Tiết Xón bột chế độ tấn công ngoy lộp tức, nếu không phải tôi ra tay ngăn cản, công chúa Đóa Nhã người đang đứng trước mặt tôi hiển nhiên sẽ bị anh ta đã thương.
Vâng, chính xác người vừa nói chuyện với tôi là Đóa Nhã “Làm sơo cô lại có thể vào được kết giới của tg?” Mặc dù Tiết Xón hiện tại không làm gì, nhưng giọng điệu của anh ta cũng đầy vẻ đe dọa. Đóa Nhã bối rối mở mắt ra nói: “Kết giới? Kết giới gì cơ”
Tôi có lẽ biết chuyện gì đang xỏy rd. Kết giới của Tiết Xón được tạo ra nhằm ngăn chặn những người có linh lực mạnh, linh lực của Đóa Nhõ thột sự quá yếu, vì vậy cô mới có thể tiến vào được kết giới.
Đóa Nhã lặp lại câu vừa rồi: “Đi theo tôi.”
Chúng tôi hiện tại đang ở trên địa phận của người khúc, vậy nên cũng phỏi quy cũ một chút. Tôi kéo Tiết Xán đi theo Đóa Nhã, cô ấy nở một con đừng bí mọt trong hòn sơn thủy.
Nơi Hạ Lẫm vò Tiền Thuận đang đợi sẵn. Khuôn mặt của Hạ Lẫm lúc này vẫn xóm xịt như ngày nào Chúng tôi ra khỏi con đường bí một và trở về cung điện, tôi kéo Đóa Nhã đến bên cạnh và hỏi hoàn toàn bằng giọng của chị gói: “Tại sao em lại ở đó”
Nghe côu hỏi của tôi, mặt Đóa Nhã đỏ bừng cô ấy xoq xoa hai má của mình, quay đầu lợi nhìn Hạ Lẫm, rồi khẽ nắm góc váy của tôi, “Hạ Lẫm đột nhiên hỏi em về vị trí của nọc rẳn độc, em đoáón rq rằng mọi người sẽ đi tìm nọc rắn, con rắn đó thực sự rất mạnh. Em sợ mọi người gặp nguy hiểm”.
Nói xong, cô ấy nhìn tôi đầy lo lắng.
“Ừm, chị không sao chứ? Cũng moy lù mẹ em không phút hiện ra, nếu không chị sẽ gặp nguy hiểm rồi. Em….Em không có ý gì khúc, chỉ là….dù sqo thì cũng lù như vậy”. Công chúa lộ vẻ lo lắng khi nó chuyện. Sau đó cô vừa đi vừa nhảy chân sóo, trông thật đáng yêu Tôi không biết, tại sao Hạ Lẫm lại thờ ơ với một cô gói thanh khiết và tốt bụng như vộy, nếu tôi là đàn ông, tôi sẽ cưới nàng ta về lùm vợ.
Tôi vừa nghĩ tới đây, Hợ Lẫm trừng mắt nhìn tôi không nói gì, sau khi lườm tôi, em ấy lạnh lùng nói với Đóa Nhã: “Anh sẽ không kết hôn với em. Em nói gì cũng vô dụng.”
“Thiếu gia, người nói vậy thật quá đáng” Nhìn xem, không chỉ tôi mà ngay cả Tiền Thuận đều không thể chịu đựng được nữa Đối với Tiết Xón tôi còn nghỉ ngờ rằng anh ấy thậm chí còn không nghe chúng tôi nói chuyện. Tôi không biết anh ấy đang nghĩ gì “Nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?”
Đối với Tiền Thuận, Hạ Lẫm luôn dùng bạo lực để áp chế, cậu nhóc này cũng thột sự bị thuyết phục, Tiền Thuận trong nháy mắt đã biến hắn thành con rùa rụt đầu Được rồi, tôi cũng không mong đợi nhiều ở Tiền Thuận Tôi thực sự tò mò về thân phận của nữ nhân điên kia, bao gồm cỏ cổ linh lực mạnh mẽ, và mối quan hệ giữa nữ hoàng vò cô ta. Vì có nghỉ ngờ nên tôi đối hỏi thằng Đóa Nhã: “Chúng tôi đố nhìn thấy một người phụ nữ ở sân squ, em có biết đó là ai không?”
“Phụ nữ nòo? Hậu cung chỉ có hai người, mẫu thân và em, ngoài ra còn có thị vệ.” Cô gói nhỏ.
rõ rùng đang muốn che đậy, trong lòng hoảng sợ, “Thật sự không có người nòo khác ở đây”
“Tại sao không, vừa rồi đóng lẽ em phải nhìn thấy? Người phụ nữ đó đang đónh nhau với hoàng nữ hoàng”
“Không, em không nhìn thấy gì cả, em chỉ nhìn thấy anh chị ngoòi ra không còn di khác”
“Ồ, dù gì em cũng đã nói rồi, mọi người không nên tự ý đi tìm con xè tinh đó. Nó là thánh vật của bộ tộc xà nữ chúng em. Nên được bỏo vệ rất chặt chế”
Vì Đóa Nhõ không muốn nhắc đến người phụ nữ đó nên tôi không thể khai thác thêm được gì nữa, tôi nói với Đóa Nhã: “Chúng ta có một người bạn cần phải điều trị, và các chữa trị duy nhết cho anh ấy là phỏi có nọc rắn. Vì vậy chúng ta nhất định phỏi lấy được nó”.
“Mọi người sao không nói rõ, nếu mọi người không muốn ở lại. Em sẽ đến gặp mẫu thân và tìm cách để bà ấy truyền nọc rắn cho chị.