Hạ Mặc Phỉ nói ngày hôm sau sẽ tổ chức, nhưng vì chuẩn bị kĩ càng. Hắn phải mất tới 7 ngày mới tìm ra được những đóa hoa Tường Vi xinh đẹp.
Váy cưới cũng đã may xong. Hạ Mặc Phỉ lo lắng đi lại trong đại sảnh căn cứ, hắn. lần đầu làm chú rễ có chút hồi hộp..
" Khụ~~ Trang trí như vậy có ổn không? :" Hạ Mặc Phỉ xấu hổ, lên tiếng hỏi mọi người xung quanh đang bài trí lễ đường.
" Ổn, rất ổn.. Mặc thủ lĩnh, anh đừng lo lắng. Chị dâu nhất định sẽ cảm động.
" Ừmm....nhất định là vậy:" Hắn gật gù, tay xoắn xuýt lại liên tục..
Mọi người buồn cười lắc đầu , nhìn cảnh tượng xunh Quanh. Được trang trí một cách vô cùng tỉ mỉ, khắp nơi đều là hoa Tường Vi còn tươi, nở rộ xinh đẹp.
Phía trên có đèn chùm pha lê tinh xảo. Ở ngoài còn có rất nhiều tang thi mặc đồ trắng, trên tay cầm hoa hướng mắt vào trong. Nhìn cảnh tượng này không khác gì hôn lễ thời chưa mạt thế.
Mọi thứ vô cùng hoàn hảo, lúc này Huyên Huyên đang thử váy cưới. Để cho 2 nữ nhân trẻ trung trang điểm cho mình, lúc trước họ là tang thi.
Nhờ có Hạ Mặc Phỉ, nên họ có cơ hội trở lại thành người. Mọi người ở đây, đều từ tang thi trở lại thành người bình thường.Họ vô cùng biết ơn Hạ Mặc Phỉ..
" Chị Dâu, chị mặc áo cưới vào thật xinh đẹp :"Giọng của nữ nhân đang thắt dây ở eo cho Huyên Huyên, lên tiếng khen ngợi..
" Ân, là cô may rất đẹp. Cảm ơn cô :" Huyên Huyên nhẹ nhàng đáp lại.
Huyên Huyên ngắm mình trước gương, áo cưới màu trắng. Cúp ngực, ôm sát thân thể. Phía đuôi đính đá quý, phồng ra.
Nhìn vô cùng bắt mắt. Kiểu sáng khoe được đường cong trên cơ thể, lại không thô tục. Thập phần quý phái, tuy có chút đơn giản.
Nhưng trong thời gian mạt thế này, cô vẫn có cơ hội được làm cô dâu, được mặc áo cưới. Biết bao nhiêu nữ nhân mơ ước đều không được..
" Chị dâu, chúng ta ra thôi. Không để cho Mặc thủ lĩnh chờ tới mức sầu người...
" Được :' Huyên Huyên khom người cầm làn váy trắng lên. Tay phải ôm chắc bó hoa Tường Vi.
Ưởn ngực thẳng lưng từng bước một, tràn đầy hạnh phúc bước ra ngoài đại sảnh.