Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 133




"Anh né cái gì?"

Thân thể hai người dán sát gần như không có kẽ hở.

Đôi mắt lạnh lùng, bình tĩnh nhìn hắn.

Hạ Ca giờ phút này muốn đưa tay ra đẩy cũng sẽ chạm vào chỗ không nên chạm.

Hắn ho nhẹ một tiếng: "Nam nữ thụ thụ bất thân, tôi vẫn nên xuống dưới đất nằm thì hơn."

Tiểu gia hỏa mà nằm dưới đất, ZZ sẽ lại ầm ĩ.

Lăng Thanh Huyền bá khí mà dùng tay bó trụ hắn: "Tôi không phải nữ nhân."

Hạ Ca: "???" Σ(°△°|||)︴

"Tôi là quỷ, không cần nam nữ thụ thụ bất thân."

Thì ra là ý này, suýt nữa hù chết Hạ Ca.

"Ngủ đi." Lăng Thanh Huyền đè lại đầu nhỏ của hắn.

Hạ Ca: Toang, hoàn toàn ngủ không được!

Hiện tại hắn đang nằm trong ngực một con quỷ.

Rét lạnh thấu xương, nhưng nhiệt độ trên người hắn đang dần dần truyền sang người cô.

Dựa sát vào nhau một hồi, hình như cũng không còn lạnh như trước nữa.

Trong lúc mơ mơ màng màng, Hạ Ca đưa tay ôm lấy cô.

Quỷ lười ở trong góc thổn thức: "Chùi ui, con trai nhà tui lớn rùi, biết ôm con gái."

Mặt bánh nướng không khách khí mắng: "Đó là quỷ! Quỷ đó!"

Hai chiếc quỷ hừ nhau một tiếng, yên lặng núp trong xó.

Kể từ khi vị lệ quỷ đại lão kia tới, bọn họ không thể tùy tiện lắc lư khắp nơi trong phòng nữa.

Một khi làm vị kia khó chịu, bọn họ sẽ trong nháy mắt bị đông thành nước đá.

Khóc thúc thít.

_____________________________________________________________________________

Vừa lúc ngày hôm sau là ngày nghỉ của Hạ Ca, có thể dậy trễ.

Hắn muốn đưa tay dụi mắt, phát hiện tay không nhấc lên nổi.

Mở mắt ra, khuôn mặt thiếu nữ gần trong gang tấc. Bọn họ vốn mỗi người một chăn, nhưng bây giờ lại quấn cùng một chăn.

Hạ Ca nghiêm mặt nhìn một chút. Là hắn chui vào chăn Lăng Thanh Huyền.

...Giải thích kiểu gì đây?

Hắn nửa đêm bò sang phía cô.

Hắn cẩn thận từng li từng tí rút tay bị cô đè dưới thân về, rón rén vén chăn lên, xuống giường.

Nghênh diện âm thanh chậc lưỡi của hai tên quỷ kia.

Hắn làm động tác 'xuỵt' một cái, thay quần áo, ra ngoài mua bữa sáng.

Lúc hắn trở về, Lăng Thanh Huyền đang xem quyển bí tích kia, tay còn ở trên không tô tô vẽ vẽ.

"Linh Nhi, ăn sáng đi."

Hắn đem đồ ăn đưa tới, Lăng Thanh Huyền trực tiếp há miệng nuốt xuống.

Hạ Ca: "..."

Hắn không phải cố ý đút cô đâu.

Động tác này có chút mập mờ, hắn vội vàng bỏ đồ xuống.

"Cô cũng có hứng thú với bùa chú sao? Ăn xong rồi xem."

Cô thật đúng là thần bí kỳ quái. Quỷ bình thường trông thấy bùa chú trên đó hẳn sẽ chịu ảnh hưởng. Cô thế mà một chút ảnh hưởng cũng không có, lại rất bình tĩnh nhìn xem.

Chẳng lẽ cô là lệ quỷ đạo pháp cao thâm.

"Hạ Ca."

"Có!"

Lăng Thanh Huyền vẻ mặt khó hiểu. Đứa nhỏ này sao cứ như đang đối mặt với giáo quan vậy?

"Anh qua đây nhìn cái này." Lăng Thanh Huyền kéo hắn qua, chỉ vào bùa chú trong bí tịch: "Mấy cái này không được học, nghe chưa?"

Hạ Ca còn tâm tư đâu mà nhìn cái này với cái kia. Toàn bộ suy nghĩ của hắn đã treo trên người Lăng Thanh Huyền.

Bị ấn ngồi xuống cạnh cô, hắn vội vàng gật đầu.

"Được được được, không học."

Rõ ràng hắn mới là thiên sư, sao lại phải nghe cô chỉ đạo?

Nhưng không hiểu sao hắn lại tin tưởng lời cô nói.

Bởi vì có Hạ Ca, lần này Lăng Thanh Huyền không cần mang dù, cô chỉ cần không cách Hạ Ca quá ba mét là được.

Hai người đi trung tâm thương mại, Hạ Ca cùng cô đứng tại cửa hàng quần áo nữ.

"Anh đẹp trai, mua quần áo cho bạn gái sao?" Nhân viên tư vấn bán hàng rất nhanh đi tới, hỏi Hạ Ca muốn mua gì.

Hạ Ca lấy đâu ra bạn gái, nhưng nghe nhân viên nói vậy, trong lòng không tự chủ được mà vui vẻ một chút.

Hắn nhìn về phía Lăng Thanh Huyền đứng bên cạnh, ánh mắt nhu hòa.

"Cô thích kiểu nào?"

