Huyên Huyên khó chịu khi bị hắn cắn gặm. Cô ôm lấy thắt lưng của Hứa Khải một lần nữa đẩy ngã hắn xuống phía dưới. Lúc này cô là người chiếm thế thượng phong.
Cô ngồi đè lên côn thịt bành trướng sau lớp quần, hai tay hệt như ma trảo của hồ ly. Cởi bỏ toàn bộ quần áo vướng vui trên người hắn, chính mình cũng tuột luôn chiếc váy ngủ vứt xuống sàn nhà..
" Hừ! Khải...là anh ép buộc bổn cô nương, đã như vậy hôm nay bổn cô nương quyết định trói chặt anh không buông.
Huyên Huyên cúi người xuống, nâng cằm Hứa Khải lên cao . Ngón tay niết vẽ loạn đường nét trên gương mặt của hắn.
" Yêu Nghiệt.. :"
Huyên Huyên ngứa ngáy từ trong ra ngoài , cô cúi đầu xuống thô bạo hôn hắn, ngón tay dùng sức nhéo núm vú của hắn thi thoảng lôi kéo ra
Tuy Hứa Khải say, nhưng hắn có thể cảm nhận được đau đến , tới nỗi rớt nước mắt. Vài giây sau liền cảm thấy một chút thoải mái đang chiếm đóng.
Huyên Huyên nghe hắn vừa kêu rên, vừa nói nhảm. Huyên Huyên nhếch miệng cười, sau đó liếm lên cánh môi của hắn, mở miệng nói.
" Khải, anh thật hư hỏng. Hãy nói tạm biệt những ngày tháng tự do cuối cùng trong cuộc đời của mình đi.
Hứa Khải say, hai lỗ tai hắn lùng bùng, nghe không hiểu Huyên Huyên đang nói vấn để gì. Nhưng ở nơi nhạy cảm lại đang hưởng thụ hai ngón tay Huyên Huyên đang nhéo núm vú mình.
Thấy Hứa Khải không trả lời , Huyên Huyên càng dùng sức nhéo núm vú của hắn.
Khiến Hứa Khải ăn đau đến mức gần như tỉnh rượu. Lúc này sắc mặt hắn không còn lạnh lùng nữa, hoàn toàn phá hỏng hình tượng ban đầu.
Thay vào đó, khóe mắt hắn đỏ hồng, nước mắt trực chã rơi rớt xuống, ủy khuất lên tiếng "Thiên Sứ, Em... Em...đang dễ tôi..... Ân..... đau.......em làm tôi đau.. :"
Huyên Huyên kinh ngạc khi thấy hắn còn có bộ dạng này. Nước mắt hắn chảy ra khiến cô chạnh lòng, không thể nào nhéo hắn nữa . Đành phải buông tay ra khỏi núm vú.
Cô chậm rãi cúi đầu, hônlên đôi môi khô khốc nóng ấm, hắn cánh môi vì ủy khuất mà run rẫy .
Huyên Huyên nhẹ nhàng dùng môi của mình, vuốt ve niết lên cánh môi của hắn. Sau gặm cắn dùng lưỡi đảo lộng lên khắp mọi ngóc ngách trong khoang miệng hắn. Cho tới khi Hứa Khải thở dốc.