Ngạo Hàn Chi đỏ mặt, lâu sau mới dám mở miệng hỏi. " Vừa rồi, Tạ nương mới làm gì ta?
Huyên Huyên mơ hồ nghĩ, Sau cùng quyết định nói. " Người là muốn biết ta làm gì ngươi?
Ngạo Hàn chi gật gật đầu. Tay vẫn Cầm chặt lấy kiếm.
Huyên Huyên hít vào một hơi, lấy tinh thần chuẩn bị kể. " Ta giúp ngươi băng bó vết thương, giúp ngươi thay y phục.
" Lau người cho ngươi, còn dùng miệng bón thuốc cho ngươi, cái gì trên người của ngươi ta đều Rõ. " Cô rất không có liêm sĩ mà kể.
Hắn có chút ý thức được, cảm giác khi đó, có cái gì đó mềm mềm, nóng ấm áp lên cánh môi hắn.
Ngạo Hàn Chi Hồi Thần, ngón tay niết lên cánh môi, gương mặt tuấn dật , nhiễm hồng xoay đầu né tránh Ánh mắt của Huyên Huyên.
Huyên Huyên, mấy ngày qua hầu hạ hắn , cô đã không vui, hôm nay còn bị Ném ngã bảo cô làm sao mà chịu thua thiệt đây?
" Bổn cô nương không cứu người không công, nếu ngươi không có bạc thì phải ở lại làm công gán nợ.
Gương Mặt Ngạo Hàn Chi ngốc lăng, tay không tự giác mà sờ xoạng khắp người tìm bạc. Không may mắn cho hắn .
Bạc của hắn đã Bị Huyên Huyên lấy đi từ lâu rồi. Bây giờ trên người hắn không có lấy một xu.
Ngào Hàn chi , hồi thần hắn thân là cao thủ trên giới giang hồ, được mệnh danh là Giết người không thấy máu, vậy mà hôm nay bị một cái tiểu cô nương mang ra đùa giỡn.
Tiểu cô nương còn thành thật thừa nhận, hằn nên khen tiểu cô nương này thành thật Hay quá lưu manh đây?
Không đợi cho Ngạo Hàn chi đồng ý, Huyên Huyên liền bồi một câu.
" Vết thương của ngươi phải mười ngày nửa tháng mới bình phục. Nếu ngươi không biết làm việc Để Gán nợ.
" Thì ngươi có thế Làm ấm giường nha, bổn cô nương không Ngại đâu. "
" Khụ~~khụ, Tạ cô nương xin hãy tự trong. Nam nữ thụ thụ bất tương thân.
" Ta khỏe lại sẽ kiếm bạc trả Tạ cô nương. " Ngạo Hàn Chi ,cố nén cảm xúc xấu hổ mà nói
Huyên Huyên tiến lại, đỡ hắn về giường, cũng không thèm để ý tới biểu cảm của hắn. Cô liền thì thầm vào Tai Ngạo Hàn Chi .
" Suỵt~~~ Ta vẫn hứng thú ngươi Làm ấm giường hơn.