Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu

Chương 105:Khí chất omega (1)




Khi thế giới chia làm ba chủng loại, Alpha, Beta, Omega... thì Beta tựa như những con người bình thường của thế giới, làm những điều bình thường của thế giới. Alpha là chủng loại thượng đẳng, đứng trên vạn người, chỉ cần gia tộc nhỏ sở hữu một alpha, ngay lập tức vị thế của gia tốc đó sẽ leo nhanh trên bảng xếp hạng. Còn Omage, lại là chủng tộc thấp hèn nhất, là nô lệ phục vụ cho alpha.

Cẩm Lý rất may mắn, được xuyên vào một omega đúng mực, vừa sinh ra đã là kẻ làm thuê cho người ta, chật vật sống qua ngày. Mẹ của thân thể này cũng là một omega, sức khỏe yếu bệnh nên vừa sinh đã chết, ba thân thể này chỉ là một Beta bình thường, không đủ khả năng nhận nuôi thân thể này, mà nếu có khả năng, y chắc chắn cũng sẽ không nhận.

Omega ấy à, vừa sinh ra đã định sẵn kết cục hầu hạ người ta đến chết.

Cẩm Lý:"..."

Này có tính là xã hội phong kiến trọng alpha khi omega hay không? Đừng có nói nhiệm vụ của anh là đòi quyền bình đẳng của Omega đấy nhé!!

Cẩm Lý không tin vào sự thật.

Hệ thống cười thầm trong lòng, thiết lập này của nó, chắc chắn đủ thảm. Ha ha ha, để xem ký chủ ngóc đầu lên kiểu gì. Nhìn ký chủ ăn hành, là niềm vui duy nhất của nó ở thời điểm hiện tại. Ai kêu ký chủ năm lần bảy lượt mắng nó chứ!

\[ Nhiệm vụ cao cấp: đỉnh cao Omega.

Tiến độ nhiệm vụ: 0%

Tiến độ trở về: 90%\]

Cẩm Lý nhìn bảng thông tin, trong lòng không khỏi vui mừng, nhìn vào thanh tiến độ, có lẽ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này là anh có thể trở về nhà rồi. Trở về nhà, có thể bắt đầu đi tìm nhóc nhà mình, anh cực kì tò mò, không biết nhóc nhà mình là ai đây.

Hiểu sơ qua về nhiệm vụ lần này, có lẽ chỉ cần trở thành một omage đứng trên vạn người là có thể hoàn thành, nhiệm vụ tương tự như thế giới thiên thần kia đi.

Cẩm Lý mím môi, xoa xoa cằm.

"Tiểu súc sinh Cẩm Lý đâu rồi?" Phía sau vang lên tiếng gọi, còn kèm theo quát mắng.

Cẩm Lý lúc này mới quan sát kỹ xung quanh.

Anh đang ngồi ở bãi cỏ phía sau nhà, xét theo hành động thường ngày của thân thể, thì đây là đang trong tư thế chờ một con mèo nhỏ thường hay xuất hiện ở nơi này. Cẩm Lý nhìn thức ăn cho mèo trong lòng bàn tay của mình, đầu đầy dấu chấm cảm.

\[ Nhắc nhở thân thiện, để đáp ứng đủ độ khó của nhiệm vụ, đề nghị kí chủ không làm phá hoại thiết lập ban đầu của thân thể, nếu không sẽ nhận trừng phạt của hệ thống.\]

Cẩm Lý làm bừa đã quen:"...."

Ái Hòa Nhất Kinh cười thầm trong lòng, haha, lần này có thể khắc phục được cách làm tùy tiện của ký chủ rồi chứ? Nó quả nhiên rất thông minh mà.

Mặc dù nếu nghĩ ra phương pháp này sớm hơn, nó đã có thể áp dụng vào nhiều nhiệm vụ hơn.

Khụ khụ... không phải như thế! Là do ký chủ khinh thường nó, nó mới trả thù lại thôi. Không phải nó ấp ủ mong muốn muốn hành chết ký chủ đáng ghét ngay từ đầu đâu.

Là một hệ thống đúng mực, có chết cùng không thể thừa nhận.

Cẩm Lý đột nhiên bị bẻ gãy vuốt!

Làm theo thiết lập của thân thể này? Không phải là một nhóc Omega yếu đuối trói gà không chặt hay sao? Rồi làm thế nào để thành "đỉnh cao Omega"?

\[ Ký chủ có thể, cố lên.\]

Trẫm không thể. Trẫm muốn ngay lập tức đổi người.

Cẩm Lý không thề thu lại dáng vẻ mềm yếu của mình mà chưng ra móng vốn, chỉ đành nhu thuận cất kỹ thức ăn cho mèo vào trong túi, chống người đứng dậy, đi vào trong nhà.

"Tiểu súc sinh, việc nhà chưa làm, dám chạy ra ngoài trốn việc đúng không?" Lão bà dáng vẻ nghiêm nghị đứng ở cửa sau, chỉ thẳng vào mặt Cẩm Lý mà mắng.

Cẩm Lý cúi đầu không đáp.

Anh đang cố để không bật lại bà ta đây! Vì đại nghiệp, nhịn một chút cũng có sao.

" Lầm lầm lỳ lỳ." Lão bà tay cầm theo gậy lớn đi đến chỗ anh, hạ xuống một nhát đánh. Cẩm Lý theo phải xạ, nghiêng người.

\[ Nhắc nhở thân thiện, ký chủ vi phạm thiết lập nhân vật, tiến độ nhiệm vụ -5%\]

Cẩm Lý:"..."

" Haha, còn dám tránh? Gan to rồi đúng không?" Lão bà tức giận, nhấc gậy lên đánh về phía Cẩm Lý, Cẩm Lý lần này không né tránh nữa, lưng nhỏ hứng chịu toàn bộ sát thương của cây gậy.

" Khụ khụ." Thân thể này quá yếu.

Cẩm Lý dù đã cố đứng vững nhưng khi đòn đánh thứ hai giáng xuống, hai chân đã mềm nhũn lão đảo khuỵu gối xuống bậc thềm. Lưng đau, đầu gối cũng đau. Cẩm Lý chỉ có thể nín nhịn chịu đựng.

Đánh thêm vào cái nữa, có vẻ lão bà đã thấm mệt , lúc này mới buông tha cho Cẩm Lý, ra lệnh:" Còn ngồi ở đây làm gì, mau cút đi làm. Tối nay đừng hòng có cơm ăn."

Cẩm Lý âm trầm không đáp, chống tay đứng dậy, bước qua người lão bà, đi vào trong nhà.

Thời điểm Cẩm Lý đi lướt qua người, lão bà vô tình chạm phải ánh mắt dấu dưới mái tóc bù xù của Cẩm Lý, sống lưng không nhịn được lạnh toát.

Người hầu này, ánh mắt từ khi nào trở nên đáng sợ như vậy?!!!

Bà quản gia hoảng sợ trong lòng, ngoài mặt cố gắng tỏ ra trấn định. Đối diện với anh đã khiến bà phải sử dụng công lực toàn thân tựa như lúc đối diện với cậu chủ vậy.