Tôi đột nhiên tỉnh táo lại, cố gắng kéo khóe miệng, "Mẹ không sao, xem ra người này này thật sự không tốt lắm."
Tôi còn không biết khóe miệng nở nụ cười chua xót như thế nào, Tiết Chỉ nhìn vẻ mặt của tôi, vẻ mặt có chút thay đổi, nhưng rốt cuộc cũng không nói gì.
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân.
Tôi ngẩng đầu nhìn thấy Hạ Lẫm bước vào, hơi nhíu mày, "Sao vậy? Hạ gia có chuyện gì sao?"
Tôi Hạ Lẫm tìm tôi nhất định phải có chuyện.
Nhiều năm qua, cho dù tôi và Hạ Lẫm đến nước Mỹ, nhưng cậu ấy vẫn luôn điều khiển Hạ gia từ xa, thỉnh thoảng sẽ bay về Trung Quốc, còn danh phận tiểu thưcủa tôi ở Hạ gia không làm gì cả, chỉ chuyên tâm vào Tu luyện. Truyện Sắc
Nhưng hiện tại, tu luyện của tôi càng ngày càng tốt, căn bản đã hóa giải được lời nguyền của Hạ gia, cho nên Hạ gia bọn họ cũng bắt đầu Tu luyện.
Tiết Chỉ cũng nhìn thấy Hạ Lẫm, hai mắt sáng lên, chạy tới nhào vào trong tay hắn, "Cậu!"
Nhìn thấy thằng bé, khuôn mặt luôn lạnh lùng của Hạ Lẫm cũng nở một nụ cười nhàn nhạt.
“Cậu, sao cậu lại tìm cháu?” Tiết Chỉ chớp đôi mắt to, hỏi Hạ Lẫm.
“Ta có chuyện muốn nói với mẹ con.” Hạ Lẫm ôm Tiết Chỉ ngồi xuống trước mặt, mở cửa cho tôi, “An Tố, chúng ta cần phải về nhà.”
Tôi còn hơi sững sờ trước tin tức mới đăng về Tiết Xán, câu nói đột ngột của Hạ Lẫm khiến tôi càng thêm kinh ngạc, "Tại sao phải trở về?"
Khi rời Trung quốc, tôi đã chuẩn bị tâm lý và sẽ không bao giờ quay lại nữa.
“Hạ gia gần đây gặp phải phiền toái.” Hạ Lẫm nhíu mày, “chúng ta nên trở cùng nhau là tốt nhất"
Tôi biết rằng trong cuộc đấu nội bộ một năm trước, tuy chúng ta đã đánh bại bên không chính thống nhưng vẫn còn lại một số, tôi cảm thấy dù sao họ cũng sinh ra từ cùng một gốc rễ, nên tôi đã không loại bỏ họ. Chắc chắn rằng 1 trong số đó có những người không kìm lòng được mà làm cho xung đột xảy ra.
“Chuyện lớn như thế nào mà một mình cậu không xử lý được sao?” Tôi do dự, hiển nhiên không muốn quay về.
Một năm nay, tôi trốn như 1 vỏ ốc ở thành phố nhỏ nước Mỹ này chỉ để tránh Tiết Xán, nhưng nếu tôi quay lại, tôi thực sự sợ sẽ gặp anh ấy.
“Chị phải trở về.” Lần này Hạ Lẫm không có ý muốn cùng ta bàn bạc. ”Nói thật, Hạ gia năm nay rất nhiều người bắt đầu Tu luyện, truyền thừa thế lực, nền tảng vốn đã không ổn định. Chúng ta đã lâu không ở trong nước, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng xung đột sẽ chuyện xảy ra. "
Tôi không trả lời, Hạ Lẫm dường như mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói: " An Tố chị nên nhớ chị là con gái của Hạ gia, chị nên có trách nhiệm. "
Tôi nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn là gật đầu, "Chỉ trở về một lần thôi, đúng không? Giải quyết xong chuyện ở đó, chị sẽ trở lại."
Tất nhiên tôi biết trách nhiệm trên vai mình.
Khi tôi giúp Tiết Xán cố kết lại linh hồn, nếu không phải vì thân phận tiểu thư của Hạ gia thì mọi chuyện sẽ không suôn sẻ như vậy, không chỉ vậy, hiện tại tôi và Tiết Chỉ có một cuộc sống bình yên, đều dựa trên cơ sở vật chất của Hạ gia.
Vì tôi đã sử dụng tài nguyên của Hạ gia, nên tôi đương nhiên phải gánh vác trách nhiệm với con gái của Hạ gia.
Tôii nhìn Tiết Chỉ, ánh mắt dịu lại, ôm lấy thằng bé, "Tiêdt Chỉ, con nói cho mẹ biết, con có muốn về trung quốc không?"
Tiết Chỉ nghe vậy, hai mắt sáng lên, "Con đương nhiên muốn trở về! Conrất muốn trở về quê hương của mình"
Tiết Chỉ tuy lớn lên ở My nhưng được giáo dục trên nền giáo dụcthuần túy của Trung uốc, nên thằng bé luôn muốn về nước để xem thử.