Lăng Thanh Huyền nháy mắt ra hiệu với hắn.

Tiểu gia hỏa, bổn tọa bây giờ là quỷ, người bình thường nhìn không thấy.

Cho nên trong mắt nhân viên bán hàng, Hạ Ca đang nói chuyện với không khí.

Nhân viên bán hàng: Thanh niên bây giờ tuổi còn trẻ mà đã... Haiz.

Khách hàng là Thượng Đế, không thể biểu hiện ra ngoài, không thể biểu hiện ra ngoài.

Nhân viên vẻ mặt mỉm cười, Hạ Ca mới phản ứng lại, ở đây chỉ có mình hắn có thể nhìn thấy Lăng Thanh Huyền, trong nháy mắt có chút xấu hổ.

"Bạn gái của tôi cao chừng này, có hơi mảnh khảnh, tóc dài, màu da trắng nõn, cô ấy..."

Hắn vừa nhìn Lăng Thanh Huyền vừa miêu ta cho nhân viên bán hàng nghe.

Nhân viên bán hàng thái độ đoan chính, đề cử cho hắn vài kiểu.

Hạ Ca cầm lấy cho Lăng Thanh Huyền xem.

Lăng Thanh Huyền yêu cầu không cao, có thể mặc là được rồi. Cô bảo Hạ Ca tự chọn, bản thân đi loanh quanh.

Đi mua sắm cái gì, thật phiền phức!

【Ký chủ, nhân vật phản diện dẫn ngươi đi mua sắm quần áo, ngươi phải vui mới đúng chứ.】

Đều là vật ngoài thân.

Lăng Thanh Huyền phản ứng lãnh đạm, ZZ tập mãi thành quen.

Bổn tọa cũng có thể dẫn hắn đi mua quần áo, không xung đột.

【...】Xung đột với thiết lập nhân vật ấy.

Bên này Hạ Ca chọn được vài kiểu váy, ví tiền đã xẹp không ít.

Hiện tại hắn vừa học vừa làm, vốn không có bao nhiêu tiền, nhưng mà mua quần áo cho Lăng Thanh Huyền cũng không định bủn xỉn.

Tháng sau tiết kiệm một chút là được.

Tầm mắt chuyển qua khu nội y, nhớ tới Lăng Thanh Huyền còn chưa có quần áσ ɭóŧ.

Nhân viên bán hàng nhát mắt minh bạch: "Anh đẹp trai, bạn gái của anh thường mặc loại nào? Kiểu gợi cảm hay ngây thơ?"

Hạ Ca đáp không được, có chút quẫn bách.

Lăng Thanh Huyền đang tung bay ở khu nghỉ ngơi, hoàn toàn không có ý định lại đây.

"Anh đẹp trai?"

Có mấy cô gái đi ngang qua, thấy hắn đứng ở khu này, lập tức che miệng cười.

"Đang mua quần áo cho bạn gái sao? Thật hâm mộ mà!"

"Trời à, cả nội y cũng mua. Nói không chừng người ta là vợ chồng son thì sao."

Mấy cô gái trẻ đều chỉ đang tò mò, cũng không có ác ý.

Nhưng Hạ Ca lại đỏ từ mặt, đỏ xuống dưới. Hắn nhìn cũng không nhìn, tùy tiện chỉ một cái.

Loại quần áo này, kêu hắn làm sao mà chọn. (*/_\)

Như thể vừa hoàn thành một đại sự, Hạ Ca tìm được Lăng Thanh Huyền, đưa túi cho cô: "Cô đi phòng vệ sinh đổi một bộ đi."

Vừa nghĩ tới bây giờ cô còn đang mặc qυầи ɭóŧ của mình, lỗ tai của hắn đã đỏ rực.

Lăng Thanh Huyền không biết hắn gấp cái gì. Đợi đến khi vào phòng vệ sinh, nhìn thấy bộ nội y gợi cảm trong suốt kia, ánh mắt có hơi giật giật.

Hóa ra tiểu gia hỏa thích thể loại này. ╮( ̄~ ̄)╭

Cô bình tĩnh mặc vào.

Phòng vệ sinh an tĩnh đến dị thường. Nữ sinh tóc dài tới eo đang rửa tay. Cô ta cúi đầu, thấy không rõ mặt.

Lăng Thanh Huyền đi tới cửa nơi đó, không gian đột nhiên có một cỗ cảm giác vặn vẹo kỳ quái.

Tay nắm cửa vặn không được, nhưng rõ ràng không khóa.

"Ha ha, tiểu tỷ tỷ, chị xem, cho em mặt của chị có được không?" Âm thanh chói tai như phấn viết ma sát trên bảng đen truyền tới.

Tiếng nước còn không ngừng chảy, nữ sinh đang rửa tay xoay mặt nhìn Lăng Thanh Huyền.

Trên gương mặt là một màu đen kịt, miệng lại toét ra như bồn máu, đang cười ha hả.

ZZ, có quỷ kìa.

【Ký chủ, ngươi cũng là quỷ. Ngày thường gặp gỡ vài cái cũng bình thường mà.】

Bổn tọa thấy người không lo lắng cho an nguy của bổn tọa xíu xiu nào.

【Ký chủ nhà ta lợi hại như vậy, có gì phải sợ.】

Hiển nhiên ZZ hiểu rất rõ Lăng Thanh Huyền.

Có quỷ tìm tới cửa, Lăng Thanh Huyền không phải sợ hãi, mà là ngứa tay.

Đây là lần đầu tiên cô cùng quỷ đánh nhau đó nha.

Nữ quỷ: Hôm nay trời lạnh vậy kìa?