Huyên Huyên khó khăn đỡ Hứa Khải tới giường mình. Hắn lập tức nằm lăn xuống, luôn miệng nói..
" Đúng rồi, Thiên sứ rất ngoan..
" Là tôi quấy dầy em?
Huyên Huyên cảm thấy tốt hơn cô vẫn nên im lặng. Càng nói càng dở , cô khom người cởi bỏ giầy cho hắn.
Sau đó lưu loát cởi cà vạt, bàn tay vô tình trượt kên khuôn ngực phập phồng của hắn. Mắt phượng nheo lại, đánh giá từ trên xuống dưới của Hứa Khải..
" Chết tiệt, say thôi có cần phải câu dẫn người ta như vậy hay không?
Hứa Khải tuy say, nhưng hắn vẫn cảm nhận được bàn tay nhỏ nhắn đang đặt ở trên ngực mình. Bất ngờ hắn nắm lấy cổ tay Huyên Huyên, kéo cô xuống.
Lúc này Huyên Huyên hoàn toàn nằm đè trên người Hứa Khải. Bộ ngực căng tròn đè ép lên ngực hắn, hai trái tim như thể đập chung 1 nhịp.
Hơi thở nồng ấm đầy hơi men, thở vào tai của Huyên Huyên. Khiêu khích tính cách sắc nữ của cô lên, hơi thở hai người dần trở nên nặng nề.
Toàn thân cô ngứa ngáy, nhiệt độ cơ thể tăng cao. Phía dưới có hơi ướt át, rỉ ra dịch thủy thấm qua lớp váy ngủ mỏng tang.
Hắn theo phản ứng đàn ông, khi Huyên Huyên vừa đổ xuống người mình. Một tay bắt lấy cổ tay Huyên Huyên, tay kia đặt lên bờ mông cong vểnh..
Trong men say, hắn thật sự không biết mình đang làm cái gì. Bàn tay cứ như vậy xoa xoa một bên mông, thi thoảng nắn bóp.
" Ưm... ư.. Khải, anh say rồi.. :" Huyên Huyên nhột nhạt, cổ họng phát ra tiếng kêu rên. Tay phải hơi đẩy Hứa Khải ra
" Em là Huyên Huyên, tôi chưa say... nữ nhân ngọt ngào hơn mật, chỉ có thể là em.
" Em làm bánh ngọt cho tôi sao? Bánh này thật to.. Tôi muốn ăn chúng..
Huyên Huyên :"..."
Còn nói là không say? Kia là mông của bổn cô nương, bánh cái đầu nhà hắn.. Còn tiếp tục sờ nữa, bổn cô nương ăn sạch nam nhân này mất.
" Không.. Khải.. kia không phải bánh.. Mà là... là....
Hắn không muốn nghe thêm ,liền áp cánh môi của mình dán chặt lên đôi môi của Huyên Huyên.