Xán nói ra câu này, thật sự là rất muốn đánh chết nó và kiếm một bữa thịt rắn đây mà.
Để tránh mọi xung đột bạo lực, tôi quyết định kết thúc chủ đề này.
“Trước tiên hãy làm việc này. Không phải Đoá Nhã đã nói trước rằng cô ấy muốn yêu cầu Nữ Vương cho cô ấy truyền nọc rắn cho chúng ta sao? Hay là chúng ta cứ đợi đã.”
Hôm sau, tôi đi quan sát trang phục của Cô gái Rắn với sự băn khoăn trong lòng, trước đây Hạ Lẫm có nói, chỉ có Hoàng tộc là có in hình rắn, Nữ Vương là hình rắn lớn, còn công chúa là rắn nhỏ. Về họa tiết trên quần áo của người phụ nữ điên giống hệt Đoá Nhã vì vậy cô ấy thực sự là một công chúa.
Làm thế nào một công chúa tốt có thể phát điên như thế này?
Trước khi trò chuyện với Đoá Nhã cô gái nhỏ này không có mưu mô gì cả, chúng tôi hỏi gì thì nói cái đấy, cô ấy nói với tôi rằng nguyên nhân khiến Nữ Vương nóng lòng muốn gả cô ấy đi lấy chồng sớm hoàn toàn là do thân thể của Nữ Vương không còn tốt nữa mà linh lực của cô ấy lại yếu đuối và bà ta lo lắng cho tương lai của Xà Nữ Tộc, nên bà ấy muốn tìm một người chồng có linh lực tốt giúp cô ấy có thể sinh ra một đứa con khỏe mạnh để tiếp nối tương lai của bộ tộc. Rõ ràng là Phong công chúa này rất mạnh.
“Chị An Tố.” Chắc là hành vi nhìn chằm chằm vào người phụ nữ của tôi rất kỳ quái, nên Đoá Nhã đã chặn tôi lại trên đường và gọi lớn.
“Làm sao vậy? Đoá Nhã?” Tôi rất thích cô gái nhỏ này, cũng không có ác ý gì cả, nếu Hạ Lẫm không muốn cô ấy làm em gái tôi, thì tôi cũng thật lòng muốn nhận một muội muội như vậy.
Đoá Nhã kéo tôi vào phòng ngủ của cô ấy, đó là một căn phòng rất nữ tính, mọi thứ trong đó đều màu hồng và dịu dàng, trừ con rắn, ngay cả đầu giường cũng được chạm khắc Cửu Đầu Xà sống động như thật.
Làm sao cô ấy có thể ngủ trong căn phòng này chứ?.
Đoá Nhã từ trên giường xách túi đồ cho tôi, sau đó ngượng ngùng nói với tôi: “Em thấy chị có vẻ rất quan tâm đến quần áo của chúng em. Đây là đồ em làm theo cỡ người của chị. Chị hãy thử mặc nó xem “
Đó thực sự là sự hiểu lầm.
May mắn thay cô ấy không biết chuyện tôi tìm hiểu trang phục của bộ tộc vì lí do gì, cô ấy nhanh chóng giúp tôi mặc đồ vào, trong quá trình thay đồ, tôi có hỏi Đoá Nhã về Phong công chúa.
“Chị An Tó, chị đừng hỏi, chuyện này không liên quan gì đến chị. Chị mặc bộ váy này trông rất đẹp.” Nói xong, cô hiển nhiên đổi chủ đề.
Bộ quần áo Đoá Nhã đưa cho tôi tự nhiên không có họa tiết rắn, bộ tộc này vẫn rất đặc biệt về danh tính, bộ đồ tôi mặc có hình một con chim rất lạ Đoá Nhã thấy tôi ngạc nhiên liền giải thích cho tôi và nói: “Đây là Kim Ô, là Thái Dương Điểu, tượng trưng cho sự nhiệt tình của phụ nữ, em nghĩ đây là biểu tượng duy nhất có thể hợp với chị An Tố. “
Tôi cứ để cô ấy nói, tôi xấu hổ không tiếp tục đặt câu hỏi nữa.
Tôi vừa đi ra khỏi cung của Đoá Nhã đã bị Tiết Xán kéo vào lòng, tôi không biết anh ấy đã ở đó bao lâu, lão ma đầu trước mặt mọi người hôn tôi một lúc lâu mới nhả ra, lai còn khen tôi trước mặt mọi người đang hiếu kì.